ÔNG XÃ BẠC TỶ LÀ CHỦ NỢ

CHƯƠNG 599

Trợ lý nghe Cố Thành Vũ dặn như vậy thì trả lời ‘vâng” một tiếng rồi nhanh chóng rời khỏi văn phòng. i Cố Thành Vũ chờ trợ lý đi ra ngoài thì vội vàng đến bên cạnh cửa, ông ta nhìn xung quanh xác nhận không có người mới nhanh chóng đóng cửa lại, sau đó lo lắng đi đến trước mặt cô gái: “Trình Thu Uyển, cô về lúc nào thế hả?”

Người đang ngồi trên ghế sofa không phải là Trình Thu Uyển thì còn có thể là ai nữa chứ?

Cô ta mặc một bộ âu phục màu trắng tôn lên dáng người mảnh khảnh, một chiếc kính râm bản to che hơn một nửa khuôn mặt nhỏ xinh đẹp của cô ta. Nếu không nhìn kỹ thì đúng là không có cách để nhận ra cô ta là ai.

“Chỉ mới đây thôi.” Trình Thu Uyển trả lời: “Tổng giám đốc Cố không xem tin tức à?”

“Tin tức gì chứ?” Gần đây Cố Thành Vũ vẫn đang buồn bực vì chuyện của công ty, nên làm gì còn thời gian mà xem tin tức.

Trình Thu Uyển nhìn Cố Thành Vũ bằng ánh mắt khó tin, cô ta lắc đầu thầm cười nhạt. Ngoài kia xảy ra chuyện lớn như vậy mà cũng không biết, cái đồ vô dụng này lại đi tự bịt tai che mắt mình như thế này bảo sao bị Cố Mặc Ngôn cho ăn hành.

Nhưng mà… ông ta vô dụng như vậy nhưng cũng là một con cờ không thể thiếu với cô ta.

Trình Thu Uyển không trả lời câu hỏi của Cố Thành Vũ, cô ta đứng dậy đi xung quanh trong văn phòng của Cố Thành Vũ một vòng: “Tổng giám đốc Cố, phòng làm việc này của anh khá ổn đấy, xem ra việc lúc trước có mạo hiểm nhưng coi như anh cũng đạt được ước muốn rồi ha.”

Cố Thành Vũ nghe thấy Trình Thu Uyển nhắc đến chuyện năm đó thì luống cuống, ông ta không muốn nói nhảm với cô ta nữa, ông ta nói thẳng: “Cô về đây làm gì, năm đó cô đã đồng ý không bao giờ quay lại rồi cơ mà?”

Thấy Cố Thành Vũ lo lắng sợ hãi thành như vậy, Trình Thu Uyển cười khẩy nói: ‘Sợ bóng sợ gió, anh sợ cái gì thế? Sao nào, có tật giật mình à?”

“Trình Thu Uyển, đừng quên chính cô cũng tham gia vào chuyện năm đó đấy, tôi cảnh cáo cô nếu chuyện này mà lộ ra thì cả hai chúng ta đều xong đời.” Nhìn Trình Thu Uyển thoải mái khác hẳn sự lo lắng của mình, Cố Thành Vũ tức giận nói.

Ông ta có linh cảm rất xấu, Trình Thu Uyển của hiện tại khôn khéo thành thục hơn cô bé Trình Thu Uyển năm đó rất nhiều, ông ta không thể tiện tay khống chế lợi dụng như lúc trước nữa.

“Đừng nóng giận, anh cứ yên tâm sẽ không có ai biết đến chuyện năm đó đâu.” Trình Thu Uyển vừa đi đến bên cạnh Cố Thành Vũ vừa nói. Cô ta cười quyến rũ nhưng giọng điệu lại có vẻ nguy hiểm: “Hơn nữa, lần này tôi đến tìm anh vì muốn hợp tác thêm một lần nữa.”

“Hợp tác?” Cố Thành Vũ nhìn Trình Thu Uyển bằng ánh mắt nghi ngờ, trong mắt ông ta lộ vẻ đề phòng: “Cô có ý gì?”

“Tuy bây giờ anh là người nắm quyền trong tập đoàn Cố thị nhưng ngồi ở vị trí đó không được thoải mái lắm đúng không?

Có vẻ như gần đây Cố Mặc Ngôn đã lấy lại được một ít cổ phần công ty rồi, tôi có thể giúp anh lấy lại cổ phần của tập đoàn Cố thị để anh nắm chắc Cố thị trong tay, anh cảm thấy sao nào?”

“Cô có lòng tốt như vậy chắc?” Tuy Cố Thành Vũ hơi động lòng với điều kiện của Trình Thu Uyển, nhưng ông ta vẫn chưa đến mức mất sạch lý trí, ông ta không tin Trình Thu Uyển sẽ có lòng tốt như vậy đâu: “Hơn nữa cô dùng cách gì để lấy lại cổ phần công ty giúp tôi?”

“Tất nhiên chuyện tôi giúp ông thì cũng phải có trao đổi tương xứng chứ.” Trên khuôn mặt của Trình Thu Uyển hiện lên nụ cười thâm độc: “Thứ anh muốn là cổ phần của tập đoàn Gố thị, còn tôi thì muốn cái mạng của Tô Thư Nghỉ! Còn chuyện tôi dùng cách gì để lấy lại cổ phần thì lúc đó anh sẽ biết.”

“Cô muốn giết Tô Thư Nghi?” Cố Thành Vũ híp mắt lại trong mắt thoáng lộ vẻ xảo trá, nói lấp lửng: “Chuyện này quá mạo hiểm tôi sẽ không đồng ý với cô đâu.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi