ÔNG XÃ LÀ CHIẾN THẦN



Sau khi nói xong, Trịnh Thành Nam khập khiễng rời đi.
“Trở về!” Chu Hoàng Anh dừng bước chân rồi đi tới bên cạnh cậu ta, đè vai Trịnh Thành.
Nam và nói: “Với tình hình hiện tại, cậu đi đến đó cũng vô ích mà thôi, bớt làm những việc lãng phí thời gian! Phương hướng là ở đâu?”
“Đông nam” Trịnh Thành Nam yếu ớt nói.
Ngọc Lan biết hành động tiếp theo của Chu Hoàng Anh nên cô ấy nóng lòng bước tới nói: “Tôi cùng anh đi tìm nhé!”
“Quá nguy hiểm! Cô hãy ở lại dọn dẹp đống lộn xộn” Anh ra lệnh.
Vi bị giao cho những việc qua loa nên Ngọc Lan cực kì không cam tâm: “Tôi không muốn…”
“Đây là mệnh lệnh!”
Chu Hoàng Anh tiến lên một bước rồi bỏ đi.


Khi Ngọc Lan muốn đuổi theo thì trong nháy mắt, cô ấy đã không còn thấy bóng dáng anh nữa.
Ngọc Lan tức giận đến mức chỉ biết giậm chân tại chỗ…
Càng đi sâu vào trong rừng thì xung quanh càng nguy hiểm.

Ngay cả những con đường cũng trở nên hẹp và hiểm trở.

Đối với Chu Hoàng Anh, khung cảnh xung quanh giống như một mê cung.

Điều đó khiến anh không biết phải đi theo hướng nào.
Ngay khi Chu Hoàng Anh đang tập trung để tìm kiếm phương hướng thì có một tiếng động nhẹ vang lên từ bãi cỏ cách đó không xa.
Anh chăm chú đánh giá một hồi, sau đó liền liếc mắt một cái: “Đi ra, nếu là đàn ông thì đừng trốn tránh!”
Trong giây tiếp theo, một bóng người cao lớn thực sự đứng lên từ trong bãi cỏ.

Quần áo của anh ta đều màu cỏ, đeo một chiếc mặt nạ làm từ cỏ.

Nếu mà không nhìn kỹ, có lẽ sẽ không thể nhận ra được.
Chu Hoàng Anh đột ngột quay lại nhưng trước khi anh kịp nhìn rõ người đó thì bóng.
người đó đã lao lên bất ngờ tấn công anh.
Anh nhanh chóng tránh né và chiến đấu với người đàn ông bí Người đàn ông bí ẩn lao đến một cách dữ dội.


Mọi hành động của anh ta đều rất hung ác và trí mạng!
Trái tìm của Chu Hoàng Anh như đập mạnh hơn.

Đây là lần đầu tiên máu trong cơ thể anh trở nên sôi sục nhưng đồng thời điều đó cũng khiến anh cảm giác thích thú.
Lâu lắm rồi anh mới tìm được đối thủ có thể đọ sức với mình.
Trận chiến này mất hơn một giờ đồng hồ mới kết thúc.

Trên người bọn họ khắp nơi đều là máu, mồ hôi tuôn ra ướt đẫm người, trận đấu căng thắng đến mực cả hai người đều không kịp thở.
Đôi mắt sâu thẳm như con báo của Chu Hoàng Anh nhìn anh ta không rời.

Sâu thắm trong con mắt ấy ánh lên khát vọng chinh phục.
Họ không thể phân chia thẳng thua trong trận chiến này.
‘Sau một lúc, người đàn ông bí ẩn cuối cùng cũng di chuyển.

Anh ta đưa tay ra làm động tác phòng thủ và đập vào Chu Hoàng Anh.

Đôi môi hơi khô của hắn ta nở một nụ cười xấu xa trước khi rời đi.
Người đàn ông bí ẩn giống như một cơn gió lốc, nhanh chóng biến mất vào bóng tối.
Anh nhướng mày, tiếng đập của người đàn ông bí ẩn tạo ra vẫn văng vẳng bên tai.


Tuy răng chỉ diễn ra trong một khoảnh khắc ngắn ngủi nhưng vẫn khàn khàn trâm thấp, tuổi dường như còn rất trẻ.
Nhưng dù có như thế nào thì lần này anh cũng đã nhớ kĩ hắn ta rồi.
Cùng lúc này, tên nghỉ phạm ma túy đã được đưa đi từ lâu nên việc tìm kiếm anh đã trở nên vô ích.

Chu Hoàng Anh đành trở về nhà.
Ngọc Lan đã thu dọn hiện trường xong xuôi, cô ấy thấy anh quay lại liền vội vàng chạy lại đón: “Thế nào?”
Nhìn vết thương trên người anh, đôi mày của cô cau lại, giọng điệu có chút khẩn trương: “Làm sao để bị thương như thế này?”
Anh chỉ liếc nhìn cô ấy một cái rồi không nói thêm gì nữa, chỉ đơn giản thú nhận: “Người cần bắt không bắt được nên rút quân trở về đi!”
Ngọc Lan không khỏi sửng sốt khi nghe điều đó, cô ấy cũng không thể đoán được kỹ năng của anh ta đáng sợ như thế nào mà ngay cả một người như Chu Hoàng Anh cũng không thể xử lý được.
Cô ấy cũng trở nên cảnh giác, đề nghị nói: “Lần này người đàn ông bí ẩn lại lợi hại như vậy, anh có muốn đi đến trại huấn luyện quỷ tìm người trợ giúp trở lại không?”
“Đừng hành động hấp tấp, không ai trong chúng ta được manh động!” Chu Hoàng Anh lạnh lùng từ chối.
Anh kinh ngạc khi nhìn thấy vết thương trên người mình.

Trên đời này có rất ít người có thể chống lại anh, nhất là những người có thể đến gần anh và gây ra tổn thương.
Sự tò mò về danh tính của người đàn ông bí ẩn đang nhen nhóm trong tâm trí anh.
Nhiệm vụ lần này rất gian khổ, Ngọc Lan cũng không ngần ngại gì mà xé gấu quần áo của mình rồi bao bọc lên cánh tay của Chu Hoàng Anh.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi