ÔNG XÃ THẦN BÍ, BUỔI TỐI GẶP!




Mà khi anh dần dần tới gần, tuy rằng cô không có phản kháng, lại nhẹ nhàng nhắm mắt lại, đầu hơi hơi nghiêng tránh.Mặt Lãnh Tư Thành, đột nhiên cứng đờ ở giữa không trung. Chêch lệch cách môi cô, còn có một centimet, anh lại sinh sôi dừng lại, cũng không có rơi xuống đi hôn môi cô.Cách đến gần như vậy, hô hấp hai người giao hòa ở một chỗ, anh thậm chí có thể thấy lông mi run rẩy trên mi mắt nhắm chặt của cô. Tự nhiên, cũng là có thể thấy rõ, cô hơi hơi nhíu mày lại --Thực rõ ràng, cho dù cô mặt ngoài thuận theo, trong lòng vẫn là không vui.Đúng vậy, kết hôn ba năm, có lần nào thấy cô mặt ngoài dám làm trái ý mình?Đây là lần đầu tiên anh mở miệng hỏi cô muốn một đứa bé, lấy cá tính của cô, cho dù trong lòng lại không muốn hơn nữa, cô cũng sẽ không phản kháng ở mặt ngoài. Có lẽ cô sẽ lén làm biện pháp tránh thai vào sáng ngày mau, cho dù không có làm biện pháp, đứa bé thật sự sinh hạ, cũng hoàn toàn không đại biểu cái gì, trong lòng cô hoàn toàn không có anh, cho dù nguyện ý sinh con với người chồng trên danh nghĩa như anh, cô vẫn là không yêu anh!Cố Thanh Thanh vẫn luôn nhắm mắt lại, cảm giác được hơi thở của anh thổi quét ở trên khuôn mặt cô, giống như gần trong gang tấc.Tuy rằng gần trong gang tấc, rõ ràng còn thiếu một chút là có thể hôn đến môi cô, nhưng anh lại không tới gần, cũng không giống như anh bình thường, băn khoăn lặp lại ở trước mặt cô -- cho dù cô nhắm mắt lại, cô cũng tựa hồ có thể cảm giác được, Lãnh Tư Thành trước mặt, giống như là một con sói trên thảo nguyên, ánh mắt sáng ngời, không phải nhìn chằm chằm vợ, nhìn chằm chằm người nhà, mà là nhìn chằm chằm -- kẻ địch!Cố Thanh Thanh sửng sốt, hơi hơi mở mắt ra. Trong phòng không có bật đèn, chỉ có ánh sáng lộ ra từ trong phòng tắm, quả nhiên phát hiện, Lãnh Tư Thành trước mặt, dùng một loại ánh mắt, xa lạ, cao cao tại thượng, xem kỹ, cẩn thận nhìn nhất cử nhất động của cô! Từ ánh mắt anh toát ra tới, là phẫn nộ, chán ghét, ủ dột, cùng với cảm xúc mặt trái mãnh liệt, duy chỉ không có một tia hảo cảm và yêu!Cô không rõ chính mình làm sai chỗ nào, vừa rồi, không phải Lãnh Tư Thành và cô còn khá tốt sao? Anh muốn đứa bé, cho dù chỉ là đứa bé bởi vì cha mẹ anh thúc giục mới muốn, cô cũng không có phản đối mà!Bọn họ còn duy trì tư thế thân mật, trên người đều không mặc quần áo gì. Thân thể anh dán thân thể của cô, giữa hai người, thậm chí có thể hô hấp lẫn nhau, tim đập, còn có nhiệt độ cơ thể đều có thể cảm nhận được lẫn nhau, thậm chí chỉ cần đầu anh hạ xuống một centimet, liền có thể thân mật khăng khít lẫn nhau. Nhưng là, cách đến gần như vậy, lại không có cảm giác thân mật chút nào.“Lãnh, Tư Thành……” Cô vừa mở miệng, động tác vốn cứng đờ của Lãnh Tư Thành có biến hóa -- không phải tiếp tục cúi đầu thân mật, lại là dùng sức đẩy, như là bị cái gì hoa yêu mê hoặc, thiếu chút nữa tạo thành sai lầm lớn, lại giống như người đột nhiên thanh tỉnh, mà cô lại là rác rưởi bị người phỉ nhổ, hận không thể lập tức ném rớt kia. Lúc sau nhanh chóng xoay người xuống giường, trực tiếp đi vào phòng tắm, đóng cửa thật mạnh!“Ào ào” Tiếng dòng nước truyền đến, cô bị Lãnh Tư Thành đẩy ra một phen, thiếu chút nữa rơi xuống từ giữa giường, nếu không phải cô tay mắt lanh lẹ, một tay chống tủ đầu giường, có lẽ chính mình đã sớm té xuống.Anh rốt cuộc giống như cô muốn lúc trước, một mình tắm rửa, nhưng tâm lý, lại không có nửa phần biểu tình may mắn vui sướng, cũng hoàn toàn không tức giận thất vọng, ngược lại là một loại buồn bã “Quả nhiên như thế” ……Anh chịu ở trước mặt nhà họ Từ nhà họ Nhiếp thừa nhận thân phận của cô, chịu thân cận với cô, chịu mở miệng muốn một đứa bé, so sánh với quá khứ, đã là ban ân thiên đại, cô hẳn là thấy đủ.Người cả đời này, miễn cưỡng không được nhất, chính là anh không yêu tôi.Tay chống tủ đầu giường kia, tựa hồ ẩn ẩn có chút đau đớn, cô nâng tay lên vừa nhìn, tựa hồ là có một cây gai ngược, cắm thật sâu vào trong thịt.Tuy gai ngược nhỏ, nhưng đâm vào ngón tay vẫn là rất đau. Cố Thanh Thanh đứng dậy bật đèn, trước thay đồ ngủ, trong phòng lại không có kim, đành phải nặn ra từng chút, nặn đến ngón tay trắng như tuyết đều phiếm hồng.Gai ngược này còn thực thô, lớn cỡ tăm xỉa răng, tay đứt ruột xót, nào có không đau. Đau hơn nữa, cũng không bằng độn độn trướng đau trong lòng.Lúc Lãnh Tư Thành đi ra từ trong phòng tắm, Cố Thanh Thanh bên ngoài, đã nằm xuống.






Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi