PHI NGÃ KHUYNH THÀNH VƯƠNG GIA MUỐN HƯU PHI



Thái tử lại nhẹ giọng trách mắng: “Mi nhi, việc này không phải chuyện nhỏ, nên để cho người có nhiều kinh nghiệm như nữ quan bên người mẫu hậu làm mới được”
Hoàng hậu hơi ngẩn ra, Hiền vương vội tiếp lời: “Nhị đệ nói rất đúng, việc này liên quan đến thanh danh của Bát đệ không thể để xảy ra sai sót được, nên để Lỗ ma ma làm.

Lỗ ma ma là lão nhân trong cung, nhiều năm trước cũng từng là người giữ chức chọn lựa tú nữ”
Một lão ma ma đứng phía sau Hoàng hậu cung kính đáp lời, Hoàng đế đưa mắt nhìn bà ta lạnh lùng “Ừ” một tiếng.
*****
Màn trướng trùng trùng điệp điệp.


Bên ngoài bức màn, mọi người đều đang chờ đợi kết quả.
Bên trong màn trướng, Kiều Sở lẳng lặng nhìn chiếc giường nhỏ nàng đang nằm bên trên, giờ phút này nàng giống như con cá nằm trên thớt, mà cá còn có thể giãy dụa, còn nàng thì cái gì cũng không thể làm, chỉ có thể thuận theo bọn họ, sự nhục nhã lúc này khiến cho đau khổ trong lòng nàng lại một lần nữa trỗi dậy.
Đó chính là Kiều Mi.

Mỹ nhân tuyệt sắc, xưa nay vốn thông minh có chút bộc lộ ra ngoài, làm cho người khác đều thấy được cái sự thông thái của nàng, còn cho rằng mình nhìn thấu được nàng mà mất đi đề phòng, kỳ thực con người bên trong của nàng ta lãnh tĩnh gấp trăm lần, chỉ cần ngươi sơ suất một chút thôi là đã bị nàng ta đẩy vào chỗ chết rồi.
Kiều Sở cười khổ, lại hơi thất thần, nàng không ngờ rằng thái tử sẽ giúp nàng, quả thật nếu để cho ma ma mà Kiều Mi chỉ điểm nghiệm thân thì nàng nhất định sẽ là “không trong sạch”.
“Giúp ta cởi tiết khố của nàng ra đi”
Lỗ ma ma phân phó một tiểu cung nữ bên cạnh, tiểu cung nữ gật gật đầu, hai người một trái một phải tiến tới chỗ Kiều Sở, một người đè nàng lại, còn một người nhỏ giọng nói: “Công chúa, nô tỳ xin phép cởi y phục giúp công chúa”
Kiều Sở nhắm mắt lại, hai tay nắm chặt hai bên mép giường, giây lát sau liền cảm nhận bàn tay lành lạnh chạm vào nơi bắp đùi.
Một bàn tay thô ráp chạm vào bắp đùi, nàng rùng mình một cái, một tay vội chụp lấy bàn tay kia, mạnh mẽ giãy khỏi tiểu cung nữ ngồi bật dậy, mở mắt ra.
Nhìn thấy khuôn mặt nhợt nhạt tăm tối của lão phụ nhân, nàng cả kinh, cắn chặt răng, đang muốn gạt bỏ bàn tay kia ra, lại nghe Lỗ ma ma lạnh lùng nói: “Cô nương, thỉnh buông tay”
Lời còn chưa dứt, một tiếng rắc giòn tan vang lên, một cơn đau nhức từ ngón tay lan ra khắp người, có người gắt gao bịt chặt miệng nàng, còn một người khác ra sức đè cánh tay kia của nàng lại, xung quanh nàng đâu đâu cũng là ánh mắt lạnh lùng tàn nhẫn.

Vị ma ma kia cầm chặt cánh tay phải của nàng, mấy đầu ngón tay đã bị bà ta bẻ gãy.
Nàng đau đến mức mồ hôi lạnh chảy đầy đầu, lại không thế phát ra một âm thanh nào, một ngón tay với móng tay dài lạnh lẽo mạnh mẽ đâm vào nơi riêng tư của nàng.

Sa trướng tối màu đang nhẹ nhàng lay động, đột nhiên giống như bị cái gì cắt ngang, hai thân ảnh cao lớn cùng xông vào.

Cùng lúc với tiếng cung nữ thét chói tai, ngón tay lạnh lẽo đang hướng bên trong đâm tới của lão ma ma và mấy tiểu cung nữ đang đè chặt nàng đồng loạt bị hất văng ra.
“Nữ nhân của bổn vương, đương nhiên do bổn vương kiểm tra!”
Nàng bị ôm vào một lồng ngực dày rộng kiên cố, chóp mũi tràn đầy mùi đàn hương.

Đúng lúc nàng còn đang hốt hoảng, chợt cảm nhận được một ngón tay nhẹ nhàng tiến vào dũng đạo của nàng.
Nàng nhìn thấy trong mắt Lỗ ma ma cùng với hai tiểu cung nữ ngã nhào trên đất chứa đầy vẻ khiếp sợ như không dám tin vào mắt mình.

Kiều Sở cả kinh, hai tay của Duệ vương đều đang giữ chặt người nàng, nếu vậy, người đang đụng vào nàng…là ai?
Nàng kinh ngạc nhìn một nam nhân vừa đứng lên.

Chính là……..Trữ vương?
“Tấm thân xử nữ, xác nhận không sai, ma ma tốt nhất nghe theo bổn vương đi” Trữ vương bình tĩnh nhìn Lỗ ma ma, thuận tiện cúi đầu chào bà ta một cái, sau đó bước ra ngoài.
Trong màn trướng, Kiều Sở rét lạnh nhìn nam nhân đứng sau lưng nàng, Duệ vương không nói một lời nào, buông nàng ra.
Tong lòng nàng thống khổ, hung hăng tát hắn một bạt tai.
‘Keng’ một tiếng, mặt nạ sắt đập vào mép giường, rớt xuống đất.

Thượng Quan Kinh Hồng không hề né tránh.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi