- Lão gia yên tâm, trước đại hôn nhất định có thể chuẩn bị kĩ càng toàn bộ.
Trần Hoài Cửu đảm bảo một tiếng lại chần chờ nói:
- Chúng ta bên này cũng không tiện điều động qáu nhiều nhân mã. Hạo Đức Phương đến đây thì bên người sẽ giấu theo không ít nhân mã, nếu thật sự ra tay, lão nô có chút lo lắng, hứa hẹn của Hạ Hầu gia chúng ta tin được không?
Ngón tay Bàng Quán gõ gõ nhẹ trên mặt bàn:
- Hẳn là không có vấn đề gì, Hạ Hầu gia đã đồng ý rồi, bọn họ ra tay trước làm tín hiệu, sau đó chúng ta mới ra tay. Ngưu Hữu Đức thì dựa vào động tĩnh của chúng ta bên này để xuất binh. Nếu Hạ Hầu gia không có phản ứng, chúng ta cũng coi như chưa xảy ra chuyện gì, không có tổn thất gì cả!
- Vậy thì tốt!
Trần Hoài Cửu gật đầu, thở phào nhẹ nhõm. Hôn lễ càng ngày càng tới gần, Hạo Vương Phủ bên này cũng đang chuẩn bị cho chuyến đi của Hạo Đức Phương, người như Hạo Đức Phương mà công khai ra ngoài đương nhiên không phải là chuyện đơn giản, an toàn phải được đặt lên hàng đó, trước đó nhất định phải sắp xếp ổn thỏa.
Trong đình các, Hạo Đức Phương đứng lẳng lặng cạnh lan can, nhìn mưa phùn lả lướt bên ngoài, mây đen bao phủ bầu trời Hạo Vương Phủ, sấm rền chớp giật, sấm sét thỉnh thoảng rạch ngang bầu trời.
Tô Vận ở bên bẩm báo lịch trình xuất hành.
Ai ngờ Hạo Đức Phương nghe đến giữa chừng thì nhàn nhạt buông một câu:
- Thông báo cho Bàng Quán bên kia, bảo bản vương có chuyện quan trọng, hủy hành trình tới đó chúc mừng. Hạo Trạch sẽ thay bản Vương tới chúc mừng!
Tô Vận ngần ra, nhìn sắc mặt bình tĩnh không biến hóa dưới màn sấm sét chớp lòa kia, cứ tưởng mình nghe nhầm, chần chờ nói:
- Vương gia, nếu ngài nhận Bàng Ngọc Nương là nghĩa nữ. Vương Lạc cũng như một nửa con trai ngài, thân phận Bàng Quán cũng vẫn còn đó, đại hôn của bọn họ mà ngài không xuất hiện có phải không ổn lắm không?
sắc mặt Hạo Đức Phương bình tĩnh, nói:
- Làm theo lệnh của ta.
Sau khi nhận được tin Hạo Đức Phương hủy hành trình tới Bàng gia dự hôn lễ. Bàng quán có chút bối rối. Bên ngoài ánh nắng lấp lánh, Bàng Quán và Trần Hoài Cửu trong thư phòng đều giận tới tái mặt, cũng chẳng biết có phải Hạo Đức Phương nhận ra gì rồi không.
Hạo Đức Phương không đến, bọn họ cũng chẳng có cách nào ép Hạo Đức Phương đến, nếu thật sự làm như vậy. Hạo Đức Phương nhất định sẽ nghi ngờ.
Quan trọng là: tốn hết tâm tư bố trí toàn bộ kia coi như công cốc, tựa đánh vào một đám bông, không cần phải tiếp tục âm thầm chuẩn bị làm gì nữa.
- Lão tặc!
Bàng Quán nện một quyền xuống bàn, khuôn mặt phẩn hận, con trai của lão sợ là gả cho Vương Lạc không công rồi, chẳng có tác dụng nào, nhưng lão không gả không được, chỉ có thể tiếp tục để Vương Lạc được lợi, bi phần trong lòng không có chỗ phát tiết.
Tâm trạng Trần Hoài Cửu cũng hết sức phiền muộn, nhẹ buông tiếng thở dài:
- Không vội, nghĩ cách khác vậy.
Không biết phong thanh truyền ra từ đâu, U Minh Tổng đốc phủ là nơi nghe thấy tin tức phong thanh truyền ra ngoài trước tiên. Miêu Nghị mới liên lạc với Bàng Quán xác nhận xem đây có phải sự thật không.
Bàng Quán xác nhận xong, Miêu Nghị cũng có chút bối rối. Hạo Đức Phương bỗng nhiên không tới, cả đám người âm thầm chuẩn bị thành công cốc cả, rồi cả đám người ở dưới địa cung bí mật tập trận làm cái rắm gì chứ!
Miêu Nghị cứ vòng qua vòng lại trong phòng, rồi hắn bỗng dừng bước. cau mày nói:
- Có phải tin tức bị lộ để Hạo Đức Phương nhận ra gì rồi không?
Dương Khánh đang trầm ngâm lắc đầu đáp:
- Hẳn là không phải, chuyện như vậy sao Bàng Quán dám để lộ chút xíu tin tức nào, đương nhiên phải chuẩn bị thật kĩ càng. Ngoài ra, nếu Hạo Đức Phương biết Bàng Quán tạo phản, làm sao có thể tha cho lào? Hẳn là muốn tương kế tựu kế, hủy việc tham gia hôn lễ ở mức độ nào đó nói lên Hạo Đức Phương vẫn chưa biết! Có điều Hạo Đức Phương làm vậy chắc chắn để suy tính về mặt an toàn. Miêu Nghị bĩu môi măng một tiếng:
- Lão quỷ này thật khó đối phó! Lần này Bàng Quán mất không công một cô con gái rồi, đến cơ hội tốt như vậy cũng bị bỏ qua, Bàng Quán muốn tìm cơ hội thích hợp khác chắc hẳn sẽ rất khó khăn, xem ra chúng ta bên này phải giúp nghĩ cách.
Dương Khánh cau mày trầm ngâm không nói.
Còn Miêu Nghị cũng lấy tinh linh ra liên hệ với Tào Mãn bên kia, dù sao lần hành động này là liên thủ với Tào Mãn và Bàng Quán, kế hoạch thay đổi đương nhiên phải thương lượng bàn bạc.
Ai ngờ sau khi liên lạc với Tào Miêu, vẻ mặt Miêu Nghị trở nên vô cùng ngạc nhiên, ánh mắt lập lòe phát sáng.
Dương Khánh thấy vậy, hỏi:
- Đại nhân, sao vậy?
Sắc mặt Miêu Nghị kỳ lạ, nói:
- Tào Mão nói, thân quân của Hạo Đức Phương vẫn chưa ngừng việc chuẩn bị khởi hành, người ngoài nhìn vào thì có vẻ đã ngưng, nhưng thực ra vẫn đang âm thầm tiến hành.
Dương Khánh cũng ngạc nhiên, hơi híp mắt nói:
- Nói cách khác, Hạo Đức Phương vẫn đang chuẩn bị tham gia hôn lễ, cái gọi là hủy bỏ hành trình chỉ là nói ra để gài người ta mà thôi.
- Hẳn là vậy rồi, mẹ nó chứ, nếu không phải lần này liên thủ với Hạ Hầu gia. được lợi từ tin tức của Tào Mãn thì suýt chút nữa bị lừa rồi, lão hồ ly này thật giảo hoạt.
Miêu Nghị lắc đầu thở dài nói
Ánh mắt Dương Khánh sáng người:
- Đại nhân. Tào Mãn có nói tin này với Bàng Quán không?
Miêu Nghị ngẩn ra một lát rồi nhanh chóng lắc tinh tinh trong tay liên lạc với Tào Mãn, sau đó lắc đầu nói:
- Hẳn là Bàng Quán bị Hạo Đức Phương đả kích không nhẹ, như ta tìm Bàng Quán xác nhận vậy. Bàng Quán không chủ động nói với ta cũng không chủ động nói với Tào Mãn, mà thái độ Tào Mãn đương nhiên không tích cực như vậy. Bàng Quán không liên lạc với y. Tào Mãn cũng không chủ động bẩm báo, đang đợi Bàng Quán tìm y.
Thời gian trôi kinh quá