QUAN GIA

Quan Gia

Tác giả: Bất Tín Thiên Thượng Điệu Hãm Bính

Chương 1013: Kết thúc loạn lạc ở Cửu An

Nhóm dịch: PQT

Nguồn: metruyen

Trịnh Hiểu Yến đang buồn chán xem TV trong phòng khách VIP của nhà khách Sở Giang.

Để tiện cho công việc, Trịnh Hiểu Yến chỉnh trang lại gian phòng của mình. Trong phòng xép, bình thường nếu có việc cần bàn bạc cũng có thể triệu tập được ba cấp dưới của cô.

Điều kiện phòng khách VIP nhà khách Sở Giang, trong mắt Trịnh đại tiểu thư cũng chỉ rất bình thường. Nếu đây không phải Cửu An, không phải nơi có Lưu Vĩ Hồng công tác, ngẫm nghĩ phải ở vùng đất tồi tàn này ba bốn tháng, Trịnh Hiểu Yến quả thật muốn điên.

Thời tiết dần trở nên nóng bức, trong phòng mở điều hòa không khí. Trịnh đại tiểu thư ăn cơm chiều xong, tắm rửa sạch sẽ, thay bộ đồ rộng thùng thình bằng lụa trắng như tuyết, tóc còn ướt buông rũ trên vai. Nói chung, Trịnh Hiểu Yến sẽ không dùng máy sấy tóc, như vậy sẽ làm hại tóc. Nếu không có chuyện gì gấp, Trịnh Hiểu Yến thích dùng khăn lau, sau đó để tóc khô tự nhiên.

Trong khoảng thời gian này, Lưu Vĩ Hồng vô cùng bận rộn. Doanh nghiệp nhà nước trong thành phố Cửu An thay đổi cơ cấu toàn diện. Nhìn chung, Lưu Vĩ Hồng rất nhiều việc, không áp dụng theo kiểu tiến hành tuần tự, thay đổi cơ cấu từng công ty mà xếp tất cả các doanh nghiệp nhà nước vào phạm trù thay đổi cơ cấu.

Đội ngũ nhân viên Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thành phố Cửu An cũng nhanh chóng mở rộng. Trong vòng hai tháng ngắn ngủi, từ mười lăm người đã gia tăng lên ba mươi người. Nhưng vị chỉ huy cao nhất trong quá trình thay đổi cơ cấu doanh nghiệp nhà nước ở Cửu An, Lưu Vĩ Hồng, vẫn duy trì tỉnh táo như trước, không hề mù quáng. Đội ngũ nhân viên trong Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước chỉ tuyển thêm ba bốn người, số còn lại là điều động từ các ban ngành khác.

Về bản chất mà nói, Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước thuộc cơ cấu tạm thời. Khi doanh nghiệp nhà nước ở Cửu An thay đổi cơ cấu xong, thì sứ mệnh của văn phòng này cũng hoàn tất hơn phân nửa. Trừ phi sau này Văn phòng quản lý giám sát tài sản nhà nước này chuyển đổi công năng như ban quản lý giám sát tài sản quốc hữu ở đời sau, duy trì công tác quản lý bình thường cũng dùng không hết mười mấy nhân viên, Những nhân viên được Lưu Vĩ Hồng phái đến tất nhiên phải có tâm trạng “đến lúc đó còn biết chạy đi đâu.”

Cùng lúc đó, công tác chấn chỉnh ở Cửu An cũng đã bước vào giai đoạn cuối.

Từ trước Tết âm lịch đến nay, theo lệnh của Tòa án cấp cao tỉnh Sở Nam, trước sau Cửu An đã thi hành ba đợt án tử hình. Những phần tử tội ác tày trời như Bành Anh An, Lại Thiên Hữu cùng đám lưu manh và một số thủ phạm chính đều bị trói ở pháp trường, chấp hành xử bắn. Ba lượt thi hành án tử đại quy mô, tổng cộng tử hình bốn mươi bảy tên tội phạm hàng đầu, có nợ máu và là nỗi lo âu của người dân. Có hơn mười tên được xử nhẹ hơn là tù chung thân, được áp giải đến nhà tù lạnh lẽo ở Tây Bắc để cải tạo lao động. Còn những trọng phạm bị phạt tù từ mười năm trở lên hơn một trăm tên. Tổng cộng có hơn năm trăm tên gây rối, phạm tội bị pháp luật trừng trị nghiêm khắc

Ngoại trừ việc tấn công tiệu diệt các phần tử tội phạm, các cán bộ lãnh đạo và nhân viên công tác trong Đảng ủy và chính phủ ba khu năm huyện của thành phố Cửu An làm ô dù của bọn lưu manh đều bị trừng trị nghiêm khắc.

Nguyên Thường vụ Thành ủy, Bí thư Đảng ủy Công an, Cục trưởng cục Công an, Bí thư Khu ủy Khu Hỏa Cự thành phố Cửu An, Bành Tông Minh, chẳng những là ô dù lớn nhất của đám lưu manh, còn đích thân tham gia các hoạt động lưu manh, cưỡng gian ba cô gái, dâm loạn với nhiều phụ nữ, ngoài ra còn tham ô công quỹ trên năm trăm ngàn tệ, nhận hối lộ bao gồm tiền mặt, chứng khoán có giá trị và các vật quý báu khác, tương đương với hơn ba triệu nhân dân tệ. Tòa án Nhân dân Trung cấp tỉnh Đại Ninh hội thẩm theo pháp luật, đối với tội cưỡng gian và lưu manh của Bành Tông Minh, phán án tử hình, tước hết quyền lợi chính trị suốt đời; tội tham ô và nhận hối lộ, xử chung thân, tước hết quyền lợi chính trị, tội bao che, dùng việc tư làm rối kỷ cương, xử án mười hai năm, tước quyền lợi chính trị ba năm. Tổng cộng các hình phạt là chấp hành tử hình, tước đoạt quyền lợi chính trị suốt đời.

Bành Tông Minh không phục, sau khi phán quyết còn muốn kháng án, cho rằng mình có công tố giác tội phạm, yêu cầu giảm án. Tòa án Nhân dân cấp cao tỉnh Sở Nam nhị thẩm, quyết định bác bỏ việc kháng án, giữ nguyên bản án cũ. Cũng dựa theo quyền được trao bởi Tòa án Nhân dân Tối cao, quyết định tử hình.

Đầu tháng 5, Bành Tông Minh bị xử bắn ở Đại Ninh.

Đã rất nhiều năm, Bành Tông Minh là cán bộ lãnh đạo cấp phó giám đốc sở bị xử bắn đầu tiên.

Nguyên ủy viên Thường vụ Thành ủy Cửu An, phó Chủ tịch Thường trực thành phố Điền Bảo Sơn, tham ô công khoản và nhận hối lộ rất nhiều, tương đương khoản ba triệu tệ, bị Tòa án Nhân dân Trung cấp tỉnh Đại Nam xét tội tham ô và nhận hối lộ, phán tù chung thân, tước quyền lợi chính trị suốt đời; lại xét hành vi lợi dụng chức quyền đùa cợt phụ nữ và tội lưu manh phán án tù mười lăm năm, tước quyền lợi chính trị bảy năm; tội không làm tròn trách nhiệm bị phán án năm năm. Tổng cộng các mức án là tù chung thân, tước quyền lợi chính trị suốt đời.

Ngoài ra, nguyên Viện trưởng Viện Kiểm sát Nhân dân thành phố Cửu An Tăng Lập Tường, nguyên phó Cục trưởng Cục Công an Kế Trường Kiệt, nguyên chánh Văn phòng Triệu Phượng Cần và một số lớn cán bộ làm ô dù cho bọn lưu manh, cũng đều bị xử án tù có thời hạn.

Cơn cuồng phong này khiến thành phố Cửu An chấn động chưa từng có. Mỗi cán bộ lãnh đạo chủ chốt đều thấy bất an. Tuy rằng theo chỉ thị của Tỉnh ủy, hành động chấn chỉnh ở Cửu An, chỉ khống chế ở phạm vi nhất định, bắt lớn bỏ nhỏ để các cán bộ khỏi bị đả kích. Nhưng những việc này, không đáng tin cho lắm.

Chứ không à? Đồng chí Lưu Vĩ Hồng giải quyết ở Cửu An, ánh mắt linh hoạt sắc bén kia, nhìn vào người nào, sao người đó không run sợ trong lòng? Giờ còn thêm một tên chết não như Mạc Ngôn, đảm nhiệm chức Chủ nhiệm Ủy ban Kỷ luật thành phố. Các người ngoan ngoãn làm việc tốt thì thôi, nếu ai dám làm thiêu thân thì Bí thư Lưu và Chủ nhiệm Mạc thù mới hận cũ tính một lúc. Dù cho không bắn được anh thì cũng cho anh vào nhà giam tám năm hay mười năm. Vậy cả đời này không phải bị hủy rồi sao?

Từ giữa tháng 4, theo chỉ thị của Bí thư Đảng ủy Công an Lưu Vĩ Hồng, Cục Công an, Viện Kiểm sát và Tòa án thành phố phối hợp triển khai công tác chấn chỉnh chuyên nghiệp, bắt được một số lớn thành viên trong các băng đảng lưu manh, ước chừng hai trăm tên. Chờ đón chúng tất nhiên là sự trừng trị nghiêm khắc của pháp luật.

Đến đây, công tác chấn chỉnh oanh oanh liệt liệt của thành phố Cửu An đã gần kết thúc.

Trải qua đại chiến dịch này, tất cả băng đảng lưu manh ở thành phố Cửu An cùng với ô dù của chúng bị phá hủy gần như tan tành. Vả lại, việc thiết lập một lượng lớn phòng cảnh vụ và cảnh sát tuần tra được bình thường hóa, khiến trật tự trị an xã hội Cửu An, về cơ bản đã chuyển biến, tiến đến quỹ đạo hài hòa ổn định bình thường.

Cũng bắt đầu từ tháng 4, theo chỉ thị của Tình ủy và Ủy ban nhân dân Tỉnh, tiến hành “xây dựng thị trấn kết hợp xã và khu” trong phạm vi toàn tỉnh. Thành phố Cửu An thành lập tổ lãnh đạo chuyên môn do Bí thư Thành ủy Trương Hiệu Liêm đích thân giữ ấn soái, làm tổ trưởng tổ lãnh đạo; mấy người Chủ tịch thành phố Lục Mặc, phó Bí thư Thành ủy Kiều Hiền Bình, Lưu Vĩ Hồng, Mạc Ngôn làm tổ phó. Vì thí điểm “xây dựng thị trấn kết hợp xã và khu” đầu tiên trong tỉnh được tiến hành ở thị xã Hạo Dương do Lưu Vĩ Hồng làm lãnh đạo trực tiếp. Hắn có kinh nghiệm phong phú về vấn đề này. Vì thế, công tác này, Trương Hiệu Liêm muốn Lưu Vĩ Hồng phải quan tâm nhiều hơn, mỗi lần có cuộc họp tổ lãnh đạo thì Lưu Vĩ Hồng phải lên tiếng. Vài việc cụ thể, Lưu Vĩ Hồng cũng phải căn dặn kỹ càng.

Đúng là Bí thư Lưu năng lực siêu quần, tuổi trẻ cường tráng, dư thừa tinh lực, nhưng cũng không có cách phân thân, vội đến nỗi chân không chạm đất. Có lẽ hôm nay Lưu Vĩ Hồng sẽ không đến chơi với Trịnh Hiểu Yến.

Dù Trịnh Hiểu Yến hiểu được nhưng vẫn không nén nổi chán nản. Cô xem TV một lúc, liền nằm xuống đi văng, lấy tay gối, lười biếng uể oải.

Đang lúc đôi mắt to đen của Trịnh đại tiểu thư nhìn quanh quất, định ra ngoài đi dạo một vòng, cửa phòng đột nhiên chuyển động.

Gian phòng này Trịnh Hiểu Yến có một chìa khóa, nhân viên phục vụ tầng trệt trong nhà khách có một chìa, Lưu Vĩ Hồng cũng có một chìa. Trịnh Hiểu Yến cho rằng là hắn. Nhân viên phục vụ tầng trệt sẽ không vô duyên vô cớ mở cửa vào lúc này.

Trịnh đại tiểu thư còn chưa nghĩ xong, cửa phòng đã mở ra, mắt Trịnh Hiểu Yến tối sầm lại, đúng là Lưu Vĩ Hồng tới.

- A!

Trịnh đại tiểu thư vô cùng sung sướng, thân hình yểu điệu đứng lên khỏi đi văng.

- Nào, ôm một cái!

Lưu Vĩ Hồng cười mở hai tay ra.

Ngay sau đó, một thân váy lụa trắng mềm mại thon thả sà vào lồng ngực rắn chắc của Lưu Vĩ Hồng. Hai đôi môi dính sát vào nhau. Trịnh đại tiểu thư theo thời đại mới, trình độ hôn môi cũng rất khá, có thể thấy là cũng được luyện tập rồi. Trong thời gian này được Lưu Vĩ Hồng huấn luyện thường xuyên, kỹ năng cũng tăng không ít.

Hôn một lúc, Lưu Vĩ Hồng hơi cúi người, hạ hai tay xuống, ôm lấy đôi mông đầy đặn của Trịnh Hiểu Yến, dồn sức vào cánh tay, nâng cô lên. Trịnh Hiểu Yến cười khanh khách, hai tay ôm lấy cổ hắn, đôi chân thon dài kẹp hai bên hông Lưu Vĩ Hồng.

Ưm!

Hai người ngã vào đi văng mềm mại, Lưu Vĩ Hồng dứt đôi môi ra, thở một tiếng, trên mặt lộ vẻ háo sắc vô cùng.

- Ừ, cái váy này không tồi, cảm giác rất tốt, sờ vào thấy thật mịn màng.

Bàn tay to lớn của Bí thư Lưu dừng trên bộ ngực nở nang của Trịnh Hiểu Yến, mạnh tay thêm một chút.

- Đồ lưu manh!

Trịnh Hiểu Yến hơi thẹn thùng, hé miệng cắn hắn một cái.

Hai người đã phá bỏ giới hạn quan hệ, nhưng cũng không phát triển nhanh như vậy. Lưu Vĩ Hồng thực hiện quy tắc “tiến hành theo chất lượng”, nhìn qua, Trịnh Hiểu Yến dường như đang rất hưởng thụ quá trình này. Năm 94 cũng không phải là thế kỷ 21, loại tình cảm sáng gặp một lần, trưa cùng ăn cơm, tối đã chung phòng nhanh như điện xẹt còn chưa thịnh hành.

Hai người triền miên một lúc, Trịnh Hiểu Yến giãy ra, rót cho Lưu Vĩ Hồng một ly trà nóng, thuận miệng nói:

- À, có một người bạn của em vừa gọi điện thoại tới, nói với em chuyện của Hàn Kim Tỏa…

Hai hàng lông mày Lưu Vĩ Hồng khẽ nhíu lại.

Trịnh Hiểu Yến vội giải thích:

- Cô ấy là bạn của Phí Tiểu Sơn.

Lưu Vĩ Hồng thản nhiên cười, khoát tay nói:

- Đừng để ý đến gã. Chuyện này giờ do Mạc Ngôn coi mà.

Trịnh Hiểu Yến lại gật đầu, mỉm cười.

Giờ cô cũng chẳng có tâm tư để chõ mõm vào.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi