QUAN GIA

Bí thư Chu và Chủ tịch huyện Đặng gây mâu thuẫn rồi!

Tin đồn này, sau mấy ngày, như gió mà truyền khắp quan trường huyện Lâm Khánh, không chỉ những cán bộ của tòa nhà huyện ủy nghe nói, cho dù là cán bộ xã, thị trấn vùng núi xa xôi cũng có nghe thấy. Tốc độ truyền bá, tuyệt đối vượt qua tốc độ truyền truyenfull.vn thế kỷ 21

Thật sự mọi người đều quá chú ý tình hình của Bí thư mới

Nói ra, Chu Kiến Quốc và Đặng Trọng Hòa là có bất đồng, nguyên nhân tất nhiên cũng vì quy hoạch tổng thể phát triển kinh tế, Lưu Vĩ Hồng tốn thời gian bốn năm ngày, cuối cùng hoàn thành bản kế hoạch mới. Lúc này đã là 25 tháng chạp, Lưu Vĩ Hồng cho rằng Chu Kiến Quốc sẽ chờ sau tết mới cùng Đặng Trọng Hòa thảo luận chuyện này, không ngờ Chu Kiến Quốc không kìm lòng nổi. Nhưng giữa hai người nói chuyện, không khí vẫn khá bình thản, không phải "vỗ bàn" giống như bên ngoài đồn vậy

Dù sao đều là ngừi có rất thân phận, hai vị cán bộ lãnh đạo cao nhất của huyện Lâm Khánh, không thể không có tố chất như vậy. Cho dù Chu Kiến Quốc thái độ không tốt, Đặng Trọng Hòa cũng tuyệt đối sẽ không cùng Chu Kiến Quốc vỗ bàn vào lúc này

Nếu như bị Chu Kiến Quốc cáo trạng tới địa khu, mặc kệ nói thế nào, đều là Đặng Trọng Hòa đuối lý ba phần.

Sao, Bí thư mới vừa đến chưa được hai ngày, ông liền bày tư cách cũ ư?

Lần này Bí thư Khang quy thiên, Đặng Trọng Hòa thân là Chủ tịch huyện Lâm Khánh, chưa thể theo trình tự tiếp nhận, bản thân ý thực được ông ở địa khu chưa được ủng hộ nhiều. Mà Chu Kiến Quốc, lại là thân tín của Lục Đại Dũng

Quan hệ lợi hại trong đó, Đặng Trọng Hòa làm sao không rõ?

Đương nhiên, chuyện này không đại diện Đặng Trọng Hòa sẽ vô điều kiện phục tùng Chu Kiến Quốc. Căn cứ văn kiện liên quan của trung ương, đảng chính phân chia, xây dựng kinh tế vốn chính là Chủ tịch huyện ông quản lý. Chu Kiến Quốc trước kia lại không có kinh nghiệm chủ quản địa phương, vừa mới nhậm chức, liền đem phương án quy hoạch tổng thể của ông chỉnh sửa hoàn toàn, gần như là phủ định toàn bộ. Bảo Đặng Trọng Hòa tâm phục khẩu phục tất nhiên là khó

Hơn nữa một khi nhượng bộ trên chuyện này, cũng có nghĩa là Đặng Trọng Hòa tự động chịu thua, từ nay về sau, những cán bộ huyện Lâm Khánh tất nhiên sẽ theo Chu Kiến Quốc như Thiên Lôi sai đâu đánh đó, Đặng Trọng Hòa tự động hàng vì "vai phụ"

Điều này Đặng Trọng Hòa cho dù thế nào cũng khó chấp nhận

Trước kia Bí thư Khang còn ở đây, Đặng Trọng Hòa cũng không phải hoàn toàn là vai phụ, trong phạm vi một mẫu ruộng còn có ba phần đất của ông, rất có quyền uy. Dưới tình hình chung, Bí thư Khang cũng không nhúng tay công tác cụ thể của chính phủ, chỉ là nắm bắt chặt chẽ chiếc mũ quan không buông

Chu Kiến Quốc vừa qua đây, thủ đoạn nắm mũ quan thế nào, tạm thời còn chưa được lĩnh giáo, lại lập tức đưa tay thật dài vào "sân" nhà của Đặng Trọng Hòa, hoàn toàn không theo quy củ mà làm

Điều này khiến Đặng Trọng Hòa rất phẫn nộ, nhất thời lại không tiện phát tác

Nói chuyện như vậy, tất nhiên là đơn độc tiến hành, không thể có người thứ 3 ở hiện trường. Rốt cuộc kết quả "đàm phán" thế nào, người ngoài không không thể hiểu hết. Nhưng Lưu Vĩ Hồng rất muốn biết kết quả, quyết định trực tiếp tới nhà, giáp mặt trưng cầu ý kiến của Chu Kiến Quốc

Điều này lại là một động tác cực kỳ phạm vào điều kiêng kỵ

Chu Kiến Quốc nếu muốn nói cho anh biết, thì không cần anh đi hỏi, thời cơ thích hợp tất nhiên sẽ nói. Nếu không tìm anh nói chuyện này, liền nói rõ là Chu Kiến Quốc có cách nghĩ khác. Thân là cấp dưới, hơn nữa là cấp dưới trực thuộc, "đánh tới nhà" như vậy không khỏi quá đáng. Làm không tốt còn ở trong lòng Chu Kiến Quốc để lại ấn tượng xấu "cư công tự ngạo" (tự cho rằng mình có công lao mà tự cao kiêu ngạo)

Huống chi việc này có được hay không còn chưa biết, tạm thời ngay cả "công" cũng chưa có thì đã kiêu ngạo rồi, càng quá đáng

Quan hệ lợi hại trong đó, Lưu Vĩ Hồng biết rất rõ. Nhưng Lưu Vĩ Hồng không quan tâm. Cuối cùng huyện Lâm Khánh là thực hiện quy hoạch phát triển của Đặng Trọng Hòa, hay là thực hiện quy hoạch phát triển chế định của Lưu Vĩ Hồng, chuyện rất trọng đại. Theo hướng lớn mà nói, liên quan tới phúc lợi của 800 ngàn quần chúng nhân dân huyện Lâm Khánh, nếu như chiếu theo quy hoạch chế định của Đặng Trọng Hòa đi thực thi, kết quả tốt nhất cũng chẳng qua là có lợi cho đám nhà giàu mới nổi, đối với toàn bộ phát triển của huyện Lâm Khánh, không có một chút lợi ích, chỉ bại hoại không khí quan trường huyện Lâm Khánh, khiến cho càng ngày càng nhiều cán bộ, "chặt chẽ" liên hệ với ông chủ mỏ than

Điều này không phải Lưu Vĩ Hồng buồn lo vô cớ.

Ở một thế giới song song mà hắn trải qua, ngành sản xuất than đá quan thương cấu kết đã trở thành một vấn đề mang tính toàn quốc. Thậm chí đã kinh động trung ương, chuyên môn vì chuyện này gửi xuống văn kiện, yêu cầu nghiêm khắc chỉnh đốn, hoặc là lấy mũ ô sa, hoặc là lấy cổ phần mỏ than, chọn 1 trong 2!

Trên thực tế, điều này cũng là nói mà thôi, khi lợi ích rắc rối phức tạp đến trình độ nhất định, bất luận văn kiện gì của đảng, cũng đều là tái nhợt vô lực. Đều nói thiện tài khó xá, khiến bọn quan viên đem lợi ích tới tay bỏ ra ngoài, ôi khó làm sao!

Văn kiện có quy định nghiêm mật hơn, cũng phải do con người chấp hành. Khi mạng lưới quan hệ trên dưới đều vướng lợi ích, văn kiện cũng chỉ là văn kiện, không ai coi là thật!

Lưu Vĩ Hồng muốn đem tình trạng này tiêu trừ ở trạng thái nảy sinh. Ở nơi khác, hắn ngoài tầm tay với, nếu hắn đã tới huyện Lâm Khánh, vậy thì phải toàn lực ứng phó, cố gắng làm ra một khí tượng mới

So với phương hướng lớn này, một chút phạm vào kiêng kỵ cũng không sao cả

Huống chi Chu Kiến Quốc đối với hắn vẫn là rất tán thưởng, lường trước cũng sẽ không bởi vì hắn "khẩn cấp" mà dẫn đến phản cảm quá lớn

Lưu Vĩ Hồng là buổi tối đến nhà Chu Kiến Quốc

ở nhà cùng Chu Kiến Quốc nói chuyện, không khí càng tùy ý một chút. Chu Kiến Quốc ở căn nhà 3 phòng ngủ 1 phòng khách, căn nhà trang hoàng rất có phong cách tây, cục nông nghiệp địa khu là không thể sánh nổi, cho dù là ký túc xá của trường nông nghiệp Thanh Phong mới xây cũng không thể so sánh

Đi vào nhà mới của Chu Kiến Quốc, Lưu Vĩ Hồng mới coi như là mơ hồ nhìn thấy một chút dấu vết của căn nhà đời sau

- Ha ha, Vĩ Hồng đến rồi, qua đây ngồi, qua đây ngồi!

Khi Lưu Vĩ Hồng đến nhà, cả nhà Chu Kiến Quốc đang quây quần ngồi bên lò sưởi xem ti vi. Cái gọi là một gia đình, tất nhiên không chỉ bao gồm cô Vu, Chu Ngọc Hà cũng có mặt, mặc một chiếc áo lông chụp đầu màu đen, dường như vừa mới tắm xong, mái tóc đen tuyền sáng bóng rất tùy ý mà xõa trên vai tròn, gương mặt trắng nõn ửng hồng, phối hợp với dáng người cô thon thả mềm mại, lộ ra vài phần kiều diễm, nhưng lại là một trời một vực so với vẻ mặt lạnh lung bình thường, Lưu Vĩ Hồng không khỏi nhìn thêm vài lần

Chu Ngọc Hà hơi bĩu môi, cho hắn một vẻ mặt như cười như không

Trên cảm giác, giữa hai người đã có sự ăn ý, có xu thế phát triển tình bạn, chí ít không còn "không được tự nhiên" như lần đầu gặp mặt

Lưu Vĩ Hồng đi qua đó, ngồi trên sô pha, Chu Kiến Quốc liền cầm lấy thuốc lá trước mặt, đưa một điếu cho hắn. Chu Ngọc Hà ánh mắt xoay chuyển, không nói gì, đứng dậy đi rót trà cho Lưu Vĩ Hồng

Chu Kiến Quốc liền hạ giọng nói:

- Vĩ Hồng, cậu đến thật đúng lúc, bằng không, tôi phải đến nhà vệ sinh hút thuốc

Lưu Vĩ Hồng thiếu chút không nhịn được cười ra tiếng

Đừng thấy Chu Kiến Quốc bình thường uy phong lẫm lẫm, nhân vật số một vô cùng kiểu cách, ở trong nhà, lại bị con gái "quản" quá, đường dường Bí thư huyện ủy, hút thuốc cũng chỉ có thể vào nhà vệ sinh!

Hiện giờ coi như là nhờ có Lưu Vĩ Hồng

Nhưng không khí này khá tốt, có lợi cho nói chuyện

- Bí thư, đã nói chuyện với Chủ tịch huyện Đặng chưa?

Lưu Vĩ Hồng đi thẳng vào vấn đề hỏi

Chu Kiến Quốc gật gật đầu, sắc mặt trở nên hơi âm trầm. Có thể thấy được nói chuyện quả thật không đầu cơ

- Hiện tại bên ngoài đều đang truyền, nói ông và Chủ tịch huyện Đặng gây mâu thuẫn

Lưu Vĩ Hồng ăn ngay nói thật, đây cũng là một thư ký đủ tư cách phải làm được

Chu Kiến Quốc sắc mặt lập tức hồi phục bình thường, thản nhiên nói:

- Gây mâu thuẫn thì không có, chỉ là ý kiến tạm thời không thống nhất. Tiểu Đặng kiên trì phát động tài chính dân gian, có lợi cho xí nghiệp xã, thị trấn bản địa phát triển, nước phù sa không chảy qua ruộng người ngoài mà!

Lưu Vĩ Hồng cười cười, nói:

- Vậy thì phải xem ruộng này phân chia thế nào. Tôi thấy, trong huyện chúng ta, nhà nước mới là ruộng của chính mình, một nắm nhà giàu mới nổi, chỉ sợ không đại diện được cho quần chúng cán bộ đông đảo của huyện Lâm Khánh

Chu Kiến Quốc liếc mắt nhìn hắn, nói:

- Hiện tại trung ương đề xướng đảng chính phân ra, công tác xây dựng kinh tế, là Ủy ban nhân dân huyện quản, Tiểu Đặng kiên trì như vậy thì không dễ làm. Cho dù Bí thư Lục, trên sự vụ hành chính cũng là rất tôn trọng Chủ tịch Địa khu Tào

Vừa nghe lời này, Lưu Vĩ Hồng lập tức nhạy bén mà ý thức được, Chu Kiến Quốc và Lục Đại Dũng đã nói điện thoại, hơn nữa Lục Đại Dũng có khả năng còn dặn dò qua ông, vừa mới nhậm chức, phải làm tốt quan hệ với các đồng chí. Về phần là Lục Đại Dũng chủ động gọi điện thoại cho Chu Kiến Quốc, hay là Chu Kiến Quốc báo cáo với Lục Đại Dũng thì không dễ đoán

Lưu Vĩ Hồng trầm ngâm nói:

- Bí thư, tôi lại có một kiến nghị. Sau khi qua tết, ông đích thân đi thăm hỏi Bí thư Lục, đem phương án mới của ông cho ông ấy xem, xem ông ấy có chỉ thị cụ thể gì!

Căn cứ tôn chỉ làm việc nhất quán của Lưu Vĩ Hồng, hắn đã tiêu hao bốn năm ngày thời gian tăng ca làm ra phương án mới này, lại biến thành của Chu Kiến Quốc, dường như Lưu Vĩ Hồng hắn thật sự chính là một nhân viên đánh chữ

Quả nhiên Chu Kiến Quốc hai mắt sáng ngời, chậm rãi gật đầu, nói:

- Ừ, tôi cũng đang nghĩ như vậy. Tôi tin rằng, cách nhìn của Bí thư Lục, nhất định càng nhìn xa hơn chúng ta

Chỉ cần Chu Kiến Quốc đem những lý do mà Lưu Vĩ Hồng đã phân tích qua cho ông, giải thích một lần ở trước mặt Lục Đại Dũng, phỏng chừng với cách nhìn của Lục Đại Dũng và kinh nghiệm quan trường, tất nhiên có thể nhận cho ra tốt xấu.

Thấy Chu Kiến Quốc tán đồng ý kiến của hắn, Lưu Vĩ Hồng liền mỉm cười, không nói thêm nữa

Mục đích đã đạt được, còn lải nhải không ngừng sẽ khiến người ta chán ghét

Chu Ngọc Hà bưng một ly sứ thanh hoa, đi tới, nhẹ nhàng bày trước mặt Lưu Vĩ Hồng, khóe miệng bĩu một cái, như cười như không nói:

- Anh đó, luôn là trăm phương ngàn kế muốn ảnh hưởng người khác

Lưu Vĩ Hồng lập tức có chút ngượng ngùng, không biết làm thế nào trả lời cho tốt

Chu Ngọc Hà nói như vậy, coi như nói tới điểm chính, nói ra Lưu Nhị Ca cũng thật sự có chút "dục khống chế" như vậy

Thấy Lưu Vĩ Hồng hơi xấu hổ, Chu Kiến Quốc liền giải vây cho hắn, cười hỏi:

- Vĩ Hồng, năm nay ăn tết, có định về Bắc Kinh không? Bằng không thì đi Hạo Dương?

Vốn Chu Kiến Quốc muốn nói có phải đi Hạo Dương cùng Đường Thu Diệp ăn tết hay không, liếc nhìn Chu Ngọc Hà một cái, lại nuốt trở vào

Lưu Vĩ Hồng vội vàng đáp:

- Về Bắc Kinh, ông nội tôi tuổi đã cao, muốn ở cùng ông nhiều hơn…

Điều này cũng là thật lòng, Lưu Vĩ Hồng lần này dự định trở về cùng cha mẹ thương lượng chuyện này

- Được, có lòng hiếu thảo

Chu Kiến Quốc liền khích lệ một câu

Trên mặt Chu Ngọc Hà cũng hiện lên một nụ cười nhợt nhạt

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi