QUAN GIA

Chương 584: Lôi kéo

Tâm trạng của Tống Hiểu Vệ đang rất vui.

Đây là lần đầu tiên hắn đảm nhiệm một chức quan chủ quản địa phương, Bí thư thị ủy, còn lộ tấm biển của Ủy viên Địa ủy, uy phong hiển hách. Trước đây Tống Hiểu Vệ khi công tác ở cơ quan, Phương Đông Hoa vừa đảm nhiệm chức Bí thư Ủy ban Kỷ luật tỉnh liền chọn y luôn, để y làm thư kí bên cạnh, Đối với uy phong của các quan to địa phương, trước đây y chỉ có một chút hiểu biết. Luôn chỉ có cảm giác như gãi ngứa, chứ không được trực tiếp.

Lần này, coi như đã trực tiếp được lĩnh hội rồi.

Cho dù Tống Hiểu Vệ không có kinh nghiệm làm việc ở địa phương, nhưng theo Phương Đông Hoa lâu như vậy, biết cách làm “quy trình” mềm như ngực, vừa đến đảm nhiệm, liền có bài bản hẳn hoi, kết nối với các đồng chí trong bộ máy.

Điều thứ nhất chính là tiếp xúc với Chủ tịch thị xã. Hai người lần đầu tiên gặp nhau nên đều rất quy củ, nội dung nói chuyện chung quy cũng rất tuân theo quy tắc. Tống Hiểu Vệ tỏ ra mình là người mới đến, đối với tình hình của Hạo Dương cũng không hiểu nhiều lắm, hi vọng Chủ tịch Lưu sẽ hướng dẫn và ủng hộ. Thật ra thì Lưu Vĩ Hồng cũng là người mới đến, sớm hơn Tống Hiểu Vĩ ba bốn tháng mà thôi, cũng đang trong giai đoạn làm quen với môi trường. Nhưng đến sớm hơn một ngày thì cũng thuộc “đồng chí cũ”, người ta sinh đôi ra trước mười phút cũng vẫn là anh đó thôi, cả đời vẫn vậy

Trước khi Tống Hiểu Vệ đến Hạo Dương nhậm chức, cái tên nghe thấy nhiều nhất chính là Lưu Vĩ Hồng.

Phương Đông Hoa đã từng nhắc nhở y, phải để ý nhiều tới Lưu Vĩ Hồng. Người thanh niên này quả không đơn giản, tính khí không tốt, rất khó hợp tác.

Khi Lưu Vĩ Hồng còn là Bí thư Khu ủy nho nhỏ, Phương Đông Hoa đã cử một tổ điều tra đến huyện Lâm Khánh nhưng cuối cùng vẫn phải quay trở về. Trong chuyện này Phương Đông Hoa vẫn còn có điều khó nói, không thể nói ra được câu nào. Do đó Phương Đông Hoa phải báo với thư kí của mình cẩn thận một chút. Tào Chấn Khởi khi đi tỉnh chạy hạng mục, Tống Hiểu Vệ tới thăm hỏi ông ta. Tào Chấn Khởi đặc biệt giải thích rõ hơn về Lưu Vĩ Hồng.

Tào Chấn Khởi nói chuyện, so với Phương Đông Hoa trắng trợn hơn nhiều.

Cho dù Phương Đông Hoa là cấp trên của Tống Hiểu Vệ, trước mặt Tống Hiểu Vệ cũng phải chú ý cái uy quan và thể quan, chỉ có thể mù mờ nhắc nhở y, có một số câu không thể nói trực tiếp. Tào Chấn Khởi thì không vậy, Tào Chấn Khởi không phải là cấp trên của Tống Hiểu Vệ, mà là bạn bè.

Tào Chấn Khởi lớn hơn Tống Hiểu Vệ mười tuổi, chức vụ cũng cao hơn một bậc, nhưng giống nhau ở chỗ luôn là bạn tốt với Tống Hiểu Vệ. Có quan hệ tốt với thư kí của lãnh đạo cấp trên, là một quy tắc bất thành văn trên quan trường. Nhưng phàm là những người có chút thủ đoạn trên quan trường, đều sẽ có một đường dây tốt như vậy.

Tào Chấn Khởi sở dĩ có thể trước sau đều có được sự xem trọng và tín nhiệm của Phương Đông Hoa, tuy Tống Hiểu Vệ không phải là nguyên nhân chủ yếu nhất nhưng Tống Hiểu Vệ thường nói tốt vài câu về Tào Chấn Khởi trước mặt Phương Đông Hoa, cũng không phải là không có công.

Hiện nay, Tống Hiểu Vệ sẽ tới Hạo Dương làm việc, trở thành cánh tay đắc lực của Tào Chấn Khởi, Tào Chấn Khởi lại càng thân thiết với y thêm vài phần.

Từ những lần trò chuyện với Tào Chấn Khởi, Tống Hiểu Vệ lại thu hoạch được một chút tài liệu rõ ràng, hình tượng của Lưu Vĩ Hồng, trong mắt y trở nên rất sinh động. Tổng kết một chút sự đánh giá của Tào Chấn Khởi với Lưu Vĩ Hồng có thể chia làm bốn phương diện. Tuổi trẻ, tính tình táo bạo, có hậu phương và có tâm kế.

Tuổi trẻ thì cần nói tới, Chủ tịch thị xã hai tư tuổi, cả nước có thể nói là độc nhất vô nhị.

Tính tình táo bạo, nhưng thật ra là lời nói ăn khớp với Phương Đông Hoa. Lưu Vĩ Hồng ở huyện Lâm Khánh trói chặt Phó chủ nhiệm Ủy ban kỉ luật huyện, nhất quyết khiến tổ điều tra Ủy ban kỷ luật tỉnh trở về. Tống Hiểu Vệ cũng nghe nói tới điều này. Về việc khiến Mộ Tân Dân mất mặt ở huyện Lâm Khánh, khiến ông ta phải quay về tỉnh, càng để lại ấn tượng sâu sắc cho người ta.

Trong quan trường, làm như vậy chỉ có thể nói là tính tình táo bạo mà thôi, quả thật là sự ương ngạnh, kiêu ngạo và ngạo mạn không chịu nổi.

Cho nên, Tào Chấn Khởi nói là có hậu trường cũng là có nguyên nhân. Tào Chấn Khởi nói rất rõ với Tống Hiểu Vệ, quan hệ giữa Lưu Vĩ Hồng và Lý Dật Phong không phải là quan hệ bình thường, nghe nói con trai của Lý Dật Phòng là Lý Hâm và Lưu Vĩ Hồng là bạn tốt của nhau.

Nói tới kẻ đứng sau ở Bắc Kinh, Tào Chấn Khởi không nói tỉ mỉ, vẻ mặt cũng rất cẩn thận.

Tống Hiểu Vệ hiểu cách đối nhân xử thế của Tào Chấn Khởi, không có căn cứ thì không thể nói bừa. Phỏng chừng người đứng sau Lưu Vĩ Hồng ở Bắc Kinh rút cuộc là ai, Tào Chấn Khởi cũng không biết rõ, chỉ là dựa theo sự phân tích để cho ra kết luận như vậy. Đề cập đến lãnh đạo cấp cao, Tào Chấn Khởi cũng không thể ăn nói lung tung. Nhưng tin tức này là để Tống Hiểu Vệ có ý cảnh giác nhất định.

Tống Hiểu Vệ vẫn làm việc ở cơ quan lớn trong tỉnh, nhất là mấy năm nay ở bên cạnh Phương Đông Hoa, khiến y lĩnh hội sâu sắc bối cảnh trong quan trường là quan trọng như thế nào. Bản thân y chính là một ví dụ điển hình. Có thể nói, nếu không phải may mắn thành thư kí của Phương Đông Hoa, cả đời Tống Đại Vệ gần như tuyệt đối không thể làm Bí thư Thị ủy Hạo Dương.

Ở các cơ quan lớn trong tỉnh, những Trưởng phòng năm sáu mươi tuổi nhiều đếm không xuể.

Đương nhiên, Tống Hiểu Vệ cảm thấy, việc này cũng liên quan đến việc của mình. Tống Hiểu Vệ là một người vô cùng kiêu ngạo. Nếu không phải bản thân y có tài, Phương Đông Hoa cũng sẽ không trọng dụng y. Lại không phải là thư kí của lãnh đạo nào cũng có được sự trọng dụng như vậy, rất nhiều thư kí ở cùng với lãnh đạo của mình mấy năm, cuối cùng chỉ sắp xếp làm Trưởng phòng ở một cơ quan lớn cho xong việc. Không phải lãnh đạo không quan tâm anh, thực tế là bản lĩnh của anh chẳng có gì đặc biệt mà thôi.

Tào Chấn Khởi cuối cùng còn cố ý nhắc nhở một câu. Tào Chấn Khởi tạm thời vẫn chưa có nhận thức trực quan, lần đầu giao tiếp với Lưu Vĩ Hồng, vẫn là rất hữu hảo. Còn thái độ của Lưu Vĩ Hồng rất đoan chính, không hề lộ ra sự ương ngạnh. Đối với một người quan trọng trong Đảng ủy vẫn nên tỏ ra tôn trọng. Sau này, cần có sự tiếp xúc trong công việc thì mới có thể từ từ tìm ra manh mối.

Tâm trạng Tống Hiểu Vệ đang vui, không phải vì Lưu Vĩ Hồng, mà là vì các thành viên khác trong bộ máy. Phó bí thư Đảng ủy Lưu Khánh Phong, Phó chủ tịch thường trực Chu Bằng Cử đều tỏ ý “ủng hộ” hắn. Lưu Khánh Phong không cần nói, Tào Chấn Khởi sớm đã nói cho y biết, đồng chí này có thể tín nhiệm được. Cũng là vì Lưu Khánh Phong là thân tín của Tào Chấn Khởi. Lường trước được tất cả các cán bộ ở thị xã Hạo Dương, chỉ cần có phân lượng một chút, e rằng đều hiểu rõ y và Bí thư địa ủy Tào Chấn Khởi “là đồng môn”. Lưu Khánh Phong nếu là thân tín của Tào Chấn Khởi, tự nhiên cũng sẽ trung thành và tận tâm với Tống Hiểu Vệ. Thân làm Bí thư Thị ủy, có sự phối hợp tận lực của Phó bí thư Đảng ủy, toàn bộ quan lại của Thị xã này đã có hơn phân nửa trong tay.

Bí thư Đảng ủy có thể nắm trong tay mũ ô sa, có thể có được uy phong lẫm liệt.

Về phần Trưởng ban Tổ chức cán bộ Đinh Lập Quốc, không thể nghi ngờ là tâm phúc của Bí thư Thị ủy Uyển Trung Hưng, tạm thời không động đến. Mặc dù Uyển Trung Hưng không còn là Trưởng ban tuyên giáo Địa ủy, cũng không thể Tống Hiểu Vệ vừa lên chức là lập tức thay Đinh Lập Quốc, và cũng không tìm thấy vị trí thích hợp để sắp xếp cho ông ta. Nhưng việc này không cần gấp, Bí thư và Phó bí thư Đảng ủy cùng chung một lòng, cánh tay của Trưởng ban tổ chức còn có thể vắt ngang qua chân.

Đinh Lập Quốc nếu không cùng chung chí hướng, đến khi sẽ tái xử lý ông ta.

Sự ủng hộ của Chu Bằng Cử, không nằm ngoài dự kiến của Tống Hiểu Vệ. Tào Chấn Khởi lại không nói Chu Bằng Cử cũng là thân tín của ông ta, chỉ nói người này năng lực khá giỏi, sức khỏe cường tráng, là người gốc Hạo Dương, được xem như là rắn địa phương.

Có thể có được sự đánh giá như vậy của Tào Chấn Khởi, người đó cũng rất đáng khâm phục.

Tống Hiểu Vệ biết được tầm mắt của Tào Chấn Khởi, trước mặt bạn bè, không dễ dàng mở miệng khen người khác. Về phần báo cáo với công chúng, điểm danh biểu dương một vài cán bộ, đó là sự cần thiết trong công việc, không có nghĩa là Tào Chấn Khởi thật sự xem như vậy.

Tống Hiểu Vệ vốn dự định lôi kéo Chu Bằng Cử. Chu Bằng Cử là Phó bí thư của Thị ủy, lôi kéo ông ta, lại thêm Lưu Khánh Phong, trong hội nghị Bí thư, Tống Hiểu Vệ có thể đạt được những ưu thế tuyệt đối. Về phía Chủ tịch Hội đồng nhân dân Cổ Kiến Hiên cũng sắp về hưu nên không cần để ý. Người có ích thì cần hợp tác, người không có ích thì không cần hợp tác.

Chu Bằng Cử vẫn là Phó chủ tịch thường trực thị xã, trong công tác xây dựng kinh tế lời nói rất có trọng lượng.

Tống Hiểu Vệ chỉ cần lôi kéo Chu Bằng Cử là có thể có một người mai phục trong Ủy ban nhân dân thị xã. Hiện giờ Trung Ương luôn nhấn mạnh phải phân chính Đảng, Đảng ủy không cần can thiệp quá nhiều đến việc xây dựng kinh tế. Tống Hiểu Vệ lo rằng Lưu Vĩ Hồng lợi dụng lí do này sẽ “lập đỉnh núi khác” trong ủy ban, mượn cớ xây dựng kinh tế để ngang hàng với Thị ủy. Hiện nay, Chu Bằng Cử chủ động “đến đầu”, Tống Hiểu Vệ tự nhiên vui vẻ tiếp nhận. Có một vị Phó chủ tịch thường trực thị xã cứng rắn mạnh mẽ như vậy lúc nào cũng có thể lật đổ Lưu Vĩ Hồng. Lưu Vĩ Hồng cho dù lợi hại, chỉ e cũng không ứng phó được. Đến khi đó không thể không cúi đầu trước Bí thư Thị ủy Tống Hiểu Vệ.

Tuy Bí thư thị ủy là mấu chốt, quyền lực rất lớn, nhưng nếu trong lĩnh vực xây dựng kinh tế bản thân hoàn toàn không thể nhúng tay vào thì quyền uy sẽ suy yếu và nguồn lợi cũng ít đi.

Làm Bí thư thị ủy, cái gì cũng phải thu hoạch được. Bằng không làm Bí thư thị ủy để làm gì chứ?

Đương nhiên, Tống Hiểu Vệ không phải là bài xích việc hợp tác với Lưu Vĩ Hồng, nhưng tiền đề của sự hợp tác này phải lấy Tống Hiểu Vệ y làm chủ. Lưu Vĩ Hồng là phụ, quyết không thể đảo ngược.

Cái này còn phải xem thái độ của Lưu Vĩ Hồng. Không những dựa vào sự phân tích của bản thân Tống Hiểu Vệ, Lưu Vĩ Hồng là người có tính cách tuyệt đối không thể chủ động “thần phục” được. Tống Hiểu Vệ tin mình có đủ thực lực khiến Lưu Vĩ Hồng thần phục.

Ngoại trừ Lưu Khánh Phong và Chu Bằng Cử, thái độ của các thành viên khác trong bộ máy cũng khiến Tống Hiểu Vệ rất vui. Lời trong lời ngoài, đều thể hiện sự phối hợp làm việc tốt với Bí thư Tống, đoàn kết bộ máy, nhanh chóng phát triển kinh tế Hạo Dương.

Duy chỉ có một chuyện khiến cho Tống Hiểu Vệ cảm thấy không thoải mái, đó là vì Chủ tịch hội Liên Hiệp phụ nữ thị xã kiêm Chủ tịch công đoàn Quách Lê Hồng. Lẽ ra Quách Lệ Hồng là chị vợ của Tào Chấn Khởi, vậy là trăm phần trăm tin cậy “người nhà”. Ai ngờ gặp mặt nói chuyện, thái độ của Quách Lệ Hồng vẫn khá cao ngạo. Cô ta, trước mặt Bí thư Thị ủy, nói chuyện rất tùy ý, ngụ ý mang theo chút “dạy bảo”.

Tông Hiểu Vệ rất buồn bực, cũng có chút bất đắc dĩ, lại càng có chút khinh thường. Phụ nữ là phụ nữ, lại cứ cảm thấy mình tốt, còn tưởng rằng mình thật sự giỏi. Nếu không phải dính vào Tào Chấn Khởi, Quách Lệ Hồng có thể bước vào bộ máy Ủy viên thường vụ sao?

Chuyện hài! Tuy nhiên Tống Hiểu Vệ cũng không so đo. Phụ nữ mà, đến lúc đó dụ dỗ cô vài câu, nói lời ngon ngọt, làm cái gì mà không được?

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi