QUÂN LÂM BINH VƯƠNG

- Tên Lý Du Nhiên này quả là một nhân vật đáng sợ! 

Quân đại thiếu gia ngưng mắt nhìn Lý Du Nhiên dưới lầu, cho hắn một nhận xét, theo trực giác thấy được lực uy hiếp của người này rất lớn. 

Kiếp trước làm đệ nhất sát thủ, theo bản năng, Quân Khương Lâm không thể cho phép bên người có kẻ có thể uy hiếp mình tồn tại! Nhất là đối với những kẻ có thể uy hiếp đến tính mạng mình, bình thường hắn đều chọn giết hết! 

Quân Vô Ý mỉm cười nhìn hắn, hữu ý vô tình nói: 

- Lý Du Nhiên là trưởng tôn phủ thái sư, cũng là nhân vật đứng đầu đám thanh niên của Lý gia, Mạnh gia và một vài gia tộc khác. Hắn cũng chưa từng tham gia trường hợp như thế này. Khương Lâm, lần này hắn đến đây so với Lý thái sư tự mình đến còn cấp thể diện lớn hơn nữa đó. 

- Cháu không quan tâm đến thể diện của hắn! Thể diện của hắn lớn hay không cũng không chút quan hệ đến cái mông của cháu, cũng không chút ý nghĩa nào. 

Quân Khương Lâm nhàn nhạt nói: 

- Cháu chỉ quan tâm là, hắn sẽ giúp chúng ta kiếm bao nhiêu bạc. 

Dù nói như vậy nhưng trong mắt hắn lại lóe lên tinh quang. 

"Tên Lý Du Nhiên này, nhất định phải để ý!" Quân đại sát thủ âm thầm hạ quyết định! 

Ngoài dự đoán của mọi người, nhóm năm mươi vò rượu đầu tiên được bán ra với giá năm trăm vạn lượng, giá trên trời như vậy làm chưởng quỹ Đường Nguyên rất là cao hứng, nhanh chóng đưa lên nhóm năm mươi vò cực phẩm hảo tửu thứ hai. 

- Bản nhân ra giá một trăm vạn mua năm mươi vò rượu này, không biết có ai tăng giá không? 

Hải Trầm Phong lại đứng lên, lần này hắn vô cùng nắm chắc nói. 

Đương nhiên, hắn ra giá này cũng là hợp tình hợp lý, ngược lại nếu hắn mà nâng giá cao lên mới là không hợp lý! 

- Ta trả một trăm năm mươi vạn. 

Một thanh âm thanh thúy không nhanh không chậm vang lên. Mọi người theo âm thanh nhìn lại, ngoài dự đoán của mọi người, người ra giá là Linh Mộng công chúa. Nàng có thể đến nơi đây, vốn là vượt quá dự đoán của mọi người. Hiện tại cư nhiên lại ra giá cao như vậy.

Những người này, căn bản ai cũng không phát hiện ra trong mắt Linh Mộng công chúa quả thực có chút không cam lòng. Phía sau nàng, hai mắt hắc bào nhân tỏa sáng nhìn mỹ tửu chằm chằm. 

- Đã là công chúa ra giá, ta đây sẽ không trả giá nữa, ta sẽ mua lượt tiếp theo, Hải gia dù sao cũng chưa đến mức chịu không nổi a? 

Hải Trầm Phong cười rất có phong thái thể hiện thiện ý nhượng bộ. 

- Hiện tại nhóm mỹ tửu thứ hai, Linh Mộng công chúa ra giá một trăm năm mươi vạn lượng, còn giá cao hơn hay không? Còn giá cao hơn hay không? Một trăm năm mươi vạn lượng lần đầu tiên! Một trăm năm mươi vạn lượng lần thứ hai! Một trăm năm mươi vạn lượng lần thứ ba... Thành giao! 

- Bốp! 

Đã xong! Đường bàn tử kích động, cảm thấy yêu thích loại giải quyết dứt khoát thế này. 

Trên lầu, Quân Khương Lâm cười đến híp cả mắt: 

- Mập mạp này thật sự là làm cho ta không còn gì để nói, dám nói Linh Mộng công chúa xuất giá! (xuất giá = lấy chồng, phát âm gần giống với xuất giới = ra giá) 

Quân Vô Ý "phốc" một tiếng, trực tiếp nhổ ra một miệng nước trà, ho khan hai tiếng, Quân tam gia phát hiện ra một sự kiện: Vô luận chuyện gì, chỉ cần là từ trong miệng Quân đại thiếu gia nói ra, hoàn toàn thay đổi về bản chất. Việc này cũng thế, vừa rồi bàn tử đắc ý hô "ra giá"! Ra giá và xuất giá chẳng liên quan gì nhau mà cũng bị nói thành như vậy! Chắc ta chết với tên tiểu tử này quá! 

Nhóm mỹ tửu thứ ba đưa tới, đại hoàng tử đã mở miệng: 

- Rượu này cô vương thấy thật là hợp ý, sáu mươi vạn lượng, lấy lượt mỹ tửu này! 

Trên đài, Đường bàn tử trợn trắng mắt, thầm nghĩ, lão tử khinh bộ mặt *** chó của ngươi, nhóm đầu tiên năm trăm vạn, nhóm thứ hai một trăm năm mươi vạn. Đến ngươi lúc này, lại có thể ra giá so với quy định chỉ cao hơn mười vạn! Hơn nữa, cái giọng điệu cũng không phải cạnh tranh a, cái gì gọi là "sáu mươi vạn lượng, lấy lượt mỹ tửu này". Đây không phải trắng trợn cảnh cáo mọi người: "Cấm tranh đoạt với ta, ta là đại hoàng tử" sao!Thật sự là vô sỉ mà! 

Đại hoàng tử nói xong, mỉm cười xoay người lại, nói: 

- Còn có người khác muốn ra giá sao? Không có vấn đề gì, cái này vốn là đấu giá, người trả giá cao thì được; chư vị yên tâm, cô vương quyết không để ý đâu! 

Trên mặt mọi người đều run rẩy hai cái. Trong lòng mỗi người đều mắng to: "Ngươi còn nói trong lòng không thèm để ý? Chẳng lẽ cần phải nói thẳng là ai ra giá ngươi liền làm thịt hắn mới gọi là để ý sao?" 

Bên kia, Đường Nguyên còn chưa nói, Hải Trầm Phong vụt một cái liền đứng lên, ho khan hai tiếng, hắng giọng, nói: 

- Đại hoàng tử điện hạ nói người trả giá cao thì được, lượt rượu này, ta vẫn ra giá một trăm vạn như trước. 

Đại hoàng tử mỉm cười nhìn hắn, nói: 

- Hải bang chủ thật sự là tức giận a, đã như vầy, cô vương ra giá một một trăm năm mươi vạn lượng. 

Hải Trầm Phong chần chờ một hồi, tựa hồ muốn ra giá tiếp, nhưng cuối cùng lại ngồi xuống.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi