QUAN THẦN

Tuy rằng kỳ họp thứ nhất của Hội nghị Bộ Chính trị không có kết quả, nhưng Ủy viên thường vụ Tỉnh ủy nào sau lưng chẳng có Ủy viên bộ Chính trị ủng hộ? Bởi vậy, tin tức đã lưu truyền trong Bộ, chẳng qua dù sao đều là cán bộ cao cấp, sẽ không ai nói ra, lại càng không biểu lộ ra.

Nhưng tất cả mọi người đều lạnh nhạt đối với y, y cũng nhìn ra, khiến cho y đối với những người nhân vật lãnh đạo ở tỉnh Yến, đã không có ấn tượng tốt.

Bước chân Đàm Quốc Thụy vững vàng tiến đến, giọng điệu rất bình thản, thái độ rất đoan chính:

- Chủ tịch tỉnh Tôn, phương án xử lý sự cố huyện An, tôi đã định ra một chương trình sơ bộ, mời anh xem qua.

Trước khi Quốc vụ viện chưa chính thức đưa ra ý kiến xử lý, tỉnh Yến cũng phải làm gương, đưa ra ý kiến xử lý đối với người có trách nhiệm tương quan.

Đàm Quốc Thụy ở bên ngoài trấn tĩnh thong dong, thật ra trong nội tâm cũng bất an và khủng hoảng, sự tình ồn ào quá lớn. Hơn nữa y thậm chí còn linh cảm có điềm gở, nói không chừng còn có thể liên lụy đến tiền đồ của y.

Y trong lòng nói không oán hận Tôn Tập Dân đích thị là giả, nếu không phải Tôn Tập Dân đi thị sát đường Sơn Thủy, cũng sẽ không dẫn đến sự cố an toàn trọng đại. Tỉnh Yến cũng không phải tỉnh Tây, không có mỏ than khổng lồ, trước kia cũng chưa từng phát sinh sự cố an toàn đặc biệt trọng đại. Anh nói thử xem, đang yên lành như vậy, Tôn Tập Dân vừa lên đảm nhiệm liền đã xảy ra việc lớn khiến nhiều người tử vong, không phải xui xẻo thúc giục thì có thể là cái gì? Tuy nhiên Đàm Quốc Thụy lập tức lại nhạy bén mà ý thức được, nếu chẳng may Tôn Tập Dân bị liên lụy bị Trung ương miễn chức, ngai vàng Chủ tịch tỉnh Yến phải đổi người, nói không chừng y có cơ hội tiến một bước mạnh mẽ, tiếp nhận chức vụ Chủ tịch tỉnh!

Nghĩ như thế, lúc Đàm Quốc Thụy đi gặp Tôn Tập Dân, ánh mắt có phần khác biệt, không còn kính sợ và tôn trọng, mà là hơi thương hại và giễu cợt.

Tôn Tập Dân không ý thức được ánh mắt của Đàm Quốc Thụy đã có biến đổi, qua loa mà xem thoáng qua tài liệu báo cáo của Đàm Quốc Thụy, cũng không phát biểu quan điểm gì, nói:

- Trước hết cứ để ở chỗ tôi, chờ có thời gian nghiên cứu thêm một chút.

Thật ra y cũng rõ ràng, trước khi Trung ương chưa đưa ra nhận định trách nhiệm đối với lãnh đạo Tỉnh ủy, tỉnh sẽ không xử lý trước những người có trách nhiệm tương quan phía dưới.

Đàm Quốc Thụy gật gật đầu, xoay người định đi, Tôn Tập Dân lại gọi y lại:

- Quốc Thụy, chờ một chút, có chuyện tôi muốn thương lượng với anh một chút.

Giọng điệu khách khí trước nay chưa từng có.

Nếu là trước kia, Đàm Quốc Thụy chỉ mong được ngồi cùng với Tôn Tập Dân lâu thêm một chút, để giao lưu cảm tình, gia tăng sự hiểu biết, nhưng hiện tại, lại không muốn ở lại lâu, để tránh lại đến quá gần Tôn Tập Dân, chuốc vạ vào thân.

Nhưng lại không thể không dừng chân:

- Chủ tịch tỉnh Tôn còn có chỉ thị tinh thần gì vậy?

- Không phải là chỉ thị, chỉ là chuyện trò tùy ý.

Tôn Tập Dân tỏ thái độ nói chuyện phiếm tùy ý, còn từ phía sau bàn làm việc tiến lại, ngồi xuống ghế sô pha, tỏ vẻ thân mật,

- Đối với những công việc trong tay anh hiện nay, có ý tưởng gì không?

Nói chung, lãnh đạo hỏi anh có ý tưởng gì đối với công việc không, hơn phân nửa là dấu hiệu đề bạt. Nhưng Tôn Tập Dân rõ ràng không đủ tư cách để đề bạt Đàm Quốc Thụy, tuy nhiên y vẫn có đủ quyền lực sai khiến đem một vài dự án quan trọng cấp cho Đàm Quốc Thụy phụ trách.

Dự án trọng đại mà có chiến tích, thì sẽ có lợi, bởi vậy, quyền lực của Chủ tịch tỉnh vẫn rất lớn, nhất là đối với Phó chủ tịch tỉnh mà nói.

Đàm Quốc Thụy lại không hề có một chút ý tưởng gì hài lòng, nhưng lại không tiện biểu hiện quá mức rõ ràng, nói:

- Cảm ơn Chủ tịch tỉnh Tôn đã quan tâm, đối với những công việc trong tay hiện nay, coi như vừa lòng.

Tôn Tập Dân vừa nghe đã biết Đàm Quốc Thụy không có hứng thú tiếp tục trò chuyện sâu hơn, ánh mắt không khỏi chợt lóe, khoát tay nói:

- Được rồi Quốc Thụy, làm tốt công tác của mình là tốt rồi.

Đàm Quốc Thụy vừa đi, Tôn Tập Dân bỗng chốc cảm thấy xung quanh một mảnh thê lương, vốn tưởng rằng Đàm Quốc Thụy còn có thể đến gần y một chút, chí ít cũng khiến y có được một chút an ủi, không nghĩ tới, cuối cùng y lại trở thành người cô độc.

Tỉnh Yến lớn như vậy, ngoại trừ thư ký của y ra, không ngờ không có một người thân tín, thất bại, thất bại to lớn.

Đúng rồi, còn có Bành Dũng. Tuy nhiên sau khi Bành Dũng bị phong làm Trưởng ban thư ký ăn nói ngông cuồng, Tôn Tập Dân liền biết đại khái, số kiếp chính trị của Bành Dũng, đã chấm dứt.

Suy nghĩ một lúc lâu, y cầm lấy điện thoại, gọi cho Chủ tịch Quốc hội.

- Chủ tịch Quốc hội, tôi thành khẩn nhận sai với anh. Sự tình quá đột ngột, tôi cũng thật không ngờ sẽ có hậu quả nghiêm trọng như vậy...

- Tập Dân à, anh cũng đừng quá tự trách mình, anh mới tới tỉnh Yến được bao lâu? Sự tình làm thế nào có thể trách được anh?

Giọng nói của Chủ tịch Quốc hội nghe rất ôn hòa, cũng rất chắc chắn, Text được lấy tại http://truyenfull.vn

- Không cần phải lo lắng, tiếp tục yên tâm công tác, sự tình còn có đường sống trở lại. Cho dù Ngô Tài Dương có liên tục nhắc tới, tôi không gật đầu, Thủ tướng không gật đầu, Tổng bí thư không gật đầu, anh không xuống được đâu.

Tôn Tập Dân là Chủ tịch của một tỉnh, không phải Phó chủ tịch tỉnh, trong hội nghị Chính trị, phải có vài đầu sỏ gật đầu mới được. Thậm chí không khoa trương nói, trước tiên giữa mấy đầu sỏ phải đạt được nhất trí chung, mới có thể chính thức thảo luận trong bộ Chính trị, sau cùng mới hình thành nghị quyết.

Bởi vậy, ngai vàng Chủ tịch tỉnh của Tôn Tập Dân muốn bị người lấy mất, cũng không dễ dàng.

Lời nói của Chủ tịch Quốc hội đã cho Tôn Tập Dân uống một viên thuốc an thần thật lớn.

Nhưng Tôn Tập Dân cũng không biết chính là, ngay lúc y và Chủ tịch Quốc hội trò chuyện, Ngô Tài Dương triệu tập lực lượng chủ yếu của bốn đại gia tộc, tiến hành một cuộc hội nghị cỡ nhỏ, muốn đẩy mạnh đề nghị bãi miễn Tôn Tập Dân, tiến hành đóng cửa nói chuyện với nhau. Cuối cùng nhất trí đạt được nhận thức chung, nhà họ Ngô đi đầu, nhà họ Mai, nhà họ Khâu và nhà họ Phó đồng thời hưởng ứng, cố gắng một lần hành động đánh đổ Tôn Tập Dân.

Thế cục Bắc Kinh, đột nhiên căng thẳng lên.

Mà Tần Đường ở cách Bắc Kinh không xa, cũng đang trải qua một lần chấn động và xung đột trước nay chưa từng có.

Được mệnh danh là "Kiếm sắc", các hoạt động càn quét nghiêm ngặt dưới sự liên hợp của Thành ủy và Ủy ban nhân dân thành phố, Ủy viên thường vụ Thành ủy, dưới sự đích thân dẫn dắt của Bí thư Ủy ban chính trị kiêm Cục trưởng Công an Hoàng Đắc Ích, thanh thế rất lớn, là hành động chấn chỉnh an ninh trật tự có quy mô lớn nhất, cường độ lớn nhất đồng thời cũng là phạm vi lớn nhất từ trước tới nay ở Tần Đường.

Vừa bắt đầu, những chỗ ăn chơi lớn nhỏ ở Tần Đường, trung tâm tắm hơi, phòng khiêu vũ, gội đầu, lòng người đều hoảng loạn, e sợ dưới chiến dịch càn quét nghiêm ngặt, ảnh hưởng đến kinh doanh là việc nhỏ, nói không chừng còn bị tóm mới là chuyện lớn, bởi vì không ít ông chủ tham gia trong ngành này đều đã nghe nói qua đại danh của Hạ Tưởng, năm đó ở thành phố Lang đã từng một lần càn quét ngang dọc, khiến vô số người trong lòng kinh sợ.

Thậm chí một bộ phận nhân viên người Tần Đường năm đó lúc bị Hạ Tưởng nghiêm đánh, chật vật chạy trốn từ thành phố Lang về Tần Đường. Hiện tại nếu lại rơi vào tay Hạ Tưởng, thì có thể thật sự là bi kịch cuộc đời.

Trước đây Hạ Tưởng mới chỉ là Phó thị trưởng thường trực, hiện tại đã là Bí thư Thành ủy, là nhân vật số một!

Không ngờ hành động "Kiếm sắc" thanh thế lớn, khí thế dũng mãnh, nhưng lại là giơ cao đánh khẽ, sau khi cảnh sát tới, chỉ đơn giản đi lướt qua, không kiểm tra, không gà bay chó sủa, ngược lại thái độ không tồi, lịch sự thực thi pháp luật, làm việc rất văn minh, còn hỏi chuyện nữa. Nhưng có một điểm giống nhau, cảnh sát tuy rằng không phải hung hãn như trong tưởng tượng, nhưng ngày nào cũng đến, cũng khiến cho người ta không tránh khỏi phiền hà, không biết trong hồ lô rốt cuộc bán thuốc gì.

Vài ngày sau, đều được biết ý định của cảnh sát.

Thông thường, đám lâu la của Ngưu Lâm Quảng mỗi tuần đi thu phí bảo hộ một lần, trong lần kiểm tra thứ ba của cảnh sát, thủ hạ của Ngưu Lâm Quảng bắt đầu hành động, lúc đến các chỗ ăn chơi lớn để thu phí bảo hộ, vừa vặn đụng độ với cảnh sát.

Rành rành là cảnh sát điều tra chốn ăn chơi, nhưng lại xảy ra xung đột với thủ hạ của Ngưu Lâm Quảng đến đây thu phí bảo hộ, hơn nữa còn không phải xung đột ở một chỗ, mà toàn bộ các chỗ ăn chơi lớn, chỉ cần có người của Ngưu Lâm Quảng thu phí bảo hộ là có cảnh sát trực tiếp hoặc gián tiếp mà ngăn cản. Nếu đối phương cứng rắn, mạnh mẽ, cảnh sát cũng cứng rắn, mạnh mẽ. Nếu đối phương bỏ đi, cảnh sát cũng không đuổi theo.

Vài ba lần như vậy, Chương Quốc Vĩ rốt cục mới tỉnh ngộ, mới hồi tưởng lại, hoá ra đã trúng kế Hạ Tưởng, mắc mưu Bí thư Hạ rồi.

Trách không được lúc trước y suy nghĩ trăm lần vẫn không tìm ra lời giải đáp, rõ ràng là Mã Quân gây chuyện, rõ ràng sau lưng Mã Quân là bóng dángcủa Ngưu Lâm Quảng và Gia Cát Phách Đạo, Hạ Tưởng vì sao lại muốn đánh chiêu bài "nghiêm túc chỉnh đốn môi trường an ninh trật tự" để điều tra các chốn ăn chơi?

Chẳng lẽ Hạ Tưởng không biết Ngưu Lâm Quảng tuy rằng về danh nghĩa thì có mấy chốn ăn chơi, nhưng cũng chưa đạt đến quy mô và cấp bậc, Ngưu Lâm Quảng làm chính là kinh doanh mà không có vốn, không phải thực nghiệp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi