QUANG ÂM CHI NGOẠI

Bầu trời là một mảnh đen nhánh.

Chỉ có từng đạo tia chớp xuất hiện bên trong cuồn cuộn sấm sét nổ vang, xé

rách bầu trời màu đen.

Nước mưa lạnh như băng liên tục trút xuống, xối tới tất cả vùng đất trên

Phong Hải Quận.

Hứa Thanh kinh ngạc nhìn qua phía Quận Đô, tâm thần dấy lên gợn sóng

cực lớn.

"Quận Trưởng, vẫn lạc..."

Đối với Quận Trưởng, Hứa Thanh chỉ thỉnh thoảng gặp qua mấy lần bên

trong Chấp Kiếm Cung, không có bất kỳ tiếp xúc nào, hiểu biết về người này

đều là được nghe từ trong miệng người khác.

Nhưng hắn biết rõ, Phong Hải Quận còn có thể nguyên vẹn tới bây giờ,

không bị Thánh Lan tộc dùng các loại biện pháp xâm chiếm và phân liệt, trong

này có công lao cực lớn của Quận Trưởng các thời kỳ.

Quận Trưởng vì trách nhiệm này, tọa trấn Phong Hải Quận tám trăm năm,

mặc dù không có công sức mở rộng bờ cõi biên cương, nhưng lại có thể cân

bằng trong ngoài, cẩn trọng giúp cho Phong Hải Quận vẫn do nhân tộc nắm

quyền như trước, 13 Châu vẫn giữ được hoàn thiện, so với sáu Quận trong vòng

nghìn năm từng bước mất đi châu thổ mà nói, quả thực là rất hiếm thấy.

Hôm nay, lão nhân này …vẫn lạc.

Hứa Thanh không biết được cụ thể, cũng không biết bên trong Quận Đô đến

cùng xảy ra chuyện gì, giờ phút này trong lúc tâm hắn tự chấn động, nghĩ tới Tử

Huyền cùng với đám người Khổng Tường Long.

Vì vậy hắn lập tức xuất ra Kiếm Lệnh cùng với ngọc giản truyền âm, nhưng

không đợi hắn dò hỏi tin tức, Kiếm Lệnh và ngọc giản đồng thời truyền đến

chấn động mãnh liệt, vô số tin tức từ bên trong bộc phát ra.

"Hứa Thanh, ngươi có ở trong Hình Ngục Ti không! Ngươi sao rồi!!"

"Hứa Thanh, Quận Trưởng đã vẫn lạc, không có bất kỳ dấu hiệu nào, bất

thình lình liền vẫn lạc, quá đột ngột rồi!"

"Hứa Thanh, ngươi ở đâu, Hình Ngục Ti tan vỡ rồi!!"

"Vô số phạm nhân chạy trốn, Quận Đô đại loạn!"

Ngay khi Hứa Thanh dung nhập cảm giác vào trong Kiếm Lệnh và ngọc

giản, những tin tức này lập tức ào ào nổi lên bên trong đầu óc của hắn, bên

trong có Khổng Tường Long cùng với đám người Sơn Hà Tử truyền âm, còn có

một chút Chấp Kiếm Giả cùng với binh sĩ Hình Ngục Ti mà Hứa Thanh biết.

Thân thể Hứa Thanh chấn động, vào thời khắc này, một cỗ run rẩy từ trong

đáy lòng dâng lên, cấp tốc khuếch tán toàn thân, cuối cùng hóa thành một tiếng

nổ vang trong đầu.

"Hình Ngục Ti tan vỡ?" Trong lòng Hứa Thanh dâng lên sóng lớn, có chút

khó có thể tin, cầm lấy Kiếm Lệnh, lập tức dò hỏi về phía Khổng Tường Long.

Sau khi nhận được câu trả lời của Hứa Thanh, giọng nói của Khổng Tường

Long mang theo bi phẫn, cấp tốc mở miệng.

"Hứa Thanh, Hình Ngục Ti đã nổ tung! Hiện giờ rất nhiều phạm nhân đang

chạy trốn, rất nhiều rất nhiều, khu Đinh, khu Bính, khu Ất... Cung chủ cùng

với phó Cung chủ còn có chấp sự, đang dựa vào pháp bảo cấm kỵ của Quận Đô

giao chiến cùng với phân thân Thần Linh mà Hình Ngục Ti giam giữ."

Hứa Thanh vừa muốn tiếp tục truy vấn, bên trong ngọc giản truyền âm

truyền ra giọng nói run rẩy của Tử Huyền.

"Hứa Thanh, ngươi..... Ngươi đang ở đâu? Ngươi có ổn không..... Ta

đang ở Hình Ngục Ti, ta không tìm thấy ngươi....."

Giọng nói của Tử Huyền run rẩy, sau khi Hứa Thanh nghe được lập tức hồi

đáp trở lại, sau khi biết được Hứa Thanh không đáng ngại, Tử Huyền rõ ràng

nhẹ nhàng thở ra, đang muốn hỏi tiếp hỏi thăm, nhưng trái tim Hứa Thanh cực

loạn, sau vài câu lập tức vội vàng truyền âm cho Khổng Tường Long.

"Khổng đại ca, trước mắt..." Hứa Thanh còn chưa có truyền âm hết, giọng

nói lo lắng của Khổng Tường Long liền truyền đến.

"Hứa Thanh, nếu như ngươi không có ở trong Quận Đô, vậy lập tức tìm một

chỗ ẩn núp đi, trước tiên không nên trở về, đợi vài ngày lại quay về."

"Rất nhiều phạm nhân Hình Ngục Ti chạy trốn, ngươi là binh sĩ, một khi

trên đường gặp phải, sẽ vô cùng hung hiểm, mặt khác... Xảy ra chuyện lớn!"

"Ta vừa mới nhận đến tin tức, biên giới Phong Hải Quận xuất hiện đại quân

của Thánh Lan tộc, đây là việc đã có dự mưu từ trước! Hứa Thanh, chiến tranh

…sắp bắt đầu rồi!"

Giọng nói của Khổng Tường Long dồn dập, câu nói sau cùng, lộ ra vẻ kiên

quyết.

Tâm thân Hứa Thanh không ngừng xuất hiện gợn sóng, những chuyện này

xảy ra quá nhanh, hắn chỉ có thể nhanh chóng tỉnh táo lại, hít sâu, không chút

chần chờ, nhoáng một cái bay thẳng đến đại địa, trốn vào lòng đất và ẩn giấu

khí tức.

Hắn biết rõ, vị trí của mình cũng không cách Quận Đô quá xa, lấy tu vi của

hắn, dùng nửa canh giờ liền có thể đạt tới, như vậy đối với phạm nhân trong

Hình Ngục Ti mà nói, muốn tới nơi đây cũng sẽ không quá chậm.

Mặc dù phần lớn phạm nhân bị giam giữ trong Hình Ngục Ti đều sẽ suy

yếu, nhưng một khi những tên phạm nhân khu Bính trở về đại lục Vọng Cổ,

không có Thiên Đạo tiểu thế giới trấn áp, chiến lực bọn họ sẽ lập tức cường hãn

trở lại.

Cho nên Khổng Tường Long nói không sai, hắn trước tiên cần phải ẩn nấp

bản thân, đợi mấy ngày sau hết thảy ổn định lại trở về, mới là lựa chọn chính

xác nhất.

"Phong Hải Quận, đại loạn rồi!" Ở sâu dưới lòng đất, trong mắt Hứa Thanh

dần dần lộ ra vẻ lăng lệ ác liệt.

Cho đến hồi lâu, hắn lấy ra ngọc giản, đầu tiên là truyền âm báo cho lão đầu

đường Bản Tuyền biết hết thảy thông tin, kêu lão thông báo Mộc Linh Tộc đề

phòng, sau đó lại truyền âm cho đội trưởng.

Nhưng đội trưởng vẫn chưa hề đáp lại như trước.

Hứa Thanh nhíu mày, sau khi suy tư liền truyền âm cho Thanh Thu, nhưng

cũng không có kết quả.

Hứa Thanh than nhẹ một tiếng, thu hồi ngọc giản truyền âm rồi khoanh chân

đả tọa, bình phục lại suy nghĩ đang không ngừng lên xuống trong nội tâm.

Thời gian trôi qua, một ngày đi qua.

Kiếm Lệnh của Hứa Thanh chấn động mãnh liệt, giọng nói mệt mỏi của

Cung chủ vang vọng ở bên trong.

"Trong phạm vi khu vực Quận Đô, một khắc thu được thông cáo này, toàn

bộ Chấp Kiếm Giả ở bên ngoài, lập tức trở về, thời hạn giờ Tý tối nay!"

"Ta báo cho biết các ngươi biết ba sự kiện."

"Một, Quận Trưởng vẫn lạc."

"Hai, phạm nhân Hình Ngục Ti vượt ngục, trên đường trở về các ngươi có

thể sử dụng hết thảy thủ đoạn để bảo vệ an toàn của bản thân."

"Ba, Thánh Lan tộc xâm lấn Phong Hải Quận chúng ta, đại quân tiến tới,

căn cứ tình báo, Tổ Hoàng của Thánh Lan tộc thức tỉnh, đã hạ lệnh cho tộc nhân

khởi xướng chiến tranh."

"Các Chấp Kiếm Giả..... Chiến tranh, đã đến."

Hứa Thanh lặng lẽ thu hồi Kiếm Lệnh, cúi đầu sửa sang lại túi trữ vật, cảm

giác trạng thái bản thân một chút, trong mắt hiện lên vẻ lạnh lùng, nhoáng một

cái thoát khỏi mặt đất phía dưới, bay lên trên không.

Giờ phút này là buổi trưa, bầu trời có chút khác biệt với hôm qua, có thể

thấy toàn bộ bầu trời tràn ngập một mạng lưới lớn.

Mạng lưới này lập lòe tinh quang, bao trùm khắp màn trời, phạm vi bao phủ

vô tận.

Từng trận uy áp tản ra từ trên mảnh tinh võng này, hầu như một cái chớp

mắt khi Hứa Thanh xuất hiện, mạng lưới trên bầu trời chợt bỗng nhúc nhích,

giống như đang ghi chép về hắn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi