Hiện giờ trong Phong Hải Quận nhìn thấy rất ít tu sĩ nhân tộc, dưới Chấp
Kiếm Đình thống nhất hiệu lệnh từng Châu, tu sĩ nhân tộc phần lớn đều đã đi tới
hai chiến trường Tây Bắc xa xa, chiến đấu thủ hộ Phong Hải Quận.
Đối với thế lực tông môn nhân tộc mà nói, không phải chỉ có Linh Tàng và
Quy Hư đi, mà ngoại trừ một chút ít hy vọng của tông môn lưu lại, các tông
môn hầu như đều xuất động toàn bộ lực lượng.
Cho nên lúc này bên trong tầm mắt của Hứa Thanh, hơn phân nửa người
trên bến cảng Triêu Hà Châu đều là ngoại tộc.
Ngày bình thường những ngoại tộc này sinh hoạt trong Phong Hải Quận, vô
số năm qua đều được nhân tộc che chở trong trình độ nhất định.
Tuy việc che chở này không phải rất lớn, nhưng cuối cùng cũng không bị
trục xuất khỏi Quận, coi như cũng đã có nơi nghỉ chân.
Nhưng nghĩ đến lúc Chấp Kiếm Cung kêu gọi bọn họ phái cường giả trong
tộc ra tham chiến, từng tộc dùng đủ mọi cách cự tuyệt, Hứa Thanh liền lắc đầu.
Mặc dù hắn có thể hiểu được các nghĩ của những ngoại tộc này, biết rõ bọn
họ cho rằng chiến tranh này không liên quan gì tới tộc bọn họ, vô luận là ai
chấp chính Phong Hải Quận, đối với bọn họ mà nói đều không khác nhau quá
lớn.
Nếu như thế, cần gì phải xuất lực.
Đứng ở góc độ của bọn có lẽ không sai, nhưng Hứa Thanh không phải
Thánh Nhân đau buồn vì vạn tộc, mà là lập trường của hắn, khiến hắn không có
bất kỳ hảo cảm nào đối với những thứ ngoại tộc này.
Nhất là Hứa Thanh còn nhìn thấy Yên Miểu Tộc bên trong những ngoại tộc
này.
Yên Miểu Tộc cũng không phải chỉ tồn tại trong sa mạc, trong uyên hải
Triêu Hà Châu có sương mù, mà nơi tồn tại sương mù cũng rất thích hợp cho bộ
tộc này ở lại.
Thân thể của bọn nó là sương mù tạo thành, cho nên trừ phi đặc biệt hiểu rõ,
nếu không rất khó phân chia giới tính, cũng không nhìn ra được bộ dáng cụ thể
của bọn họ.
Chỉ có thể nhìn thấy từng đoàn từng đoàn sương mù phiêu đãng bốn phía
trên bến cảng, bay qua bay lại và xuyên thẳng qua, dường như đang tìm kiếm
cái gì.
Đồng thời còn có một loại con rối đặc thù màu đen cũng xuất hiện ở bên
trong Yên Miểu Tộc, ở trên tràn ngập rất nhiều khe hở, có thể để cho Yên Miểu
Tộc ký sinh cùng với sử dụng.
Hứa Thanh ngồi ở trên lưng Ô Quy tự nhiên cũng dẫn tới Yên Miểu Tộc dò
xét, mà nhìn qua chỗ Hứa Thanh cũng sẽ thấy có chút quỷ dị, dẫu sao hắn đang
ngồi trên một con Ô Quy không đầu, vả lại cái đuôi còn ký sinh một cái Đằng
Hồ lớn chừng quả đấm.
Nhưng ở bên trong quần thể tu sĩ trên cái bến cảnh này, nếu so hắn với
những cái dị tộc hình thù kỳ quái kia, Hứa Thanh nơi đây cũng sẽ không hề quá
khác lạ, thậm chí trong những dị tộc bên cạnh hắn còn có người ngồi trên thi
hài.
Mà Hứa Thanh cũng tồn tại ác cảm rất sâu đối với Yên Miểu Tộc, lúc ở bên
trong sa mạc, thái độ của tộc này tràn đầy ác ý với hắn, vả lại mảnh vỡ đại thế
giới mà Sở Thiên Quần dùng để đánh một trận cùng hắn cũng là do tộc này cho
mượn.
Sau đó Hứa Thanh tính thời gian một cái, lúc hắn gặp phải Sở Thiên Quần,
cách thời gian bước vào khu vực Quận Đô chỉ kém lộ trình một canh giờ, một
canh giờ này chính là bị Yên Miểu Tộc kéo dài.
Nhưng hắn biết mình lần này là bí mật điều tra, cho nên sau khi đảo ánh mắt
nhìn qua liền đè xuống sát ý, không quan tâm tới nữa, mà ngồi trên lưng Ô Quy
do sư tử bằng đá biến thành, lặng lẽ chờ đợi thuyền ở trên bến tàu.
Rất nhanh, sau khi những Yên Miểu Tộc kia tìm kiếm dò xét không có kết
quả, cả đám liền bay nhanh đi xa, tiếp tục tìm kiếm ở các mặt bến tàu khác.
Hứa Thanh không quan tâm chúng nó đang tìm cái gì, nhưng sau khi đám
Yên Miểu Tộc kia rời đi, hắn liền nghe thấy không ít tu sĩ ngoại tộc ở trong bến
tàu thấp giọng nghị luận.
"Đám Yên Miểu Tộc này đã tìm kiếm mấy ngày rồi, cũng không biết cuối
cùng là đang tìm cái gì, nghe nói bọn họ không chỉ tìm trên bến cảng, còn tìm
kiếm ở trên cả uyên hải nữa."
"Đối ngoại nói là tìm kiếm di hài mặt trời sau khi vẫn lạc tan vỡ ở trong toàn
bộ Triêu Hà Châu, nhưng trong vô số năm tháng qua, di hài mặt trời đã sớm bị
nhân tộc cùng với thế tộc quần lực khác tìm được và lấy đi rồi, nghìn năm qua
chưa hề thấy có ghi chép máu thịt tan vỡ mới bị phát hiện nha."
"Hẳn không phải là tìm kiếm di hài mặt trời đã sớm tuyệt tích kia, tại sao ta
lại cảm giác hình như là bọn họ đang tìm kiếm và ngăn cản người muốn đi vào
Triêu Hà Châu?"
Hứa Thanh như có điều suy nghĩ, ngẩng đầu quét mắt nhìn Yên Miểu Tộc
nơi xa.
Cho đến một lúc lâu sau, dị tộc đợi thuyền ở trên bến tàu tăng thêm không
ít, rất xa, bên trong sương mù trên uyên hải bỗng truyền đến âm thanh rít gào.
Dị tộc trên bến tàu nhao nhao nhìn lại.
Theo âm thanh là từng trận gió âm lãnh ập đến.
Bến tàu đón lấy gió từ uyên hải thổi tới, dần dần, bên trong sương mù dần
dần xuất hiện một chút thuyền lớn bộ dạng kỳ dị bay ra, chậm rãi rõ ràng.
Tạo hình của chúng nó chia làm hai loại.
Một loại thuyền tựa như chim yến, lớn nhỏ mấy ngàn trượng, phần lưng
được xây dựng lầu các đẹp đẽ xa hoa, cũng không thiếu thị nữ mọc ra tai thỏ,
tướng mạo từng người đều rất ngọt ngào, dáng người uyển chuyển.
Hứa Thanh đảo ánh mắt nhìn qua, nhận ra đây chính là bộ tộc Linh Thỏ, tộc
quần này rất lớn nhưng không có tộc địa của bản thân, toàn bộ tộc nhân phân
tán ra khắp mấy Châu, phụ thuộc cường giả đại tộc để sinh tồn.
Về phần một loại thuyền lớn khác, có lẽ không nên xưng là thuyền, bởi vì
chúng nó thoạt nhìn càng giống như là một cái lá cây cực lớn, phía dưới mọc ra
bốn cái cán dài nhỏ như là chân, xâm nhập đến dưới đáy sương mù uyên hải.
Những chiếc thuyền lá này lớn khoảng 100 trượng, chẳng những đơn giản
hơn nhiều so với loại thuyền hình chim yến kia, mà số lượng cũng vượt xa,
chiếm cứ khoảng chín thành.
Giờ phút này theo những con thuyền này đến, từng tu sĩ trên bến tàu cũng
nhao nhao nhảy lên, dựa theo nhu cầu khác biệt, lựa chọn thuyền lớn đi lên.
Hứa Thanh thấy mấy người tu sĩ có chấn động Nguyên Anh trong này đi tới
mấy chiếc thuyền hình chim yến kia, mà những người còn lại đều đi tới thuyền
hình lá cây, đáy lòng của hắn liền hiểu rõ, hai loại thuyền này là chuẩn bị cho tu
vi khác biệt.
Vì vậy sau khi hắn quan sát một chút, đã tìm được một chiếc thuyền hình là
cây chuyên đi đến Thanh Vụ Sơn, đạp đi lên.
Thanh Vụ Sơn, cũng thuộc về khu vực trung tâm Triêu Hà Châu, cách Triêu
Hà Sơn không phải rất xa.
Hứa Thanh cảm thấy nếu trực tiếp đến Triêu Hà Sơn thì có chút không ổn,
nếu đã là bí mật điều tra, vậy thì hắn dự định đi đến Thanh Vụ Sơn trước, sau
đó dựa vào tu vi bản thân để vượt qua khoảng cách, đi đến Triêu Hà Sơn.
Mặc dù Hứa Thanh cảm thấy mình không cách nào dựa vào tu vi bản thân
để vượt biển đường dài, nhưng nếu như trong thời gian ngắn, trong phán đoán
riêng của hắn, hẳn là cũng được.