QUANG ÂM CHI NGOẠI

Hứa Thanh chợt quay đầu, lực lượng độc cấm trong cơ thể bộc phát, Thần

nguyên Tử Nguyệt trong người nhanh chóng khuếch tán, đồng thời hư ảnh Quỷ

Đế Sơn cũng biến ảo hiện ra sau lưng, Kim Ô hình thành ngay phía trên, Đạo

Anh ngồi ngay ngắn bên trong, trong mắt lộ ra tinh mang.

Càng có một đám hào quang bảy màu lấy Hứa Thanh làm đầu nguồn,

khuếch tán về bốn phía, khiến cho lúc này Hứa Thanh tràn đầy cảm giác thần

thánh.

Mặt khác còn có một khối thẻ tre trôi nổi ở trước mặt của hắn, ở bên trên

tràn ra chấn động tương tự cùng ngón tay Thần Linh, lại còn ẩn chứa hiệu quả

trấn áp.

Càng có một khối lệnh bài, bị Hứa Thanh giơ lên cao cao, một khắc quay

người liền hét lớn một tiếng.

"Cấm kỵ!"

Trong chốc lát, tấm lưới lớn bao phủ toàn bộ Phong Hải Quận bên trên uyên

hải chợt lập lòe, vô số lưu quang từ bát phương hội tụ đến ngay phía trên nơi

Hứa Thanh đang đứng, tràn ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.

Pháp bảo Cấm Kỵ, không phải người nào cũng có thể sử dụng, nó cần có

hiểu biết đầy đủ đối với Cấm Kỵ mới có thể sử dụng, cho nên nhiều khi dù đã

có quyền hạn, nhưng nếu như cưỡng ép triển khai, thường thường cũng rất khó

phát huy ra uy lực quá lớn.

Bởi vì họ không quen vận hành pháp bảo Cấm Kỵ.

Dẫu sao đối với bất kỳ một thế lực nào mà nói, pháp bảo Cấm Kỵ đều là

mệnh môn, tự nhiên sẽ không dễ dàng để cho người ta nghiên cứu và nhận thức.

Nhưng mà Hứa Thanh thì lại tốt hơn một chút, Thất gia ưu ái với hắn, cho

nên lúc trước hắn đã từng đảm nhiệm vai trò làm người chưởng bảo của pháp

bảo Cấm Kỵ ở Thất Huyết Đồng, đã từng nghiên cứu qua pháp bảo Cấm Kỵ, từ

đó mà suy ra, đã cung cấp cho hắn kinh nghiệm và trợ giúp thật lớn trong lần

triển khai pháp bảo Cấm Kỵ lần này.

Cho nên tia sáng hội tụ trên bầu trời vô cùng rực rỡ, tỏa ra tia sáng lập lòe

động trời.

Mà hầu như ngay khi Hứa Thanh bộc phát toàn diện, ngón tay Thần Linh

cũng nháy mắt xuất hiện, lập tức bay đến ngoài mười trượng phía trước Hứa

Thanh, đứng đó tràn ra thần niệm cuồng bạo, gắt gao khóa chặt Hứa Thanh, sau

đó trong đầu Hứa Thanh liền vang lên một tiếng rống to mơ hồ không rõ, nhưng

lại lộ ra phẫn nộ mãnh liệt.

"Ngươi…chiếm…thân thể của ta, trả lại cho ta!"

Thần sắc Hứa Thanh ngưng trọng, vừa cẩn thận lui về phía sau, vừa toàn lực

bộc phát toàn bộ đòn sát thủ của mình, cố nén sóng lớn trong nội tâm, trầm thấp

mở miệng.

"Ta chưa từng cướp đi thân thể của ngươi, là lão quỷ Đan Thanh Tộc vì

chạy trốn khỏi chết đã cố ý vẽ thành bộ dáng của ta, đáng lẽ ngươi nên đi tìm

lão ta!"

"Trả…cho…ta!" Theo Hứa Thanh lui ra phía sau, ngón tay Thần Linh chợt

lao ra ba trượng, cảm xúc trong tia thần niệm tràn ra càng thêm nóng nảy.

"Bên trong thân thể ta dung hợp rất nhiều đồ ngổn ngang tạp nhạp, thật sự

không thích hợp với ngươi, ngươi có thể cảm giác thấy." Hứa Thanh hô hấp dồn

dập, cũng tản Ảnh Tử ra bốn phía.

Ảnh Tử run rẩy xuất hiện, núp ở dưới chân Hứa Thanh.

"Trả lại cho…ta!" Ngón tay Thần Linh căn bản không nghe lời Hứa Thanh

nói, cơn điên cuồng trong thần niệm càng đậm hơn, lập tức tới gần phía Hứa

Thanh.

Mắt thấy như thế, trong mắt Hứa Thanh cũng lộ ra điên cuồng.

Tay phải của hắn bỗng nhiên hạ xuống, toàn diện bộc phát lực lượng độc

cấm trong cơ thể, hư ảnh Tử Nguyệt cấp tốc lao ra, bay thẳng đến phía trước

ngón tay Thần Linh, Triêu Hà Quang trên người lập tức trở nên chói mắt, hình

thành một biển ánh sáng bao phủ ngón tay.

Giờ khắc này Kim Ô trên đỉnh đầu cũng toàn lực ứng phó, hơn 100 cái đuôi

bay múa, lực lượng Đạo Anh dâng lên, gào thét hướng về ngón tay Thần Linh.

Vẫn không có kết thúc, Hứa Thanh hoàn toàn liều mạng, lấy ra rất nhiều hóa

yêu phù bậc cao để trợ lực thôi phát Quỷ Đế Sơn.

Sau một khắc Quỷ Đế Sơn trực tiếp tràn ra uy áp ngập trời, biến hình ra bên

ngoài, dưới Hứa Thanh chỉ một cái, gào thét xông về phía ngón tay Thần Linh.

Tiếp theo Hứa Thanh hung hăng bóp lệnh bài của Cung chủ.

Triệu hoán lực lượng pháp bảo Cấm Kỵ phủ xuống.

Ánh sáng rực rỡ hội tụ trên tấm lưới lớn trên bầu trời chấn động, sau đó kịch

liệt lao về phía dưới, tạo thành một cái quang thủ cực lớn tới mấy ngàn trượng,

trấn áp xuống nơi đây.

Trong tiếng nổ vang, theo quang thủ cực lớn hạ xuống thẳng đến ngón tay

Thần Linh bên dưới, phiến khu vực uyên hải này liền tan vỡ, ầm ầm khuếch tán

về bốn phía.

Giờ khắc này Hứa Thanh đã bạo phát ra toàn bộ chiến lực của bản thân.

Âm thanh nổ mạnh triệt vang vân tiêu, chỉ là…Địch nhân của hắn không

phải là tu sĩ, mà là Thần Linh.

Dù chỉ là một ngón tay nhỏ của phân thân Thần Linh, nhưng lực lượng bên

trong thể hiện ra vẫn cực kỳ kinh khủng, vẫn rung chuyển trời đất.

Độc cấm của hắn không có tác dụng lớn đối với ngón tay Thần Linh, giờ

phút này nó đang ở trong trạng thái điên cuồng, căn bản không quan tâm tới sự

ăn mòn trong lòng, nhất là bản thân là Thần thể, cũng khiến cho nó hoàn toàn có

thể đối kháng với khói độc.

Mà bản nguyên Tử Nguyệt trên người Hứa Thanh cũng quá ít, đối với tu sĩ

mà nói thì bản nguyên này vô cùng cường hãn, nhưng đối với ngón tay Thần

Linh mà nói, một chút bản nguyên này thì nó có thể chống cự nhẹ nhàng.

Lại càng không cần phải nói tới ngón tay Thần Linh đang ở trong trạng thái

thần trí hỗn loạn, chỉ còn sự khát vọng và cơn cuồng bạo.

Cho nên chỉ trong thời gian ngắn, ngón tay Thần Linh liền gào thét xuyên

thẳng qua độc cấm và Tử Nguyệt, tới gần phía Hứa Thanh, nhưng bị Triêu Hà

Quang tạm ngăn cản.

Mặc dù Triêu Hà Quang có hiệu quả đối kháng với Thần Linh, nhưng cũng

không cách nào kiên trì quá lâu.

Bắt lấy cơ hội này, Kim Ô gào thét tới gần, Quỷ Đế Sơn bị Hứa Thanh hất

lên một cái, ầm ầm hạ xuống, thêm cả quang thủ trên bầu trời, bỗng nhiên trấn

thẳng xuống.

Trong lúc hạ xuống, quang thủ Cấm Kỵ càng lúc càng lớn, hình thành lực

lượng diệt sạch, cùng với những thủ đoạn khác của Hứa Thanh, ầm ầm đập vào

trên ngón tay Thần Linh.

Trong khoảng thời gian ngắn, toàn bộ tất cả thủ đoạn của Hứa Thanh cùng

phủ xuống.

Hứa Thanh không nhìn kết quả, toàn lực bộc phát tốc độ, hóa thành một đạo

tàn ảnh bỏ chạy thẳng đến xa xa.

Giờ phút này phía sau của hắn lập tức truyền ra tiếng nổ vang vô cùng đinh

tai nhức óc, thiên địa biến sắc, lòng đất uyên hải trong phạm vi này hoàn toàn

nổ tung, chia năm xẻ bảy, vô số đá vụn bắn văng ra khắp nơi, dấy lên chấn động

cuồng bạo nghiền nát tất cả, quét ngang hết thảy phạm vi.

Hứa Thanh cũng bị ảnh hướng đến, hắn há miệng phun ra một ngụm máu

tươi thật lớn, sắc mặt trắng bệch và thân thể lảo đảo, nhưng tốc độ vẫn không hề

giảm, liều mạng chạy như điên.

Nhưng cũng chỉ trong thời gian hơn mười hô hấp, một tiếng gào thét kinh

thiên động địa khiến quỷ thần khiếp sợ, từ trong phạm vi Hứa Thanh xuất thủ

lúc trước truyền ra, ngay sau đó, một đoàn máu thịt như trường hà bị trọng

thương vỡ vụn nhưng lại không ngừng nhúc nhích, dùng một tốc độ cực hạn,

bỗng nhiên lao ra.

Tốc độ cực nhanh, chỉ trong chốc lát liền đuổi theo Hứa Thanh, Hứa Thanh

biết mình không cách nào vùng vẫy, trong giây phút sinh tử, mắt hắn lộ ra vẻ

điên cuồng, toàn lực thôi phát thủy tinh màu tím trong cơ thể!

Trong nháy mắt tiếp theo, mảnh trường hà máu thịt nhúc nhích mang theo

cơn điên cuồng cực hạn ngay lập tức bao phủ Hứa Thanh vào bên trong.

"Của ta…của ta..."

"Trả…cho ta!"

Ngón tay Thần Linh điên cuồng lẩm bẩm, bên trong uyên hải, thân ảnh của

Hứa Thanh đã biến mất không thấy gì nữa, vị trí lúc trước của hắn hoàn toàn bị

một đống núi máu thịt không ngừng nhúc nhích thay thế.

Một cỗ cảm giác tràn ngập tà ác và kinh khủng từ trên đống núi máu thịt

hơn mười trượng tràn ra.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi