QUANG ÂM CHI NGOẠI

Trong khoảng thời gian này Quận Thừa đại nhân gánh vác nội vụ cả một

quận, bên trong phải an ổn, bên ngoài cũng phải điều hòa, dưới tình trạng loạn

trong giặc ngoài như thế, áp lực cực lớn, thậm chí vết thương thần hồn cũ cũng

có dấu hiệu tái phát, hết lần này tới lần khác lại không thể ăn nhiều đan dược...

hazz.”

Sau khi nhìn thấy Hứa Thanh, lão nô bên cạnh Quận Thừa bèn than nhẹ một

câu.

"Đừng vội nói bậy, ta không ăn là bởi vì dùng đan nhiều cũng vô ích, vết

thương cũ của ta thì tự ta rõ ràng, không đáng lo." Quận Thừa nhíu mày quát lên

một tiếng, sau đó mở miệng nói với Hứa Thanh.

"Hứa Thanh, gần đây ta nhận tin rất nhiều Chấp Kiếm Đình các Châu báo

nguy, đã có Chấp Kiếm Đình năm Châu bởi một số đại tộc thúc đẩy, bị tán tu

chiếm cứ, Cung chủ nói rất đúng, những thứ đại tộc này, đáng chết vạn lần!"

"Ta có thể cho mượn tu sĩ Quận Chế, phối hợp đi giải cứu trước."

Quận Thừa nhìn về phía Hứa Thanh, trầm giọng mở miệng.

"Mặt khác, lúc trước ta nhận được pháp chỉ của Cung chủ, tiền tuyến vô

cùng thê thảm, tử thương vô số, cần thiết binh lực và vật tư cực lớn, ta sẽ nghĩ

biện pháp, nếu ngươi có phương pháp gì cũng có thể nói cùng ta, ta sẽ tìm cách

lo liệu và chuẩn bị."

Hứa Thanh chắp tay cúi đầu, hắn biết trọng trách của đối phương rất nặng,

dẫu sao toàn bộ mọi việc hậu cần đều đặt ở trên một thân của Quận Thừa, làm

sao để đảm bảo phía sau không loạn trong thời kỳ chiến tranh như thế này,

không phải là một việc dễ dàng.

"Đa tạ Quận Thừa đại nhân, ty chức chuẩn bị thu gom mua sắm tất cả vật tư

cần thiết từ ngoại tộc ở Phong Hải Quận, kính xin Quận Thừa phê chuẩn."

Quận Thừa nghe vậy gật đầu.

"Bây giờ đang trong thời khắc mấu chốt, nếu như cưỡng chế yêu cầu sẽ gặp

khó khăn không nhỏ, vả lại sẽ tiêu tốn thời gian, nhưng dùng phương pháp mua

sắm sẽ nhu hòa hơn rất nhiều, việc này không có vấn đề, coi như là tình hình tài

chính của Quận Đô đang căng thẳng, nhưng vẫn đủ để phân ra một chút."

Hứa Thanh nói lời cảm tạ và rời khỏi Quận Thừa phủ, cũng không lãng phí

một chút thời gian nào, sau khi trở lại Thư Lệnh ti ở Chấp Kiếm Cung, hắn lập

tức truyền ra pháp chỉ, thu mua toàn bộ vật tư trong Phong Hải Quận, mặt khác

cũng an bài người đi đến Cận Tiên tộc đang phong bế không ra để trao đổi mua

sắm vật tư.

Theo từng đạo pháp chỉ truyền ra, mấy trăm Chấp Kiếm Giả lưu thủ trong

Chấp Kiếm Cung lập tức tuân mệnh.

Lúc Cung chủ vẫn còn, mỗi ngày Hứa Thanh đều xử lý công vụ như vậy, ra

lệnh, cho nên giờ phút này cũng không có bất kỳ trở ngại nào, những Chấp

Kiếm Giả lưu thủ nhao nhao lĩnh mệnh và chấp hành.

Nhưng Hứa Thanh vẫn lo lắng trong lòng, hắn biết tu vi của mình căn bản

không đủ sức để hoàn thành nhiệm vụ này, nhất là sau chuyến đi tới Triêu Hà

Châu, hắn cảm nhận sâu sắc được ác ý mà những ngoại tộc này đang ẩn giấu.

Hắn biết cho dù là dùng phương pháp mua sắm vật tư, chắc chắn cũng sẽ

gặp phải một chút trở ngại, lại càng không cần nói tới việc cung cấp binh lực tới

chiến trường.

"Muốn hoàn thành nhiệm vụ Cung chủ đưa ra, muốn cung cấp trợ giúp cho

tiền tuyến đang nguy cấp, ta cần phải có một chiến lực cường đại để uy hiếp,

bên phía Quận Thừa không thể tin hoàn toàn!" Hứa Thanh trầm mặc, đứng

trong Thư Lệnh điện, nhìn ra bầu trời phía ngoài.

Giờ phút này bên ngoài đang là nửa đêm, cả bầu trời tràn ngập mây đen,

không có sấm sét nhưng lại có từng giọt nước mưa dần dần hạ xuống, tí ta tí

tách rơi vãi ở trên bàn đá xanh ngoài điện.

Theo nước mưa tung bay, khí tức âm lãnh từ trên mặt đất cuốn lên và

khuếch tán ra phía ngoài, thổi tới trên hai chân Hứa Thanh.

"Sư phó và lão tổ, còn có Tử Huyền...Bọn họ đều đang đối kháng Thi Cấm,

không rảnh chú ý hay quan tâm nhiều tới nơi đây."

"Sư huynh cũng không biết đã đi nơi nào, đến bây giờ vẫn không có tin

tức."

Hứa Thanh trầm ngâm, cuối cùng quay đầu nhìn về phía sa mạc bên ngoài

Quận Đô, trong đầu của hắn hiện lên thân ảnh của một con đại điểu ba đầu.

"Đại Điểu Thanh Cầm!" Trong mắt Hứa Thanh lộ ra tinh mang.

Ấn tượng của Hứa Thanh về Đại Điểu Thanh Cầm là lúc lần đầu tiên hắn tới

Quận Đô, đối phương xuất hiện ở trên bầu trời, trong miệng đang ngậm Ninh

Viêm, những nơi đi qua chung quanh liền nhấc lên phong bạo, hóa thành vòi

rồng kết nối với thiên địa, khí thế như cầu vồng, có phần mênh mông.

Lúc ấy Trần Đình Hào ở bên cạnh cũng nói cho hắn biết, Đại Điểu Thanh

Cầm là dị chủng Hồng Hoang, huyết mạch có thể ngược dòng tìm về Viễn Cổ,

tổ tiên đã từng đi theo Cổ Hoàng quá cố.

Về phần thân phận, nó là bằng hữu của Quận Trưởng đại nhân đời trước đó,

Quận Trưởng tiền nhiệm tám trăm năm trước trở về Hoàng Đô đã đưa lời mời

đối với nó, nhưng Thanh Cầm không đi theo, chỉ nghỉ lại Phong Hải Quận.

Một trận chiến này, thân phận của Thanh Cầm rất siêu nhiên, coi như là

Cung chủ cũng chưa từng mời được.

"Dựa theo lời Trần Đình Hào nói lúc trước, Đại Điểu Thanh Cầm tâm hướng

nhân tộc, bây giờ nguy cơ ngay ở trước mắt, ta có thể đi thử xem."

"Mặt khác..."

Trong ánh Hứa Thanh mắt lộ ra hàn mang.

"Nếu như Thanh Cầm cự tuyệt, không biết con đại điểu này, có sợ Hồng

Nguyệt hay không!"

Hứa Thanh cũng đã hết biện pháp rồi, nhu cầu cung cấp binh lực cùng vật tư

của tiền tuyến đã trong tình trang lửa sém lông mày, lúc này hắn chỉ có thể kiếm

tẩu thiên phong, cố gắng hết sức thậm chí làm liều.

Nghĩ vậy, thân thể Hứa Thanh nhoáng một cái, tìm được Ninh Viêm đang

bận rộn, không nói lời gì mà cầm theo gã rời đi.

"Hứa...Hứa Thanh sư huynh, chúng ta đi đâu vậy?" Thân thể Ninh Viêm

run rẩy, nhìn qua biểu cảm của Hứa Thanh, trong lòng của gã bỗng nhiên dâng

lên cảm giác bất an.

"Dẫn ngươi đi gặp một vị cố nhân."

"Cố nhân?" Ninh Viêm cả kinh, sau đó hít vào một hơi, cẩn thận hỏi một

câu.

"Là Nhị Ngưu sư huynh sao?"

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi