QUANG ÂM CHI NGOẠI

Trái tim Hứa Thanh cũng chấn động mãnh liệt, nhìn thân ảnh quen thuộc

trước mắt này, vành mắt có chút đỏ lên, giống như hài tử làm sai vậy, cúi đầu

xuống.

"Sư tôn!"

Người xuất hiện, chính là Thất gia, lão một mực ẩn nấp bên trong đám

người.

Trong miệng lão nói với đệ tử là bản thân mình đã rời khỏi và ẩn nấp, nhưng

trên thực tế, nơi ẩn nấp tốt nhất, đương nhiên chính là Quận Đô nguy hiểm nhất.

Mặt khác, sau đại sự Tiên Cấm lớn như thế, làm sao lão có thể yên tâm để

hai người đệ tử của mình ở đây, tất cả mọi thứ đều khiến lão cảm thấy, ẩn nấp ở

trong Quận Đô, mới là lựa chọn tốt nhất.

Cho nên lão báo cho Hứa Thanh và Trần Nhị Ngưu biết, để cho bọn họ một

tháng sau rời khỏi, bởi vì lão cũng dự định bí mật rời đi cùng bọn họ.

Mà giờ khắc này, lão lựa chọn đi ra.

Chú ý tới đôi mắt Hứa Thanh đỏ lên, thấy được bộ dáng giống như làm sai

của Hứa Thanh, Thất gia khẽ quát một tiếng.

"Ngẩng đầu!"

Thân thể Hứa Thanh chấn động, ngẩng đầu lên.

"Hứa Thanh, ngươi phải nhớ kỹ, chuyện này, sư tôn cho rằng ngươi không

sai, lại càng tự hào vì có được người đệ tử như ngươi!"

"Ta không biết tiếp theo ngươi có chuẩn bị gì, nhưng ta là sư tôn của ngươi!

Nào có đạo lý sư tôn đứng ở bên cạnh, nhìn đồ đệ của mình đi liều mạng, chính

mình lại thờ ơ."

"Ngươi đã dập đầu bái ta, kính trà ta, từ một khắc đó trở đi, ta liền tới bảo vệ

ngươi."

"Còn có ta!"

Trong đám người dưới mặt đất, một đạo ánh sáng màu lam lóng lánh lóe

lên, thân ảnh đội trưởng xông ra, lúc trước y đã muốn ra tay, nhưng tiểu sư đệ

một mực có thủ đoạn, cho nên y đã chuẩn bị xuất hiện vào thời khắc mấu chốt.

Giờ phút này nhìn thấy sư tôn đi ra, y không chần chờ chút nào, nháy mắt

liền đến, đứng ở bên cạnh Hứa Thanh, tươi cười mở miệng.

"Làm đại sự, sao có thể thiếu ta được!"

Giờ khắc này, vô số ánh mắt từ bát phương hội tụ đến, rơi vào trên thân ba

vị sư đồ này, giờ khắc này vận khí trên đỉnh đầu Hứa Thanh cũng ầm ầm bộc

phát, hội tụ càng nhiều thêm nữa.

Thậm chí dẫn dắt màn trời, khiến cho bầu trời xuất hiện vòng xoáy khổng lồ

mà người phàm tục cũng có thể dùng mắt thường nhìn thấy, bên trong khuếch

trương tản ra từng đạo tia chớp, từng tiếng thiên lôi gào thét.

Tác động ngàn vạn nhân tâm.

Hứa Thanh hít sâu, thức hải dâng lên vô biên vô hạn gợn sóng, lúc này Thất

gia ngẩng đầu, nhìn Quận Thừa.

"Ta đã thấy Tử Thanh!"

Trong mắt Quận Thừa có chấn động.

"Lúc trước lão Tứ nhà ta nói không sai, ngươi, đích xác không xứng đi theo

Tử Thanh Thái Tử, bởi vì ngươi đã âm u quá lâu rồi, không có khí phách."

Quận Thừa nhắm mắt lại, sau mấy hơi thở liền mở ra, chấn động tiêu tán,

truyền ra giọng nói bình tĩnh.

"Liên Minh Bát Tông ở Nghênh Hoàng Châu, phía dưới phạm thượng,

nghịch mưu làm loạn, thông cáo toàn bộ Phong Hải Quận, diệt tông này!"

"Hù dọa lão tử hả, diệt con mẹ ngươi!" Thất gia cười ha ha, thân thể một

bước đi ra, bay thẳng đến Quận Thừa, con khôi lỗi kia lập tức cất bước ngăn

cản, nháy mắt này, song phương lập tức nổ vang chiến vào một chỗ ở trên trời.

Thất gia không phải là đối thủ, nhưng lão có rất nhiều thủ đoạn, càng có

Thần Thuật bộc phát, nếu như đối mặt với Quy Hư tứ giai chân chính thì có lẽ

lão sẽ không bằng, nhưng đấu với một con khôi lỗi Quy Hư tứ giai, lão có thể

một đấu một trong thời gian ngắn.

Hết thảy, đều khiến cho tình thế xuất hiện chuyển biến cực lớn, sự tình ngày

hôm nay, trải qua nhiều lần khó khăn trắc trở, gợn sóng trong tâm thần của tất

cả mọi người không có nửa điểm an ổn.

Giờ phút này, vào lúc toàn bộ Quận Đô liên tục chấn động, trong mắt Quận

Thừa lóe lên sát cơ, lão biết, việc này không thể tiếp tục trì hoãn được nữa, vì

vậy một bước đi ra, đang muốn trấn áp hết thảy.

Nhưng vào lúc này, Thất gia đang giao chiến cùng con khôi lỗi, chợt hét lớn

một tiếng.

"Đừng cho là ta không biết rằng ngươi đang ở đây, đệ tử của ta cũng coi như

là vì ngươi mà bước ra, ngươi con mẹ nó vẫn còn không hiện thân!! Nhất định

phải để cho hai người đệ tử của ta hợp lại liều mạng hay sao!!!"

Hầu như ngay khi giọng nói của Thất gia truyền ra, bỗng nhiên có một đạo

thân ảnh huyết sắc nháy mắt lao lên từ dưới tế đàn, tốc độ cực nhanh, xuất hiện

cực kỳ đột ngột, vượt qua mọi người bốn phía trên mặt đất.

Trong chớp mắt, thân ảnh huyết sắc này liền trực tiếp bay đến trên bầu trời,

đến bên cạnh bộ khôi lỗi thứ nhất đang giao chiến cùng đại điểu Thanh Linh.

Một thân áo giáp huyết sắc, một chiếc mặt nạ huyết sắc, toàn thân tràn ngập

ánh sáng huyết sắc, người đột nhiên lao ra này, chính là Huyết Yểm đại soái phụ

trách Tiên Cấm dưới trướng của Thất hoàng tử!

Sự xuất hiện của gã, khiến cho thần sắc của những Thống Soái khác bên

cạnh Thất hoàng tử đều biến đổi, duy chỉ có sắc mặt của Thất hoàng tử vẫn như

bình thường, không có chút nào ngoài ý muốn.

Hứa Thanh cũng mạnh mẽ nhìn về phía huyết ảnh.

Bốn phía càng thêm xôn xao, Huyết Yểm đại soái vung hai tay bấm niệm

pháp quyết, nhanh chóng nhấn một cái về phía bộ khôi lỗi đang giao chiến cùng

với Thanh Cầm, trong miệng càng truyền ra một tiếng gầm nhẹ.

"Ti Luật Cung chủ, Hằng Tín huynh, tỉnh lại đi!!"

Lời của Huyết Yểm đại soái vừa ra, hơn mười vạn tu sĩ dưới tế đàn, toàn bộ

chấn động, tâm thần như có sấm sét nổ vang.

Nội tâm Hứa Thanh cũng nổi lên gợn sóng vạn trượng.

Nhất là tu sĩ Ti Luật Cung, ngũ tạng từng người càng là gần như đều nứt ra,

nội tâm kinh sợ tột cùng.

Phàm tục Quận Đô cũng là như thế.

Thiên lôi cuồn cuộn.

Bởi vì, Cung chủ Ti Luật Cung, Trương Hằng Tín, lúc trước đã được thông

báo cho bốn phương biết, rằng đã chết trận ở tiền tuyến phía Bắc!

Giờ phút này theo tiếng gầm nhẹ của Huyết Yểm đại soái, thân thể con khôi

lỗi kia bỗng nhiên chấn động, hai mắt vô thần xuất hiện gợn sóng, thân thể càng

tràn ra dấu hiệu vùng vẫy mạnh liệt, hai tay lại càng vô ý thức giơ lên, rõ ràng

bày ra ấn quyết tương tự cùng Huyết Yểm đại soái, theo bản năng phối hợp.

Một cái chớp mắt khi chưởng ấn của hai bên giao thoa, trong miệng con

khôi lỗi kia liền phát ra tiếng gào thét thê lương chói tai, áo giáp trên người ầm

ầm vỡ vụn, biểu lộ ra thân hình tràn ngập vô số miệng vết thương, giống như bị

chắp vá lại mà thành.

Một đạo hư ảnh tàn hồn bay lên từ trên người, xuất hiện ở giữa thiên địa, vô

cùng cao lớn.

Bộ dạng thân thể có thể bị hủy, nhưng bộ dáng linh hồn kia sẽ tồn tại vĩnh

viễn.

Gương mặt của đạo linh hồn này...... Chính là Cung chủ Ti Luật Cung, một

trong ba vị Cung chủ của tam đại Cung ở Phong Hải Quận!

Trong thời gian ngắn, thần sắc của toàn bộ người trong Quận Đô nhìn thấy

một màn này, đều hoàn toàn đại biến.

Mà tàn hồn kia cũng không cách nào trường tồn, giờ phút này đang tiêu tán,

cũng không nói ra lời nào, chỉ dùng thần sắc lưu luyến ngóng nhìn Phong Hải

Quận, giống như Quận Trưởng cùng với Khổng Lượng Tu đã từng.

Vào thời khắc này, một luồng cảm xúc phẫn nộ kinh thiên động địa, dấy lên

từ trên người của tu sĩ Ti Luật Cung đang đứng dưới mặt đất, đồng loạt nhìn

hằm hằm lên phía Quận Thừa.

Huyết Yểm đại soái quay người, nhìn Quận Thừa, giơ tay phải lên kéo mặt

nạ của mình xuống, lộ ra một gương mặt mà tất cả mọi người đều quen thuộc.

"Quận Thừa, đã lâu không gặp!!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi