Trong thời kỳ chiến tranh giai đoạn đầu, Phong Hải Quận đã bị Thánh Lan
tộc cướp đi địa phận ba Châu, sau khi chiến tranh chấm dứt, ba Châu này đã
được Thất hoàng tử tiếp nhận.
Nhưng cho đến bây giờ, vẫn không trả lại Phong Hải Quận.
Thật ra việc này cũng là hợp lý, dù sao ba Châu kia cũng là do Thất hoàng
tử thu phục, Phong Hải Quận cũng đã làm xong chuẩn bị trả thù lao.
Chỉ là bên phía Thất hoàng tử trước giờ cũng không có ý trao đổi, bên trong
địa phận ba Châu còn có không ít đại quân của Thất hoàng tử trú đóng.
Bởi vì đây là việc bên trong nhân tộc, cho nên Thánh Lan tộc sẽ không can
thiệp, mà ba Châu này dồi dào linh thạch, có nhiều khu khai thác mỏ có tài liệu
luyện khí quý trọng có thể dùng, đối với việc khôi phục của Phong Hải Quận
tương lai mà nói, có giá trị không nhỏ.
Vì vậy, không thể vứt bỏ.
Cho đến lần này, Thất hoàng tử đưa ra lời mời với Hứa Thanh, nói là ra
ngoài trao đổi quyền sở hữu.
"Diêu Hầu hy vọng ngươi có thể đi một chuyến, nhưng ta không lập tức
đồng ý, lão Tứ, việc này ngươi tự mình quyết định."
"Nhưng mà phương diện an toàn cũng không có gì đáng ngại, nếu như
ngươi gặp chuyện không may ở nơi đó, Thất hoàng tử cũng khó tránh khỏi liên
quan, lấy tính cách của gã, sẽ không ngu xuẩn như vậy."
Thất gia chỉ ra chỗ lợi hại cho Hứa Thanh.
Hứa Thanh trầm ngâm, hắn nghĩ tới một chút an bài lúc trước của Diêu Hầu,
bao gồm cả việc Phong Hải Quận đang bí mật tiếp nhận một quận địa.
Chỗ đó không hề giáp giới cùng với Phong Hải Quận, đối với Phong Hải
Quận mà nói thì thuộc về gân gà, nhưng đối với Thất hoàng tử mà nói, ý nghĩa
lại không giống vậy.
"Giờ phút này nhìn ra, Diêu Hầu có lẽ đã có đoán trước về việc này, sắp đặt
bố cục phía trước, hoàn toàn vô cùng cao minh."
Hứa Thanh suy nghĩ một chút, trước mắt thì đại sư huynh còn chưa có trở
lại, cho nên hắn bên này cũng còn có một chút thời gian.
Diêu Hầu mong đợi, sư tôn hỏi ý, cùng với sau khi ra ngoài trở về, chứng
kiến tất cả mọi người đều đang trả giá vì sự an ổn của Phong Hải Quận, hắn đã
hưởng thụ hơn phân nửa vận khí Phong Hải Quận gia trì, như vậy tự nhiên cũng
phải gánh vác trách nhiệm tương ứng.
Mặt khác, Hứa Thanh rất rõ ràng, ngày đại sư huynh trở về, chính là ngày
mình phải rời khỏi.
Hứa Thanh đã dò xét vị trí của Tế Nguyệt đại vực, nơi đó cách Phong Hải
Quận rất xa xôi, ở bên Thánh Lan đại vực, bị một con sông tên là Tự m ngăn
cách.
Vào thời đại Huyền U Cổ Hoàng, chỗ đó tự nhiên cũng là lĩnh vực của nhân
tộc, nhưng sau đó mất đi, bây giờ thuộc về Hắc Thiên tộc.
Nhưng nó lại có một cái xưng hô khác ở trong Hắc Thiên tộc,.
Linh Hữu.
Hữu có rất nhiều ý, có thể hình dung là lâm viên nuôi dưỡng súc vật, cũng
có thể ví von là nơi hội tụ tinh túy.
Về phần cụ thể như thế nào, trong tư liệu Hứa Thanh xem cũng không có
miêu tả nhiều hơn nữa, có lẽ đó cũng là nguyên nhân mà đội trưởng muốn ra
ngoài để sưu tập thêm nhiều tin tức.
Hứa Thanh nghĩ trước khi đi sẽ làm một chút việc gì đó cho Phong Hải
Quận, thế nên không có cự tuyệt.
Cứ như vậy, vào mấy ngày sau, một đoàn đại quân liền xuất phát từ Phong
Hải Quận.
Lần này xuất hành, là do Cung chủ Chấp Kiếm Cung Lý Vân Sơn dẫn
người, càng có hai vị phó Cung chủ mới của Phụng Hành Cung và Ti Luật Cung
đi cùng.
Còn có sáu vị chấp sự ba Cung đi theo.
Về phần đại quân cũng được chọn từ trong Chấp Kiếm Cung là chủ yếu,
chọn lựa ra hai vạn người từ trong những Chấp Kiếm Giả trải qua bách chiến
kia, đoàn người trùng trùng điệp điệp rời khỏi Phong Hải Quận.
Khổng Tường Long cũng ở trong chuyến này.
Sau khi trải qua kinh biến từ Quận Thừa, hiện giờ Khổng Tường Long rất ít
uống rượu, toàn bộ tinh lực của y, ngoại trừ tu hành của bản thân ra, phần lớn
đặt vào trong Thư Lệnh ti, nắm giữ quyền hành cực lớn.
Lại càng được Lý Vân Sơn coi trọng, bồi dưỡng trở thành người nối nghiệp
Chấp Kiếm Cung ở Phong Hải Quận tương lai.
Đại quân gào thét, hơn 1000 chiếc phi hạm cực lớn bay nhanh, tạo thành
bóng râm cực lớn, che phủ núi sông trên mặt đất.
Dẫn đầu, là một cổ kiếm thanh đồng khổng lồ, Lý Vân Sơn cùng với cường
giả Quy Hư của Phong Hải Quận đều ở bên trên.
Phía sau cổ kiếm là Đại Dực của Thất gia, thân thể màu đen làm cho người
ta dấy lên cảm giác túc sát, dấy lên cuồng phong bao phủ bốn phương.
Hứa Thanh đứng ở trong lầu các trên Đại Dực, nhìn thiên địa xa xa.
Mặt đất núi non chập chùng, sau khi đại quân trải qua mấy lần truyền tống,
nơi xuất hiện lúc này, chính là tiền tuyến phía Tây lúc trước.
Khi tới đây, toàn bộ phi hạm đều dừng lại ở trên trời.
Vô số ánh mắt nhìn về phía mặt đất, nhìn qua mảnh đất còn chưa hoàn toàn
khôi phục, cùng với vài khe rãnh do Cung chủ Chấp Kiếm Cung đánh ra lúc
trước, còn có cả nơi.... Cung chủ chết trận.
Tất cả mọi người đều cúi đầu xuống, mặc niệm vì người kia.
Hứa Thanh ngóng nhìn, cúi đầu thật sâu.
Khổng Tường Long đứng ở bên cạnh Hứa Thanh, mặt y không cảm xúc
nhưng mà hai mắt nhắm nghiền.
Hồi lâu, phi hạm trên bầu trời tiếp tục bay về phía trước, rời khỏi mảnh
chiến trường đầy thương tâm này, tiến về phía Thánh Lan tộc.
Khổng Tường Long mở mắt ra, không có nhìn về phía sau, mà nhìn về phía
phương hướng Thánh Lan tộc, bình tĩnh mở miệng.
"Hứa Thanh, thật ra ta càng muốn đi nhìn xem những tuấn kiệt nhân tộc tới
từ Hoàng Đô của thế hệ này, rốt cuộc có bộ dạng gì."
Sau khi Khổng Tường Long phụ trách bố cục toàn bộ các Châu của Thư
Lệnh ti, trang phục đã cải biến, giờ phút này mặc một thân áo giáp màu đen,
trên người tràn ra sự nghiêm túc.
Ánh mắt của y lạnh như băng, biểu cảm không giận mà uy.
Bộ dạng này của y, mơ hồ đã có chút giống với thân ảnh của lão Cung chủ
trước kia.
Tu vi của y cũng đã tăng lên, hai năm trước y chính là mười tòa Thiên Cung,
sau khi trải qua rất nhiều sự tình, tư cách thiên kiêu đệ nhất của Phong Hải
Quận lúc trước, y chẳng những gia tăng số lượng Thiên Cung, lại còn đều đã lần
lượt hóa Nguyên Anh.
Khổng Tường Long lựa chọn tương tự Hứa Thanh lúc trước, đó là đợi toàn
bộ Nguyên Anh hình thành, sau đó mới vượt qua mệnh kiếp, từ đó thu hoạch
được nhiều Thiên Mệnh hơn nữa.
Từ khí tức và chấn động của y có thể nhìn thấy, nhiều nhất mấy tháng nữa là
sẽ nghênh đón độ kiếp.
"Hẳn là sẽ không đơn giản." Hứa Thanh nói khẽ.