QUANG ÂM CHI NGOẠI

“Mà từ xưa đến nay, người học tập công pháp của trường phái Dị Tiên ta rất

nhiều, càng có đời đời truyền lại, cho nên trong Nhân tộc ta, tồn tại quá nhiều

cường giả của trường phái Dị Tiên.”

“Vốn lẽ, ta không muốn thông báo việc này với bên ngoài, bởi vì trường

phái ta luôn luôn khiêm tốn, không tham dự phân tranh thế tục, dự định dùng

thân phận trường phái phổ thông tiếp xúc với bên ngoài, nhưng hôm nay… Nếu

tiền bối trường phái ta đã xuất thủ, thì chúng ta cũng không giấu giếm nữa.”

“Không sai, người này chính là một trong những cường giả của trường phái

ta!”

Phái chủ trường phái Dị Tiên ngạo nghễ mở miệng, âm thanh vang vọng,

dẫn đến vô số học sinh xung quanh xôn xao, mà trong sự rộn ràng này, phái chủ

của trường phái Dị Tiên chắp tay sau lưng, ngẩng đầu trở về bạch tháp.

Ba đệ tử kia cũng phấn chấn, lập tức đi theo.

Cho đến bốn người trở lại bạch tháp, theo cánh cổng bạch tháp đóng lại, ba

người đệ tử này rốt cuộc không nén nổi sự kích động trong lòng, rối rít nhìn về

phía phái chủ.

“Lão sư, đây là chuyện thế nào?”

“Lão sư, trường phái Dị Tiên chúng ta thật sự có nhiều cường giả như vậy

sao?”

“Mấy chục vạn sợi hồn, chuyện này… Chuyện này sao có khả năng được.”

Giọng nói của ba người đều đang run rẩy.

Phái chủ trường phái Dị Tiên ngẩng đầu lên, nhàn nhạt mở miệng.

“Vô tri!”

Nếu đổi lại là thường ngày, ba người đệ tử này nhất định sẽ cãi lại, dù sao

phái chủ không có khả năng làm gì bọn họ, thậm chí bọn họ cũng muốn có thể

bị đuổi đi.

Nhưng hôm nay, ba người này ngoan ngoãn hiếm thấy, một người tiến lên

bóp vai cho phái chủ, một người quạt gió cho, một người chủ động đi sửa sang

thẻ ngọc, mỗi người đều trông mong nhìn phái chủ.

Phái chủ trường phái Dị Tiên thoải mái từ tận đáy lòng, loại đãi ngộ này,

hắn đã rất lâu chưa được trải nghiệm, thế là hắn thản nhiên thốt ra lời nói.

“Thôi được rồi, những năm này ba người các ngươi tuy có sai lầm nhỏ,

nhưng cũng không có sai lầm lớn, coi như thông qua bài kiểm tra. Như vậy, có

một số việc, cũng nên nói cho các ngươi biết.”

Ba người đệ tử nghe xong, lỗ tai lập tức dựng thẳng lên, tâm tình kích động.

Phái chủ quét mắt qua, càng thêm sảng khoái, chậm rãi khoác lác.

“Thân phận của vị tiền bối này, lão phu đương nhiên là biết, lời ta nói ra

ngoài trước đó cũng là chân thật.”

“Trường phái chúng ta đã từng huy hoàng đến cực hạn, khiến người khác

chú ý, bất lợi cho tu hành, rồi sau đó lão tổ có ước định bí mật, để đệ tử đời sau

khiên tốn lại, dùng thân phận phổ thông đối ngoại.”

“Cho nên tùy ý trường phái xuống dốc.”

“Nhưng trên thực tế… Trường phái Dị Tiên là từ sáng chuyển sang tối,

người mấy chục vạn sợi hồn bên trong trường phái còn có mấy vị, thậm chí

trăm vạn sợi hồn cũng có một vị!”

“Việc này là tuyệt mật, các ngươi không thể truyền ra ngoài! Hiện tại, còn

không đi sửa sang những điển tịch kia, phân loại cất kỹ đi!”

Phái chủ hừ lạnh một tiếng.

Ba người đệ tử, ai cũng hít sâu một hơi, nhanh chóng gật đầu, dù trong lòng

vẫn còn hơi khó tin, nhưng thái độ bây giờ đã hoàn toàn nghịch chuyển, lập tức

đến vị trí trước đây của phái chủ, làm việc phái chủ đã từng làm…

Cứ như vậy, cơn bão liên quan đến trường phái Dị Tiên, theo trường phái Dị

Tiên thừa nhận lại càng mãnh liệt hơn trong Thái Học và Hoàng Đô.

Thời gian trôi qua, một ngày trôi qua, sáng sớm ngày thứ hai.

Trong mật thất, Hứa Thanh mở mắt ra.

Suốt cả ngày, hắn dốc hết sức ứng phó, từ đầu đến cuối đều đang thử dùng

phương pháp của trường phái Dị Tiên đế hấp thu huyết nhục Xích Mẫu. Trong

thời gian này, từng có thất bại, nhưng cuối cùng hắn vẫn thành công ở một mức

độ nhất định.

“Chuyển hóa hơi ít…”

Hứa Thanh cau mày, cảm giác giờ phút này trong thức hải của mình tràn

ngập gần năm mươi vạn sợi hồn.

Mười mấy vạn sợi thêm ra, là do hắn hấp thu hơn năm mươi khối huyết

nhục Xích Mẫu đổi lấy.

Mà trên thực tế, thật ra một khối huyết nhục Xích Mẫu đã có thể chèo chống

hắn mở ra hình thái thứ hai, cho nên về căn bản, Hứa Thanh biết là hiệu suất

chuyển hóa của mình không đủ cao.

Cũng may, sau khi bị hấp thu, huyết nhục Xích Mẫu không biến mất, chỉ là

bị hút xẹp, chỗ sâu bên trong vẫn ẩn chứa thần nguyên, nhưng vì kết hợp quá

chặt chẽ với huyết nhục Xích Mẫu, công pháp của trường phái Dị Tiên đã

không thể chuyển hóa.

“Cũng đáng!”

Trong mắt Hứa Thanh lộ ra tinh mang. Giờ phút này, sau khi thêm chút

thuần thục, hắn đã có thể điều khiển sợi hồn hình thành hình thái thần linh tầng

thứ hai trong nháy mắt, không cần lại thêm vào lực lượng của huyết nhục Xích

Mẫu ngoài định mức.

“Huyết nhục Xích Mẫu còn có hơn một trăm khối… Ta cần công pháp

trường phái Dị Tiên cấp bậc cao hơn, như vậy, có lẽ có thể chuyển hóa được

càng nhiều.”

“Dù sao sợi hồn thần nguyên hình thái thần linh tầng thứ ba cần… Có thể

trăm vạn cũng không đủ.”

Hứa Thanh trầm ngâm, hồi lâu sau hắn đứng lên, đi ra phủ trong ánh nắng

sáng sớm, tiến về Thái Học.

Còn Đội trưởng, thì vẫn chưa trở về.

Hứa Thanh không để ý, đi một đường tới cửa lớn của Thái Học. Thời khắc

bước vào, hắn như được truyền tống, ngẫu nhiên xuất hiện trong Thái Học, quần

áo cũng thay đổi, trên mặt nhiều thêm một cái mặt nạ.

Dòng người ở đây rất nhiều, âm thanh rộn rộn ràng ràng hình như cũng

nhiều hơn thường ngày một chút.

Hứa Thanh phân biệt phương hướng, rồi đi trên con đường hướng tới trường

phái Dị Tiên, tiếng bàn luận xung quanh không khỏi cũng truyền đến tai hắn.

Nghe lời nói thảo luận về tu sĩ thần bí của trường phái Dị Tiên, Hứa Thanh

không vì đó mà thay đổi.

Một lát sau, xuyên qua biển người, Hứa Thanh trông thấy bạch tháp của

trường phái Dị Tiên. Nơi này hoàn toàn khác biệt với thường ngày, có mấy chục

học sinh, đang khách khí thỉnh giáo thuật pháp của trường phái Dị Tiên ở bên

trong.

Phái chủ ra dáng ở bên trong đó, mắt có chứa vẻ uy nghiêm.

Ba người đệ tử, ai ai cũng ngẩng đầu, đang giải đáp cho người khác.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi