QUANG ÂM CHI NGOẠI

“Lúc ấy, Quy Hư dùng phương pháp này, có thể đột phá hạn chế tư chất,

thay đổi đạo thành thần tu.”

Lời này vừa được thốt ra, không ít người trong thế lực khắp nơi Hoàng Đô

chấn động tâm thần.

“Uẩn Thần cũng có thể nhờ phương pháp này đột phá ràng buộc huyết

mạch, đổi thành thần đạo.”

Câu nói này, khiến ánh sáng trong mắt từng Thiên Vương dưới trướng Nhân

Hoàng càng chói lọi hơn.

“Còn Chủ tể... Phối hợp một vài nghi thức đặc thù, thiêu đốt hết thảy là có

thể đạt tới mục đích nối tiếp con đường phía trước, biến nó thành mấu chốt

thành thần, đốt lên thần hỏa một màu!”

“Mà một mạch thần tu không có cảnh giới Chủ tể này, chỉ có quá trình tích

súc đốt lên thần hỏa. Từ thần hỏa trở xuống đều là thần tính, tuy có mạnh có

yếu, nhưng rốt cuộc cấp độ vẫn không đủ.

Chỉ đến lúc sau cùng thần hỏa đốt lên, mới như cá chép hóa rồng, từ đất

biến thành trời, tăng lên toàn phạm vi.

Từ nay về sau, vạn tộc xưng là Thần linh, mà đặt ở thời đại trước kia, cấp độ

này đổi sang cấp độ tu sĩ, chính là Chủ tể, cũng là bán tiên.”

“Cho nên, Chủ tể chuyển tu thần hỏa, nhìn như là thuật pháp cùng cấp độ,

nhưng trên thực tế con đường tương lai của Chủ tể đã đứt. Thời khắc trở thành

Chủ tể, nửa bước khó đi, càng không có khả năng đột phá thăng lên Chuẩn

Tiên, nhưng sau khi chuyển sang thần hỏa, nếu thần hỏa thiêu đốt từ bảy màu

trở lên, chính là thượng thần, giống như Chủ tể đỉnh phong. Đây là một loại tu

hành khác.”

“Mà nếu cuối cùng có thể thành thần hỏa chín màu, lại dâng lên đạo đài của

mình, thì chính là tồn tại vượt cả thượng thần.”

“Như Đại Đế Chuẩn Tiên cảnh của Nhân tộc ta.”

“Mà đây chính là luận mai sau của trường phái Dung Thần ta, cũng là lễ vật

trường phái ta chuẩn bị vì Nhân tộc.”

Phái chủ Dung Thần nói xong, cúi đầu hướng về Nhân Hoàng.

Thái Học im lặng, thế lực khắp nơi im lặng, Nhân Hoàng nhắm mắt.

Tất cả mọi người đều đang suy tư lời nói của phái chủ Dung Thần, mà một

phía trường phái Dị Tiên, dù cũng cho thấy bóng dáng Thần linh, nhưng trên

cấp độ hiển nhiên không bằng trường phái Dung Thần.

Thế là phái chủ Dị Tiên hơi nóng nảy, nhìn về phía lão tổ nhà mình, mà Trần

Đạo Tắc lại rất thong dong. Hắn nâng tay vẫy một cái, tan rã bóng dáng Thần

linh đã hình thành, hóa thành sáu mươi vạn sợi hồn trở về thân mình.

Sau đó, hắn đứng trên đạo đài màu trắng, nhìn về phía Hứa Thanh, khom

người cúi đầu.

Cái cúi đầu này, tất cả mọi người nhìn thấy lập tức chấn động trong lòng.

Đáy lòng phái chủ Dị Tiên chấn động, suy nghĩ bị hắn loại trừ trước đó lập

tức dâng lên một lần nữa. Hắn bỗng nhìn về phía Hứa Thanh.

“Chẳng lẽ...”

Thái Học Phủ chủ giữa không trung, cùng Tam hoàng tử, còn có tất cả học

sinh nơi này, cả đám đều bắt đầu nghĩ ngợi, trong đầu lập tức bốc lên một dự

cảm không thể tưởng tượng nổi.

“Hay là...”

Thế lực khắp nơi bên ngoài cũng đều cấp tốc đè xuống suy nghĩ đối với

trường phái Dung Thần, chuyển ánh mắt và cảm giác rơi vào trên người Hứa

Thanh một lần nữa.

Dưới ý nghĩ của vạn chúng hội tụ, Hứa Thanh chậm rãi đứng lên từ trên đạo

đài.

Hắn đứng dậy khiến cho lòng người kinh sợ, trái tim tất cả hoàng tử đều đập

mạnh. Chú ý tới trong mắt và trên người Hứa Thanh không có ánh sáng vàng

kim biến thành Đế Kiếm xuất hiện, mới khiến đáy lòng những hoàng tử kia hòa

hoãn một chút.

Lần này, Hứa Thanh quả thật không hiện ra Đế Kiếm, nhưng hắn cũng

không định ẩn giấu chuyện hồn chủng của trường phái Dị Tiên. Hôm nay muốn

giết, thì giết cho triệt để, Trường phái Dị Tiên quật khởi, cũng quật khởi cho

triệt để.

Nghĩ tới đây, Hứa Thanh bước ra phía trước một bước. Khoảnh khắc một

bước này hạ xuống, từng sợi hồn ầm ầm xông ra từ trong thân thể hắn, bay

thẳng đến bầu trời.

Mười vạn, ba mươi vạn, năm mươi vạn, tám mươi vạn, một trăm vạn...

Còn chưa kết thúc, một trăm mười vạn, một trăm hai mươi vạn, một trăm ba

mươi vạn!

Ròng rã một trăm ba mươi vạn sợi hồn nhấc lên gió lốc trên bầu trời, không

ngừng quay cuồng hướng về bốn phía, khiến cho màn trời biến một mảnh đen

kịt, như tận thế đến, nhìn thấy mà giật mình.

Mà rất nhanh, những sợi hồn này hóa thành vòng xoáy khổng lồ, bao trùm

toàn bộ màn trời, giống như thay thế trời, trở thành trời!

Thế động bát phương, rung động hết thảy.

Xung quanh đạo đàn, tất cả học sinh tận mắt thấy một màn này, dồn dập

kinh hãi trong lòng, càng có người của trường phái Dị Tiên la thất thanh.

“Đây là... Bao nhiêu sợi hồn!”

“Hơn Trần Đạo Tắc lão tổ gấp hai lần!”

Thế lực khắp nơi bên ngoài cũng giống như vậy, từng người tâm thần nổi

sóng.

Mà Hứa Thanh, tóc dài bay nhẹ, cất bước hướng về phía trước, bước từng

bước một đến giữa không trung. Cho tới khi đi đến trước trăm vạn sợi hồn, cúi

đầu nhìn về phía mặt đất, hắn vung tay phải lên, một trăm ba mươi vạn sợi hồn

sau lưng hắn lập tức phun trào, bắt đầu dệt.

Trong chớp mắt, hình thái thần linh tầng thứ nhất xuất hiện giữa thiên địa.

Hứa Thanh đi ra, sừng sững trước Thần linh, trong mắt có ngôi sao, nhìn

chăm chú Dung Thần.

0

Trên màn trời Thái Học, một trăm ba mươi vạn sợi hồn như trăm vạn rắn

dài, không ngừng đan xen, không ngừng hội tụ, hình thành một thân hình kinh

thiên, ước chừng cao mấy ngàn trượng.

Thân này có hình thái Quỷ Đế, uy áp rung động thế gian, Đinh 132 trên đỉnh

đầu, hóa thành đế quan rơi xuống, làm thân này tựa như đế vương. Lại thêm

hoàng khí tràn ngập, hóa thành từng con kim long, gào thét tứ phương.

Thậm chí ngay cả Triêu Hà quang cũng đều bị sợi hồn mô phỏng ra, lấp

lánh quanh thân, hình thành vầng sáng, có cảm giác của Thần linh.

Trong thân ấy còn có tiếng gầm của Thương Long vang vọng, từng tiếng

như thiên lôi, rung chuyển tâm thần tất cả người quan sát. Đặc biệt là cảm giác

Thiên đạo, lại càng mãnh liệt, hóa thành hoả lò cháy hừng hực trong thân thể.

Ngọn lửa của hoả lò khuếch tán ra bên ngoài, hình thành một mảnh biển lửa

bàng bạc, cuồn cuộn cuốn lên bốn phía, lan tràn ước chừng trăm dặm. Nơi cuối

tầm mắt có thể thấy, đuôi lửa giương lên, khí thế đáng sợ.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi