Mà thân hình sừng sững chính giữa biển lửa, nâng tay phải lên, nắm vào
trong hư không một phát, ngay lập tức, một thanh trường thương Kim Ô trực
tiếp xuất hiện, bị thân này tóm chặt, phất tay, thân thương xéo xuống, chỉ thẳng
phái chủ Dung Thần.
Trên mũi thương, có thể thấy được hình dáng Kim Ô, rất rõ nét, trong mắt
có sắc bén, miệng phun ra ngọn lửa, tan trong biển lửa. Dưới sự thêm vào ấy,
làm cho thân này toát lên cảm giác rung động, như thần.
Đây chính là hình thái thần linh tầng thứ nhất của Hứa Thanh, lại là hình
dạng hoàn chỉnh nhất!
Nhưng không giống trước kia, lần này, hắn không dung hợp cùng Hứa
Thanh, mà đứng sau lưng Hứa Thanh, thần uy ngập trời.
Còn Hứa Thanh, hắn đứng trước hình thái thần linh tầng thứ nhất này, đạp
lên ngọn lửa. Bóng dáng hắn so với hình thái thần linh, rõ ràng là kích cỡ chênh
lệch cực lớn, nhưng hết lần này tới lần khác cho người ta một loại cảm giác điều
khiển Thần linh.
Phảng phất, vào lúc này Thần linh đã trở thành vật làm nền.
Một cảnh này, khiến cho tất cả mọi người Thái Học đều rung chuyển tâm
thần, thế lực khắp nơi, người người kinh tâm, Nhân Hoàng cũng nhìn chăm chú.
Nhất là phái chủ của trường phái Dị Tiên, giờ phút này kích động đến cực
hạn, Trần Đạo Tắc bên cạnh hắn thở sâu, trong lòng thật phức tạp, trong mắt
toát lên sự cảm thán.
Còn đệ tử trường phái Dị Tiên trong các học sinh, bây giờ cũng không che
giấu xuất thân nữa, trong mắt từng người khó nén sự phấn chấn, ào ào xuất thủ
hướng tới Hứa Thanh.
Trên thực tế, cuộc luận đạo của hai đại trường phái lần này, bất tri bất giác,
đã trở thành sân khấu của một mình Hứa Thanh.
Chém hoàng tử, hiện Dị Tiên, mỗi một chuyện đều là chuyện kinh người.
Mà bây giờ, theo Hứa Thanh đi ra, một thân phận khác của hắn, đã không
cần nói cũng biết.
... Vị đại thành thần bí kia của Trường phái Dị Tiên!
Phải biết rằng, vị đại thành thần bí này, bởi trường phái Dị Tiên tạo thế
trước đó và trong các cuộc thảo luận ở bên ngoài, đó là lão tổ mạnh nhất của
trường phái Dị Tiên, càng là ngọn nguồn Dị Tiên quật khởi.
Cho nên lúc này Hứa Thanh hiển lộ, mang đến chấn động vô cùng kịch liệt
cho đệ tử của trường phái Dị Tiên.
Những người từng là hạch tâm của trường phái Dị Tiên, vào lúc Hứa Thanh
lộ ra thân phận Vực tôn trước đó, đã rung động rồi, giờ phút này sau khi ý thức
được Hứa Thanh lại là căn nguyên của Dị Tiên, nội tâm mỗi người càng như gió
bão rền vang.
Trong đó, đệ tử hạch tâm căm tức Hứa Thanh lúc trước, sắc mặt càng trắng
bệch, còn có người tranh đoạt vị trí thủ tịch với Hứa Thanh, cũng thấp thỏm
trong lòng.
Mà kia ba vị đệ tử hạch tâm vào trường phái còn sớm hơn Hứa Thanh, giờ
phút này trợn to mắt.
“Lão tổ... Cùng in tờ báo nhỏ với chúng ta?”
Trong đám người, còn có một học sinh, người này chính là nữ tử thần bí
ngoài phân tông Tinh Đế ngày đó, bây giờ nàng ngẩng đầu nhìn Hứa Thanh
giữa không trung. Nàng trông cực kỳ tự tin, nhưng đáy lòng cũng đang tiếp tục
chấn động.
“Thì ra, là ngươi!”
Nữ tử cắn răng.
Mà dưới ánh nhìn chăm chú của vạn người, giữa không trung, Hứa Thanh
đứng trước hình thái thần linh tầng thứ nhất, ngóng nhìn phái chủ Dung Thần,
bình tĩnh mở miệng.
“Trường phái Dị Tiên phái, luyện chế sợi hồn, dệt thần tính, thành tựu Thần
ảnh.”
“Nhưng hết thảy đều chỉ là tầng ngoài, tác dụng lớn nhất của trường phái Dị
Tiên, là có thể biến Thần nguyên, hóa thành lực lượng phá cảnh!”
“Khi thiêu đốt Thần ảnh tới cực hạn, sẽ hóa thành động lực to lớn, cưỡng ép
đột phá vách ngăn, nối tiếp con đường phía trước, có thể xông ra một con đường
mới, mượn thần thành tiên, tự thành Dị Tiên.”
“Trước lúc này, Dị Tiên sở dĩ xuống dốc, trong mắt người bên ngoài, là do
tu hành chậm chạp dẫn đến, nhưng trên thực tế, là bởi vì chưa hề xuất hiện
người có trăm vạn sợi hồn.”
“Trăm vạn sợi hồn, có thể sinh ra đạo chủng, đệ tử dung hợp đạo chủng thì
có thể tăng tốc tu hành.”
“Hiện tại, Thần ảnh sau lưng ta, ba mươi vạn sợi hồn của Dị Tiên có thể hóa
thành, đạt tới Quy Hư tầng một, khi thiêu đốt có thể đẩy tu vi phá chướng
ngại!”
Hứa Thanh nói, nhìn về phía Trần Đạo Tắc.
Trần Đạo Tắc đương nhiên sẽ hiểu ý Hứa Thanh, thế là hắn thở sâu, cung
kính cúi đầu với Hứa Thanh, rồi ngẩng đầu ngóng nhìn Thần ảnh sau lưng Hứa
Thanh, quan sát cực kỳ cẩn thận, nhìn tỉ mỉ mỗi một tấc.
Mà hắn đắm chìm trong trường phái Dị Tiên hơn hai nghìn năm, thuật quan
sát đã sớm dày công tôi luyện, cho dù Thần ảnh của Hứa Thanh có phức tạp,
nhưng một lát sau hắn vẫn có điều minh ngộ, vung tay phải lên.
Ngay lập tức, sáu mươi vạn sợi hồn tràn ra từ trong cơ thể hắn, bay múa bên
ngoài, cuối cùng nhanh chóng dệt sau lưng hắn, hình thành dáng vẻ hình thức
ban đầu, lại trải qua điều chỉnh tinh vi.
Cuối cùng... Một thân hình thái thần linh nhỏ hơn Hứa Thanh một chút,
bỗng nhiên xuất hiện.
Bề ngoài giống nhau như đúc, ngay cả khí tức cũng như vậy, duy chỉ có
Thần ảnh của Hứa Thanh trông càng chân thật hơn.
Mà giữa bọn họ, bản chất vốn đã khác nhau, nhưng mượn nhờ đạo chủng
trong thân thể đi triển khai, đã khiến cho bản chất trong một khoảnh khắc này,
biến thành giống nhau.
Phương hướng càng nhất trí.
Một cảnh này mang đến sự rung động càng lớn hơn cho mọi người.
Dù sao trông thấy và làm được là cảm quan hoàn toàn khác biệt.
Đặc biệt là đệ tử của trường phái Dị Tiên, bọn họ dồn dập kích động, bởi vì
lão tổ Trần Đạo Tắc hình thành Thần ảnh của Hứa Thanh, điều này đại biểu
tương lai nếu phù hợp yêu cầu, người người đều có thể thực hiện. Đây là hi
vọng.
Mà người kích động nhất chính là phái chủ Dị Tiên, hắn nhìn thấy càng sâu
xa hơn học sinh bình thường, cho nên giờ phút này hắn hiểu thật sâu sắc, cảnh
tượng này có ý nghĩa vô cùng to lớn.
Đây là khai thác trước nay chưa từng có đối với công pháp của trường phái
Dị Tiên, là tăng trường phái Dị Tiên lên tới một cấp bậc cao hơn.
Trước lúc này, trong đồ đằng quan tưởng của trường phái Dị Tiên, hai mươi
vạn đã là cực hạn.
Bây giờ, lại cất cao một bước.