Cỗ uy áp này mang theo một loại cảm giác vô cùng bá đạo, nó chỉ vừa xuất
hiện liền dấy lên từng trận sóng lớn ở ngoài bến cảng, khiến cho sóng biển màu
đen chợt dâng lên cao hóa thành một bức tường biển ở giữa không trung, sau đó
trực tiếp ầm ầm ập về phía cửa khẩu lớn ngoài bến cảng của Thất Huyết Đồng.
Trận sóng biển này quá lớn, giống như bên trong còn ẩn chứa lực lượng
cuồng bạo, thậm chí còn dẫn động đại trận của Thất Huyết Đồng, theo bảy con
mắt ở xa xa lập lòe, một màn sáng màu đỏ lập tức xuất hiện ngăn cản cơn sóng
biển này.
Âm thanh nổ vang đinh tai nhức óc truyền ra trong khoảng cách gần, khiến
cho bên tai mọi người trong bến cảng số 176 như có thiên lôi vang vọng.
Hứa Thanh nhíu mày vung tay phải lên, pháp lực trong cơ thể lập tức tản ra
bao phủ lấy Cố Mộc Thanh cùng với Đinh Tuyết vào bên trong, ngăn cách âm
thanh nổ vang khiến cho tâm thần cũng phải rung chuyển trong khoảng cách
gần này.
Nhưng hơn ba mươi đệ tử Thất Huyết Đồng phía sau thì có chút khổ sở,
từng người phun ra máu tươi và nhao nhao rút lui, âm thanh này thật sự đã có
thể tạo thành tổn thương đối với đệ tử Ngưng Khí.
Hứa Thanh nheo mắt lại, đội trưởng một bên sờ sờ cằm nhìn Nhị điện hạ
bên cạnh.
Nhị điện hạ cũng nhíu mày, nàng nhìn qua cửa khẩu lớn Thất Huyết Đồng ở
xa xa, bỗng nhiên mở miệng.
"Có ý gì?"
"Ai nha, tỷ tỷ không nên tức giận." Theo giọng nói của Nhị điện hạ truyền
ra, từ cửa khẩu lớn ngoài bến cảng lập tức có một giọng nói thanh thúy đáp lại.
Trong nháy mắt tiếp theo, một cái xúc tu cực lớn từ dưới mặt biển ngoài cửa
lớn của bến cảng Thất Huyết Đồng phá biển mà ra.
Cái xúc tu này dài tới mấy trăm trượng, thoạt nhìn vô cùng khổng lồ, lúc
này nó trực tiếp vượt qua cửa khẩu lớn của bến cảng Thất Huyết Đồng, lập tức
rơi vào bên trong bến cảng, tiếp sau đó có thêm từng cái xúc tu duỗi ra từ trong
mặt biển.
Trong nháy mắt tiếp theo, một con Chương Ngư vô cùng khổng lồ từ dưới
mặt biển ngoi lên.
Trên đầu con Chương Ngư này có một người tựa như thiếu nữ đang ngồi, sở
dĩ dùng từ tựa như là bởi vì trên người nàng mặc một bộ trang phục màu đen,
nhưng hoàn toàn không phải là cách ăn mặc của nữ tử, thậm chí tóc cũng cũng
không phải rất dài mà còn rất ngắn.
Nhưng bộ dáng lại cực kỳ mềm mại, trong lúc nàng nói ra thì con Chương
Ngư cực lớn kia đã hoàn toàn leo ra từ dưới biển, sau đó liền trực tiếp nhích tới
gần bờ của bến cảng số 176.
Từng giọt nước biển màu đen rơi vãi trên mặt đất, có một chút đã rơi vào
trên người đệ tử Thất Huyết Đồng, về phần Hải Tinh tộc ở bên cạnh thì lúc này
phần lớn tộc nhân của Hải Tinh tộc đều đang run rẩy, nhao nhao cúi đầu.
Bởi vì bản thân của con Chương Ngư cực lớn này tản mát ra khí tức như là
một trưởng lão Kim Đan vậy!
Loại hải thú kinh khủng như thế này, bởi vì thân thể khổng lồ, cho nên chiến
lực thường thường siêu việt tu sĩ cùng cảnh giới, lúc này uy áp trên người của
nó còn càng không kiêng nể gì cả khuếch tán về bốn phía.
Mắt thấy một màn này, Hứa Thanh lui ra phía sau vài bước tránh được nước
biển hạ xuống, ngẩng đầu lạnh nhạt nhìn lên phía trên của con Chương Ngư cực
lớn này, giờ phút này người thiếu nữ mặc đồ đen cũng đã đứng lên.
Thiếu nữ này tầm mười lăm mười sáu tuổi, một khuôn mặt hình trái xoan,
môi hơi mỏng và đôi mắt linh động, rất là thanh tú.
Lúc này thân thể mềm mại của nàng nhảy lên rồi từ trên cao hạ xuống,
không hề liếc mắt nhìn qua Hứa Thanh và đội trưởng, mà chạy thẳng đến chỗ
Nhị điện hạ.
"Tỷ tỷ, chuyện này không trách ta được, đều do Tiểu Bì." Nói xong thiếu nữ
liền giơ tay phải lên vung về phía sau, từng đám gai sắc lập tức trống rỗng xuất
hiện ở bốn phía quanh người nàng, bên trên tràn ra quang mang sắc bén, còn
mang theo lực lượng kinh người bay thẳng đến con Chương Ngư.
Mục tiêu không phải là thân hình da dày thịt béo kia, mà là con mắt của nó.
Trong nháy mắt tiếp theo thì toàn thân con Chương Ngư này lập tức chấn
động, con mắt bị đâm vào rất nhiều gai nhọn màu đen, nhưng nó cũng không
dám né tránh, rõ ràng rất đau nhưng cũng không dám vùng vẫy, mặc kệ máu đen
chảy xuống.
"Tỷ tỷ đừng giận nha, ta giúp ngươi đánh nó."
Một màn này rơi vào trong mắt Hứa Thanh, đôi mắt của hắn hơi co rút lại,
lúc ánh mắt của hắn đảo qua vị thiếu nữ mặc đồ đen này thì đáy lòng của hắn
bỗng xuất hiện một chút chấn động.
Dưới con mắt của Hứa Thanh, hình như đối phương có một thứ gì đó khác
với tất cả những người mà hắn đã từng chứng kiến, vô luận là đội trưởng hay là
Đạo Tử của Hải Thi tộc, thậm chí là trưởng lão trong tông môn cùng với Phong
chủ, tất cả đều khác biệt với người thiếu nữ này.
Dường như đối phương …vô cùng thuần khiết!
Loại thuần khiết này khiến cho Hứa Thanh lập tức hiểu ra nguyên nhân, mà
nguyên nhân này chính là đầu nguồn khiến cho đáy lòng của hắn chấn động.
"Nàng không hề có dị chất!"
Ngoài hắn ra, đây là lần đầu tiên Hứa Thanh trông thấy tu sĩ không có dị
chất trên người, loại thuần khiết từ trên thân thể của nàng khiến cho nàng tựa
như thần nữ vậy, thậm chí còn mơ hồ có thể thấy được hơn 100 pháp khiếu trên
người nàng đều đang tràn ra tia sáng.
Hứa Thanh đảo qua và xác định là 104 đạo, hiển nhiên vị thiếu nữ này vẫn
còn đang trong giai đoạn mở pháp khiếu, nhất định có thể đạt tới 120 đạo, thậm
chí siêu việt cũng không phải là không được.
Dẫu sao lúc trước Hứa Thanh đã từng cảm thụ, 120 cũng không phải là cực
hạn.
"Ngôn Ngôn, nơi này là Thất Huyết Đồng, ngươi..." Nhị điện hạ nhíu mày,
nói với thái độ có chút không vui.
"Được rồi được rồi, tỷ tỷ, ta sai rồi." Thiếu nữ mặc hắc y bước nhanh đến
bên người Nhị điện hạ, sau đó ôm lấy cánh tay tráng kiện của nàng, dịu dàng
mở miệng.
Hiển nhiên quan hệ của nàng và Nhị điện hạ không giống bình thường, lúc
này Nhị điện hạ lắc đầu nhìn về phía đội trưởng.
"Đại sư huynh, Ngôn Ngôn không phải cố ý."
Đội trưởng tươi cười đánh giá thiếu nữ mặc hắc y này một chút, thiếu nữ
này cũng tò mò nhìn về phía đội trưởng, sau đó lộ ra hai cái núm má đồng tiền,
nhẹ nhàng cười một cái.
"Ánh mắt của ngươi thật phiền quá à, nếu dám nhìn ta tiếp, ta sẽ kêu Tiểu Bì
móc mắt ngươi ra."
Đội trưởng nghe xong ánh mắt liền sáng lên, cố gắng trợn to mắt, hình như
đang biểu lộ đôi mắt của mình đẹp như thế nào, còn lấy ra một quả táo, gặm
xuống một ngụm.
"Không sao, ta tặng cho ngươi cũng có thể, thế nào, đổi một bình Đông U
Dịch, đổi hay không?"
Thiếu nữ mặc hắc y hơi giương mắt lên.
Nhị điện hạ vội vàng kéo thiếu nữ hắc y tới bên cạnh, lúc này thiếu nữ mới
hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua mọi người nơi đây, cuối cùng cũng rơi vào
trên người Hứa Thanh.
Lúc đầu nàng vốn chỉ khẽ quét qua mà thôi, nhưng trong nháy mắt tiếp theo,
sau khi nhìn thấy gương mặt của Hứa Thanh.
"Tỷ tỷ, người này không phải đồng môn của ngươi đúng không, ta muốn
gương mặt đó của hắn để chế tạo thành mặt nạ, đeo vào đi ra ngoài nhất định
nhìn rất đẹp mắt."
Thiếu nữ hắc y không hề chỉ nói mà thôi, trong mắt nàng thật sự lộ ra một
tia kỳ dị, thậm chí trong mắt của con Chương Ngư cực lớn ở bên cạnh lúc này
cũng đều lộ ra một tia lạnh như băng, lập tức khóa chặt khí tức Hứa Thanh.