"Ô ô...." Tên tu sĩ Quỷ U tộc vừa muốn phát ra tiếng nói, Hứa Thanh trước
mặt dùng ánh mắt lạnh như băng giơ tay lên lấy ra một đám phấn độc rồi vung
vào trên người tên này.
Độc tính của đám phấn độc này không lớn, trước kia đều được Hứa Thanh
hỗn hợp để dùng, về phần hiệu dụng của đám phấn độc này, sau khi trải qua một
chút điều phối của hắn, đã có thể tăng cao trình độ mẫn cảm của thân thể đối
với tất cả mọi loại kích thích.
Mắt thấy đám phấn độc phiêu tán và dần dần chìm vào bên trong thân thể
của đối phương, Hứa Thanh mặt không cảm xúc giơ tay lên, trực tiếp nắm ngón
tay của tên tu sĩ Quỷ U tộc này.
Rặc rặc, rặc rặc.
Bóp náy từng chút từng chút.
Loại đau đớn mãnh liệt này khiến cho thân thể của tên tu sĩ Quỷ U tộc run
rẩy, nhất là hiệu dụng của phấn độc khiến cho cơn đau nhức kịch liệt được
phóng đại vô hạn, cuối cùng hóa thành một cơn bão nổ vang ở trong đầu của gã,
sau đó liền trở thành tiếng kêu thảm thiết thê lương.
Dù là cái cằm đã bị tách ra, nhưng loại đau nhức kịch liệt này vẫn là không
cách nào ngăn cản âm thanh truyền ra từ trong cổ họng, vang vọng bốn phía.
Hứa Thanh nghe thanh âm này thì sắc mặt không có bất kỳ biến hóa nào,
trong mắt chỉ có hận ý bốc lên, hoàn toàn biến bàn tay của đối phương thành
thịt nát, sau đó còn cho đối phương ăn... Một viên đan dược, khiến cho gã có thể
bảo trì thanh tỉnh.
Sau đó lại tiếp tục, bởi vì mặc dù tên tu sĩ Quỷ U tộc này kêu gào thê lương
thảm thiết, nhưng từ đầu đến cuối trong mắt của gã đều không lộ ra sự sợ hãi
quen thuộc mà Hứa Thanh từng thấy.
Hình như từ đầu đến cuối, mặc dù đối phương kêu gào thảm thiết tới đâu,
mặc dù đau khổ tới cỡ nào cũng đều không hề sợ hãi!
Vì vậy ánh mắt Hứa Thanh càng thêm băng hàn, dần dần toàn bộ đầu cánh
tay của đối phương cũng trở thành thịt nát, tiếp theo là tay kia cũng tương tự bị
Hứa Thanh bóp nát từng chút một.
Sau đó Hứa Thanh lấy ra một con dao găm, trong khi tiếng kêu thảm thiết
của tên tu sĩ Quỷ U tộc trở nên suy yếu thì bắt đầu cắt hai chân đối phương, mỗi
một tấc da hay mỗi một tấc thịt, hắn đều không buông tha.
Máu tươi chảy đầy đất nhưng tên Quỷ U tộc này vẫn chưa chết, bởi vì Hứa
Thanh đã cho gã ăn đan dược cung cấp sinh cơ cho gã.
Vì vậy tiếng kêu thảm thiết thê lương lại truyền ra, nhưng trong khi tiếng
kêu thảm thiết vang lên, có thể nhìn thấy trong ánh mắt của tên tu sĩ Quỷ U tộc
này vậy mà từ từ lộ ra một tia khiêu khích.
"Có biết tại sao ta kêu thảm thiết không, bởi vì ngươi không phải là người
thứ nhất làm như vậy với ta, cũng không phải là người cuối cùng, mà ta cũng
nắm giữ một phương pháp, đó là thông qua âm thanh để truyền đau khổ ra bên
ngoài." m thanh thần niệm từ trên người của tên tu sĩ Quỷ U tộc tràn ra.
Trong khi đó gã vẫn đang kêu gào thảm thiết thê lương, âm thanh vẫn vang
vọng như trước, tựa như gã đã phân chia thành hai người vậy.
"Bởi vì ta biết rõ, ngươi không dám cứ như vậy giết ta, hẳn là ngươi muốn
báo thù cho Bách đại sư đúng không? Lúc lão nhân kia bị ta giết chết thì lão vẫn
còn đang viết thư, không biết là viết cho ai, không phải là ngươi đó chứ?"
"Tuy rằng ta không biết tại sao ngươi có thể tìm được đến ta, nhưng có thể
nghĩ được ngươi rất quan tâm tới người đứng phía sau ta chứ gì, muốn tìm được
đầu sỏ gây nên việc này đúng không, điểm này ta biết rõ, những đáp án ngươi
muốn thì ta đều có, nhưng ta sẽ không nói cho ngươi."
Ánh mắt của tên tu sĩ Quỷ U tộc đỏ thẫm, không ngừng kêu gào thảm thiết.
Hứa Thanh giơ tay lên, trực tiếp tung một quyền đánh nát miệng gã rồi dùng thịt
nát bịt kín miệng, khiến cho tiếng kêu thảm thiết không cách nào truyền ra.
Nhưng thanh âm từ trong cơ thể của tên tu sĩ Quỷ U tộc vẫn truyền ra như
cũ, còn có nụ cười như điên.
"Ngươi có biết ta giết lão đầu kia như thế nào không, ha ha, ta vốn định ký
sinh vào cái cô nàng gọi là Đình Ngọc kia, nhưng ta nghĩ rằng chơi như vậy
không vui, cho nên ngươi đoán xem, cuối cùng ta đã ký sinh vào ai?"
Hứa Thanh ngừng tay, nhìn qua tên Quỷ U tộc đang cuồng tiếu, ánh mắt dần
dần nheo lại, một cỗ chấn động đáng sợ bắt đầu chậm rãi tản ra từ trên người
hắn.
Một màn này khiến cho tâm thần tên tu sĩ Quỷ U tộc kia chấn động, những
lời gã nói lúc trước đúng là suy nghĩ từ đáy lòng của gã, trên thực tế vẫn tồn tại
một chút khác biệt rất nhỏ, thật sự là gã không sợ tử vong, cũng đã quen bị hành
hạ, nhưng sự tàn nhẫn của Hứa Thanh, vẫn khiến cho tâm thần của gã chấn
động mãnh liệt.
Nhất là đối phương từ đầu đến cuối vậy mà không hỏi, không nói một câu
nào với gã.
Tựa hồ đối phương không hề quan tâm bất cứ cái gì, chỉ đắm chìm vào trên
việc hành hạ mình, nhất là động tác của đối phương còn rất là thuần thục không
có chút nào dừng lại, thậm chí còn tránh được những mạch máu của gã.
Một màn này khiến cho tên tu sĩ Quỷ U tộc này ý thức được, loại thuần thục
này nghĩa là đối phương đã từng nhiều lần làm qua hành động như vậy.
"Đây là một tên điên, là một tên biến thái!!"
Cho nên gã muốn chọc giận đối phương để đối phương ra tay giết chết
mình, mặc dù mỗi một cỗ thân thể bị ký sinh thì gã đều đã có chuẩn bị đề
phòng, cho nên đã thiết lập thời gian tử vong từ trước, nhưng lần này gã muốn
tử vong sớm hơn.
Hứa Thanh nhìn tên tu sĩ Quỷ U tộc trước mắt, đồ đằng phía sau lưng đột
nhiên lập lòe, hỏa diễm màu đen lập tức cháy lên và hư ảnh Kim Ô cũng được
huyễn hóa ra, sau đó dung nhập vào trên tay phải Hứa Thanh rồi đặt vào trên
trán của tên tu sĩ Quỷ U tộc này.
Trong nháy mắt tiếp theo, một cỗ hấp lực cực lớn ầm ầm bộc phát, ánh mắt
của tên tu sĩ Quỷ U tộc chợt trợn to và thân thể héo rũ ngay lập tức, rất nhiều
khí huyết bay lên rồi lao thẳng đến tay phải Hứa Thanh, thậm chí bởi vì lúc này
cảm xúc của gã chấn động rất kịch liệt, rốt cuộc đã có một tia sương mù bản
nguyên lộ ra rồi bị Hứa Thanh rút ra vào trong người.
Một tia sương mù này, chính là lực lượng bản nguyên của Quỷ U tộc.
Lần đầu Hứa Thanh ra tay không hề hút được bản nguyên của đối phương,
cho nên lần này hắn mới hành hạ khiến cho cảm xúc của đối phương chấn động
kịch liệt, như thế thì Kim Ô sẽ dễ dàng hút bản nguyên của đối phương hơn.
Trong một cái chớp mắt trước khi tên tu sĩ Quỷ U tộc tử vong, Hứa Thanh
nhẹ giọng mở miệng, truyền vào trong tai tu sĩ Quỷ U tộc một câu duy nhất từ
khi gặp mặt.
"Vẫn chưa kết thúc đâu, chúng ta, tý nữa gặp lại."