Trong chốc lát bốn phía quanh Hứa Thanh lập tức nồng đậm hơi nước, hết
thảy mọi thứ bỗng trở nên mông lung, một mảnh biển khơi mênh mông màu
xanh trực tiếp hình thành ngay ở chung quanh người hắn, nếu so Đạo Huyền
Sơn cùng với mảnh biển khơi này, nó liền tựa như là một cự sơn trên biển vậy,
mà hai người trên cái cự sơn này tựa như là con sâu cái kiến.
Từ đó cũng có thể thấy được mảnh biển vừa hình thành này rộng lớn mênh
mông thế nào, mà ở trên cũng có từng đợt sóng biển màu xanh trắng động trời,
hình như có sóng thần hội tụ, hình thành luồng sóng thần thứ nhất, trực tiếp ầm
ầm đập về phía Huyền Thiên Huyết Sát Kiếm trên bầu trời!
Bọt nước thôn thiên, huyết kiếm nổ vang.
Không đợi mọi thứ kết thúc, đạo kiếm quang thứ hai xuất hiện.
Kiếm này quét ngang, hóa thành Đãng Hồn Trấn Ma Kiếm, như gió thu
cuốn hết lá vàng, bỗng nhiên chém về phía Hứa Thanh.
Hai tay Hứa Thanh khẽ múa, sóng biển dưới thân lập tức cuộn mình, đột
ngột phun lên từ mặt đất tạo thành cơn sóng thứ hai, va chạm cùng với Đãng
Hồn Trấn Ma Kiếm đang quét ngang mà đến, âm thanh va chạm truyền ra khiến
cho mây xanh triệt tiêu, thiên lay địa chấn.
Rất nhanh kiếm thứ ba của Thánh Quân Tử xuất hiện, hóa thành tám quỷ
ảnh đeo kiếm, biến ảo vây quanh bốn phía quanh Hứa Thanh, tất cả đồng loạt
quay người và rút kiếm chém.
Đây chính là Bắc Quỷ Vấn Thiên Kiếm.
Hai tay Hứa Thanh một trước một sau, thân hình vũ động tựa như múa Thái
Cực vậy, hai tay trước sau chấn động, ba bốn năm sáu đợt sóng lập tức rít gào,
đồng thời bộc phát ra ở chung quanh người hắn, bốn đạo sóng biển mỗi một đạo
đều có lực lượng kinh khủng, phút chốc liền nổ vang đánh ra phía ngoài, va
chạm cùng với tám kiếm quỷ kia.
Trong tiếng nổ vang, kiếm quỷ tan vỡ, sắc mặt Hứa Thanh như thường lạnh
lùng nhìn Thánh Quân Tử âm trầm, lúc tới gấp rút lúc lùi nhanh chóng, hai tay
nhìn như vẫn chậm chạp như cũ, nhưng thực ra thì tốc độ vung vẩy cực nhanh,
mà trong khi hai tay vung vẩy, thân thể cũng liên tiếp bước về phía trước năm
bước.
Mỗi một bước hạ xuống, đều có một đạo sóng biển ngập trời dựng lên.
Sau năm bước, năm tầng sóng biển đợt sau kinh người hơn đợt trước hình
thành chung quanh hắn, sau đó liền tạo thành trọng kích ập về phía Thánh Quân
Tử, xa xa nhìn qua tựa như nước biển ngập đầy Đạo Huyền Sơn, vô cùng khí
thế.
Hô hấp của Thánh Quân Tử trở nên dồn dập, gã cảm thấy một trận chiến
này hoàn toàn khác biệt với trận chiến lần trước của hai người, điểm yếu của
Hứa Thanh lúc đó chính là thiếu thốn pháp thuật, nhưng hôm nay đối phương đã
bổ sung điểm yếu, uy lực lại còn không hề tầm thường.
Nhưng đáy lòng của gã vẫn không chịu bỏ qua, sát cơ vẫn nồng đậm như cũ,
ngay khi năm đợt sóng oanh kích ập tới, Thánh Quân Tử gầm nhẹ một tiếng, lấy
ra một vật phẩm từ trên người, chính là một cái ngón tay hư thối.
Vừa nhìn qua liền biết ngón tay này có lai lịch khó lường, từ phía trên còn
tràn ra khí tức âm u quỷ dị, mơ hồ có thể thấy cảm thấy được ở trên tràn ngập
vô số phù văn đang chạy, làm cho người ta có một loại cảm giác vô cùng tà ác.
Đây là…nguyền rủa!
Là nguyền rủa của đệ đệ gã, dưới sự tra tấn giày vò từ kịch độc của Hứa
Thanh, bị gã mượn nhờ lực lượng Kim Ô luyện chế, hội tụ vào trên cái xương
ngón tay này, biến thành lợi khí của bản thân.
Ngay khi xuất ra, Thánh Quân Tử cũng không hề chần chờ chút nào mà trực
tiếp ném ra, trong thời gian ngắn ngón tay này liền đụng chạm cùng nước biển,
nháy mắt toái diệt hóa thành một mảnh chất lỏng đen nhánh, ô nhiễm nhanh
chóng lan tràn, khiến cho toàn bộ biển khơi trong nhanh chóng biến thành màu
đen.
Bên trong còn có một mùi tanh hôi không ngừng tản ra, biển khơi vốn dĩ
màu xanh, không những lập tức biến thành biển đen mà còn hóa thành biển hư
thối, bên trong còn xuất hiện vô số cánh tay với mặt quỷ, khiến cho toàn bộ biển
khơi xuất hiện dấu hiệu tan vỡ, thậm chí còn có bọt nước cuốn ngược lại như
muốn phản chấn.
Mà Thánh Quân Tử vì một trận đánh lúc trước cùng Hứa Thanh, chỉ thấy
Hứa Thanh sử dụng Ảnh Tử che đậy một đạo pháp khiếu của mình, cho nên lần
này gã đã trọng điểm đề phòng một màn che đậy pháp khiếu cùng với loại độc
kỳ dị kia của Hứa Thanh, mà gia trì của tổ phụ cũng được đặt ở trong phạm vi
này.
Cho nên, gã cũng không biết được lực lượng chân chính của Ảnh Tử.
Đây cũng chính là chỗ tốt của việc che giấu bản thân.
Giờ phút này những thứ quỷ dị sinh ra trong nước biển kia vừa muốn cắn
trả, nhưng trong nháy mắt tiếp theo, theo Hứa Thanh lạnh lẽo đưa mắt nhìn qua,
toàn thân những thứ quỷ dị kia lập tức chấn động, phát ra âm thanh bén nhọn
nhao nhao chạy ra phía ngoài, kẻ sau tiếp kẻ trước, rời khỏi biển khơi.
Hầu như ngay khi chúng nó tứ tán muốn thoát đi, Hứa Thanh hừ lạnh một
tiếng và đột nhiên giơ tay phải lên, một kiện Thiên Đao trực tiếp huyễn hóa ra ở
trên đỉnh đầu, Thiên Đao màu tím, toàn thân vô cùng chân thật, mà cũng không
phải chỉ có một kiện xuất hiện, lấy lực lượng tu vi của Hứa Thanh bây giờ, một
hơi có thể hiện ra bảy thanh Thiên Đao.
Hứa Thanh đã cảm ngộ hai đao Thái Thương, uy lực có giới hạn nhưng
pháp lực của hắn hùng hậu, có thể khiến hắn một hơi hình thành nhiều thanh
Thiên Đao, dùng phương thức điệp gia để gia tăng uy lực của nó, giống như một
trận đánh cùng Tư Mã Như vậy, chính là như thế.
Theo Thiên Đao xuất hiện, theo Hứa Thanh phất tay, bảy thanh Thiên Đao
liền nổ vang chém về phía Thánh Quân Tử, những nơi nó đi qua phong vân biến
sắc, từng đạo sát khí xoay quanh bốn phương sau đó trực tiếp rơi vào trên người
Thánh Quân Tử.
Thánh Quân Tử chợt tránh không kịp, thân thể nổ ầm bị đánh bay ngược lại,
bị bảy thanh Thiên Đao chém từng phát tới, toàn thân lập tức xuất hiện từng đạo
vết thương khổng lồ, sâu thấy cả xương.
Một đạo sâu nhất, chỉ cách một chút nữa là trảm đoạn cả phần eo.
Nhưng trong nháy mắt tiếp theo, một màn quỷ dị xuất hiện.
Bên trong mắt phải đen nhánh của Thánh Quân Tử đột nhiên xuất hiện hư
ảnh Kim Ô, hư ảnh này kêu lên một tiếng Hi..i...iiii, một luồng sinh cơ kinh
người bộc phát, dung nhập vào trong cơ thể Thánh Quân Tử, dùng mắt thường
cũng có thể nhìn thấy thương thế toàn thân của gã nháy mắt khôi phục, coi như
là tổn thương ở phần eo cũng là như thế.
Một màn này khiến cho từng người quan sát ở bốn phía trợn mắt há hốc
mồm, tâm thần chấn động, bởi vì hai người này ra tay, căn bản không phải là
Trúc Cơ, càng giống như là Kim Đan hơn.
Thánh Quân Tử quay ngược thân ảnh lại, lông tóc không tổn hao gì, nhe
răng cười nhìn Hứa Thanh.
"Hứa Thanh, ta phải đa tạ ngươi, chính người khiến cho ta có được thân thể
không chết này, ta sẽ báo đáp ngươi thật tốt."
Hứa Thanh nheo mắt lại, nhàn nhạt mở miệng, nói ra câu nói đầu tiên trong
lần giao chiến này.
"Ngươi vẫn om sòm giống như lúc trước, nói nhảm hết lần này đến lần
khác."
Hứa Thanh cũng không có quá nhiều giật mình, mặc dù cũng ngoài ý muốn
thế nhưng cũng nằm trong dự liệu của hắn, giờ phút này hắn cũng đã nhìn ra,
đây chính là lá bài tẩy của Thánh Quân Tử.
Cùng lúc đó, chúng tu sĩ liên minh chú ý đến một trận chiến này cũng đều
nhanh chóng ngóng nhìn về phía Hứa Thanh, lúc này bọn họ cũng đã nhìn ra
được tính cách của Hứa Thanh, đó chính là cực kiệm lời trong lúc chiến đấu.
Loại tính cách có thể động thủ liền không mở miệng này, khiến cho tất cả
mọi người đều cảm nhận được thực chất tàn nhẫn bên trong Hứa Thanh.
Đỉnh núi Huyền U tông, Tử Huyền Thượng Tiên vừa uống bát canh hạt sen
Bách Hoa Triêu Lộ, vừa nhìn một trận chiến này, sau khi thấy Hứa Thanh thì
nàng liền khẽ cười một tiếng.
"Mặc dù sát khí nặng, nội tâm không thể nào có ánh sáng, không phải là
người mà ta muốn tìm, nhưng cuối cùng cũng là một tiểu tử thú vị, chủ yếu là
rất tuấn tú, không giống Thánh Quân Tử, từ khi còn bé đã là quái thai liên thể
thôn phệ lẫn nhau, nhìn liền chán ghét."