QUANG ÂM CHI NGOẠI

Cùng nhau tăng vọt còn có... trung niên mặt rỗ.

Bên ngoài thân thể của y tràn ra từng trận băng hàn, những nơi nhảy qua

Thái Sơ Ly U Trụ cũng hiện ra hàn băng, tốc độ không ngừng được gia tăng, đã

trở thành người thứ hai bước vào độ cao 2000 trượng.

Về phần người thứ ba, không phải là thiếu niên mang theo khoen mũi nữa,

mà là Hứa Thanh.

Dù Quỷ Đế Sơn đã tiếp cận bão hòa nhưng tốc độ của Hứa Thanh vẫn

không hề giảm lại, dù không dựa vào Quỷ Đế Sơn, lấy tâm thần kiên định cùng

với linh hồn cường hãn của hắn, cũng đủ để hắn leo lên cao hơn.

Dẫu sao trước giờ nhìn hắn giống như là dựa vào Quỷ Đế Sơn, nhưng trên

thực tế thì khác, tu sĩ có thể đi đến độ cao này, từng người đều có thủ đoạn đặc

thù của mình.

Giờ phút này Hứa Thanh nhảy lên, trực tiếp vượt qua thiếu niên đeo khoen

mũi, trong mắt thiếu niên lộ ra vẻ không cam lòng, hung hăng nghiến răng, bấm

niệm pháp quyết chỉ một ngón tay về phía Hứa Thanh.

Một ngón tay vừa chỉ, oán niệm trùng kích trên người thiếu niên tựa như dời

đi, lập tức có hơn phân nửa trôi về phía Hứa Thanh.

Trong mắt Hứa Thanh lóe lên hàn mang, đây là lần đầu tiên hắn gặp phải

người động thủ với mình khi leo lên Thái Sơ Ly U Trụ.

Mà theo phương thức chuyển dời oán niệm quỷ dị của đối phương, âm

thanh thê lương trong đầu Hứa Thanh thoáng cái trở nên cường đại hơn rất

nhiều, trong chốc lát oán niệm trong thức hải của hắn lập tức tăng vọt đạt tới

cực hạn, lập tức tạo thành một dị tộc khổng lồ có cánh, thân thể cự đại.

Dị tộc này thân người mặt ưng, toàn thân đen nhánh và tản mát ra một cỗ

chấn động kinh khủng, một khắc hình thành là trong miệng lập tức truyền ra

tiếng gào thét, mắt thấy sẽ lao tới diệt sạch thức hải Hứa Thanh.

Mà Quỷ Đế Sơn của Hứa Thanh đã đạt tới trình độ bão hòa, không cách nào

tràn ra tia sáng, mắt thấy thức hải Hứa Thanh rung động lắc lư kịch liệt, nhưng

sau một khắc theo Hứa Thanh hừ lạnh một tiếng, độc đan bên trong tòa Thiên

Cung thứ ba của hắn khẽ chấn động.

Đạo oan hồn dị thú đang gào thét liền im bặt dừng lại, trong thần sắc lộ ra

vẻ hoảng sợ, la lên thất thanh.

"Thần Vực!"

Sau một khắc không đợi Hứa Thanh trấn áp, đạo oan hồn này liền tự động

tan vỡ, dường như nó tự mình lựa chọn bỏ chạy, trong khoảnh khắc liền chui ra

khỏi cơ thể Hứa Thanh, lao thẳng đến thiếu niên có khoen mũi đã tống xuất nó

đi.

Trong chớp mắt liền chui vào trong cơ thể thiếu niên, thân thể thiếu niên kia

run lên, thức hải trong cơ thể lập tức đại loạn, không đợi Hứa Thanh ra tay gã

liền phun ra máu tươi, ánh mắt ảm đạm và thân thể bị một cỗ đại lực bài xích,

trực tiếp rơi ra khỏi Thái Sơ Ly U Trụ.

Mặc dù bị thương nhưng không tử vong, chỉ là lúc này gã cũng kịp phản

ứng, việc mình làm lúc trước đã khiến sinh mệnh bản thân lâm vào nguy hiểm,

vì vậy sắc mặt trắng bệch và không dám nhìn tới ánh mắt của Hứa Thanh,

nhanh chóng rút lui trong không trung.

Hứa Thanh lạnh lùng nhìn thân ảnh thiếu niên, quay đầu tiếp tục leo lên.

So với thu được ban thưởng đệ nhất, việc về thiếu niên này có thể trì hoãn

một chút sau đó lại giải quyết.

Thân thể Hứa Thanh nhảy lên, trực tiếp bước lên độ cao 2000 trượng, giờ

phút này phía trước cách hắn 50 trượng chính là trung niên mặt rỗ, cách ngoài

100 trượng là thiếu nữ hồng y.

Hầu như ngay khi Hứa Thanh nhìn lên phía trên, trung niên mặc rỗ cũng

đồng thời quay lại, bốn mắt nhìn nhau với Hứa Thanh.

"Đội trưởng, ta tìm ngươi đã lâu." Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.

Hơn một tháng này, ngay khi vừa nhìn thấy lá thư nhận được từ trong tay đệ

tử Huyền U tông, mỗi khi nhớ tới lá thư này, hàm răng và tay chân Hứa Thiên

liền trở nên ngứa ngáy, rất muốn đi đánh đội trưởng một trận.

Trung niên mặt rỗ nghe vậy liền ho khan một tiếng, nở nụ cười và liếc mắt

nhìn Hứa Thanh, bỗng nhiên mở miệng.

"Tiểu Thanh, chúng ta lại so đấu một lần?"

"Ngươi thắng thì ta cho ngươi đánh, còn ngươi thua …vậy sau đó ngươi cứ

ngoan ngoãn để sư huynh của ngươi giải quyết sự tình về Tử Huyền Thượng

Tiên, nếu không quả thực ta cũng không dám quay về tông môn nữa, không

dám về gặp lão tổ, trở thành một người có nhà nhưng lại không thể về, ta cũng

rất là khổ tâm đó."

Ánh mắt Hứa Thanh lộ ra tinh mang, hắn nhìn ra đội trưởng đang nói

nghiêm túc, vì vậy cũng gật đầu nhẹ với thái độ rất nghiêm túc.

Lần đầu tiên hai người so đấu với nhau, là ở biển cấm năm đó.

Bên nào thua phải đóng giả nữ nhân, cải trang thành công chúa Hải Thi tộc.

Bây giờ, là lần thứ hai.

Mà khi bọn họ đạt thành hiệp nghị, thiếu nữ ở vị trí cao nhất, trong đầu của

nàng bỗng vang vọng âm thanh dồn dập của liêm đao ác quỷ.

"Chính là hai người bọn họ, chó điên và quỷ thủ, cả hai ở ngay phía sau

ngươi, ta vừa mới nghe bọn họ đàm luận, muốn so xem ai đạt được đệ nhất."

"Đúng là quá đáng, quá làm càn, đây rõ ràng là hoàn toàn không thèm đặt

ngươi vào mắt!"

"Ngươi có thể nhịn được sao, có muốn lập tức quay đầu lại không, chúng ta

đi đồng quy vu tận cùng bọn chúng!"

"Ngươi ngày ngày đều hô hào muốn đồng quy vu tận, cũng chẳng hơn gì tên

chó điên kia, câm miệng cho ta!" Thiếu nữ gầm nhẹ một tiếng, trong mắt xuất

hiện hồng mang và bên ngoài thân thể tản ra ánh sáng màu đỏ, tốc độ lập tức

tăng vọt, trực tiếp phóng lên đến 2200 trượng.

Nhưng vào lúc này, đội trưởng lập tức hành động.

Trên người của y bỗng nhiên bộc phát ra một đạo ánh sáng màu lam ngập

trời, tia sáng này chiếu rọi khắp bầu trời tựa như khiến bốn phía bầu trời đều bị

nó bao phủ, thậm chí có thể mơ hồ nhìn thấy mạch máu toàn thân của đội

trưởng nổi lên.

Nếu như có thể xuyên thấu máu thịt này, sẽ thấy huyết dịch bên trong của y

không còn là màu đỏ nữa, mà là màu lam.

Bên trong con mắt của y cũng xuất hiện ra một gương mặt, trong con mắt

của gương mặt lại có gương mặt khác, từng tầng từng tầng chồng lên nhau, hóa

thành tà dị và thâm sâu, đổi lấy tốc độ vô cùng kinh người.

Một nhảy liền lao lên 100 trượng, sau ba nhảy liền vượt qua thiếu nữ, đến

độ cao 2300 trượng!

Giờ khắc này đám trưởng lão Chấp Kiếm của Chấp Kiếm Đình đang quan

sát ở bên trên cũng nhao nhao khẽ động, khuôn mặt biến đổi nhìn về phía đội

trưởng.

"Yểm Cấm Chi Thuật, Phong Linh Chi Đạo!"

"Có hạng người đại năng niêm phong một thứ không biết trong cơ thể của

tiểu tử này, mà vị cách của vị đại năng kia rất cao, dùng một đạo pháp riêng che

lấp, cho nên nhìn không rõ bên trong phong ấn vật gì."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi