QUANG ÂM CHI NGOẠI

Đội trưởng đột nhiên bộc phát khiến cho thần sắc của thiếu nữ tên Thanh

Thu biến đổi, lộ ra vẻ không cam lòng.

Giờ khắc này huyết quang bên ngoài thân thể của nàng lập tức trở nên càng

nồng đậm hơn nữa, tràn ngập bốn phương, tựa như khiến cho khu vực chung

quanh hóa thành một biển máu treo ở trên bầu trời.

Dưới biển máu gia trì, tốc độ của thiếu nữ tên Thanh Thu cũng tăng vọt một

chút, đến độ cao 2200 trượng, chỉ là vẫn có chênh lệch với đội trưởng, không

cách nào đuổi theo trong thời gian ngắn.

Mà trong khi hồng mang trong mắt của nàng càng lúc càng mãnh liệt, giờ

phút này, ở sau lưng nàng bỗng nhiên còn có một cỗ khí tức càng kinh người

hơn nữa bỗng nhiên truyền đến.

Thiếu nữ chợt quay lại, hai mắt lập tức xuất hiện đau đớn mãnh liệt, tựa như

mở mắt trực diện nhìn lên mặt trời vậy.

Mặt trời bên dưới, chính là Hứa Thanh.

Giờ phút này Kim Ô đã hoàn toàn hiện ra ở bên ngoài thân thể của hắn, thân

hình 100 trượng hoàn toàn biến ảo ra ngoài, giương cánh tung bay trên bầu trời,

hình thành một luồng sóng uy áp mênh mông, đồng thời cũng tản mát ra vô vàn

tia sáng chói mắt.

Mười chín cái đuôi phượng bảy màu dấy lên từng trận biển lửa, lấy Thái Sơ

Ly U Trụ làm trung tâm mà ầm ầm cuộn trào về bát phương, khí thế động trời.

Mà Hứa Thanh và Kim Ô ở trong biển lửa, tốc độ lập tức tăng vọt, một bước

vừa hạ là lập tức phóng đến độ cao 2100 trượng.

Về phần oán niệm trùng kích từ Thái Sơ Ly U Trụ cùng với oan hồn xuất

hiện ở trong thức hải, giờ phút này Hứa Thanh trực tiếp không quan tâm tới bọn

nó.

Tay phải của hắn bỗng nhiên vung lên, trên đỉnh đầu lập tức xuất hiện hai

cái ô, một cái ô màu đen, biên giới cái ô chảy xuôi xuống từng đạo hỏa diễm

màu đen, khiến cho toàn thân Hứa Thanh tăng thêm một phần thần bí khó

lường, còn có tác dụng ngăn cách oán niệm!

Oán niệm trùng kích tới, liền bị nó làm suy yếu trên phạm vi lớn.

Mà cái ô còn lại thì lại giống như là bảo liên vậy, toả ra một luồng quang

mang bảy màu, bốn phía còn vang vọng từng âm thanh phong ngâm, tinh lọc

toàn thân Hứa Thanh, khiến oán niệm vừa dung nhập liền tan rã trong khoảnh

khắc.

Tòa thiên cung thứ ba trong cơ thể cũng chấn động liên tục, mỗi một lần

chấn động đều toái diệt một oan hồn hình thành.

Dưới sự gia trì của chúng nó, khí tức của Hứa Thanh lập tức trở nên có một

không hai, khiến cho bầu trời rung chuyển, khiến cho phong vân bốn phương

biến sắc, vào thời khắc này bước chân của hắn cũng đã bước ra bước thứ hai.

Đến độ cao 2100 trượng, là độ cao tương tự cùng thiếu nữ Thanh Thu.

Nhưng có thể nhìn ra hết thảy vẫn còn chưa kết thúc, trong mắt Hứa Thanh

lộ ra tinh mang, trong mắt của hắn không hề có bóng dáng thiếu nữ Thanh Thu

mà chỉ có thân ảnh của đội trưởng.

Bọn họ là huynh đệ và cũng là đạo hữu, đồng thời cũng là một người cùng

thế hệ hiếm có, có thể làm bạn cùng nhau trên con đường tu hành của riêng

mình.

Lúc này nếu xét riêng hai người bọn hắn, thì vị trí đệ nhất đã không trọng

yếu, quan trọng chính là... Bọn hắn đều có truy cầu và cố chấp của riêng mình,

đều có giấc mộng và con đường riêng của mình.

Có thể đồng hành, có thể vì giúp đối phương mà không tiếc cả mạng sống,

nhưng không thể cố ý nhường cho đối phương.

Nếu như đã là so đấu, vậy thì cứ hết sức để so là được.

Hứa Thanh nghĩ như vậy.

Đội trưởng cũng nghĩ như thế.

Giờ khắc này Hứa Thanh lần nữa triển khai, theo Kim Ô kêu lên một tiếng

khiến mây xanh trên trời triệt tiêu, nó lập tức dung nhập vào thân hình Hứa

Thanh, khiến cho thân thể Hứa Thanh dường như phủ thêm một bộ áo bào màu

vàng, trong một cái nháy mắt liền toàn diện vận hành lực lượng tràn vào thân

thể.

Một luồng lực lượng vô cùng lớn tràn vào, khiến cho khí huyết trong thân

thể Hứa Thanh trở nên dồi dào, mặc dù thân hình của hắn không phải là loại

tráng kiện, nhưng giờ phút này bất luận người nào nhìn thấy hắn đều theo bản

năng cảm nhận được trong cơ thể kia phảng phất như có một thiên địa đang bị

thiêu đốt.

Sau khi lực lượng thân thể trở nên vô cùng kinh khủng, Hứa Thanh phóng ra

bước thứ ba lao lên.

Một bước này hạ xuống, Thái Sơ Ly U Trụ liền truyền ra âm thanh nổ vang,

thân ảnh Hứa Thanh phóng thẳng lên trời, đã vượt qua thiếu nữ Thanh Thu, xuất

hiện ở độ cao 2300 trượng, xuất hiện ở...bên cạnh đội trưởng.

Đội trưởng nhìn Hứa Thanh thì trong mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị, nhưng trán

của y đã đổ chút mồ hôi, hiển nhiên là màn bộc phát lúc trước của y cũng không

phải dễ dàng như vậy, nhưng mà đội trưởng sẽ không thừa nhận ngoài miệng, vì

vậy vừa thấy Hứa Thanh tới cạnh liền cười ha hả.

"Tiểu sư đệ, rất được, nhưng đây mới chỉ là làm nóng người thôi." Nói xong,

đội trưởng chợt xông lên độ cao 2330 trượng, lại vượt qua Hứa Thanh.

Hứa Thanh vận hành lực lượng toàn thân, đồng dạng nhảy lên vượt qua đội

trượng, đến độ cao 2370 trượng, sau khi tới độ cao này, mặc dù hắn không đổ

mồ hôi thế nhưng hơi thở cũng đã hổn hển, lông mi nhướn lên và nhàn nhạt mở

miệng.

"Đại sư huynh, ta cũng thế."

Trong khi hai người nói chuyện, phía sau bọn hắn truyền đến một tiếng gầm

nhẹ, còn có một đám huyết quang bùng nổ, từ xa nhìn lại, đám huyết quang này

trực tiếp bốc lên tới 100 trượng.

Bên trong huyết quang truyền ra tiếng cười đặc thù của thiếu nữ, cùng với

khí tức nguy hiểm tản mát ra toàn thân.

"Ha ha..... Các ngươi rất thú vị."

Nói xong, tốc độ của nàng tương tự tăng vọt, đuổi theo Hứa Thanh và đội

trưởng.

Hứa Thanh không quay đầu lại mà tiếp tục cất bước lao lên, đội trưởng cũng

đồng dạng như vậy, ba người đều triển khai tốc độ kinh người, không ngừng

trùng kích về phía trên.

2400 trượng, 2500 trượng, 2600 trượng!

Sau khi đến vị trí này, bởi vì tu vi có hạn lại nhiều lần bộc phát đến cực hạn,

cho nên tốc độ của thiếu nữ Thanh Thu không khỏi chậm lại, nhưng Hứa Thanh

và đội trưởng vẫn đang tiếp tục lao lên.

Hai người nhảy lên vượt qua độ cao 2600 trượng, trong khi riêng mình leo

lên, thỉnh thoảng bọn họ còn đưa ánh mắt nhìn nhau, một người thở hồng hộc

còn một người toàn thân đều là mồ hôi.

Trong miệng cũng có lời qua tiếng lại.

"Tiểu sư đệ, ta thấy ngươi không được nữa rồi, hơi thở của ngươi có chút

khoa trương, đoán chừng những người trên mặt đất kia cũng đều có thể nghe

được đó, haiz, ta nói cho ngươi biết nhé, ngươi tuổi còn nhỏ nhưng thân thể quá

kém."

"Đại sư huynh, những nơi ngươi đi qua thì trên Thái Sơ Ly U Trụ đều là mồ

hôi của ngươi, ngươi có muốn nghỉ ngơi một chút hay không, ta lo ngươi sẽ bị

mệt lả mà gục mất."

Trong khi hai người nói qua lại cũng âm thầm bộc phát, lẫn nhau phân cao

thấp, ngươi đuổi ta theo, ta đeo ngươi bám, không ngừng ngươi tới ta đi trên

Thái Sơ Ly U Trụ, lẫn nhau nắm giữ vị trí đệ nhất.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi