QUANG ÂM CHI NGOẠI

Tiếng hát hí khúc âm u vang vọng, từng tờ tiền giấy nhẹ nhàng tung bay.

Âm thanh lạnh lẽo âm u luẩn quẩn, khiến cho nơi đây càng thêm quỷ dị.

Mà nơi này, càng giống như đang tiến hành một loại nghi thức không biết

nào đó.

Trong mắt Hứa Thanh, căn nhà gỗ ngũ giác kia tựa hồ là một loại tế đàn.

Bởi vì trên năm góc của căn nhà gỗ, nơi nối những sợi xích sắt cùng căn nhà

có tồn tại ba bộ thi hài kinh khủng.

Bộ thi hài thứ nhất là một cỗ thi thể toàn thân từ trên xuống dưới đều ướt

sũng, hư thối cực kỳ nghiêm trọng, thấy không rõ bộ dáng, không phân biệt

được nam nữ.

Nó quỳ đối mặt với căn nhà gỗ, trên người khoác một chiếc trường bào màu

đen rách nát, tựa như đã trải qua vô số năm tháng, đã sớm biến thành tổ ong.

Nhưng thân thể của nó vẫn không ngừng chảy ra nước, giống như có một

loại lực lượng nào đó, một lực lượng không cách nào tưởng tượng đã bảo vệ,

lưu lại một màn tử vong của nó trong suốt thời gian này.

Dù là thời gian trôi qua tới tận bây giờ, cũng vẫn bảo lưu lại một khắc lúc tử

vong.

Nó, là chìm thi.

Bộ thi hài thứ hai cũng tương tự khoác một bộ áo đen rách nát, cũng quỳ đối

mặt với căn gỗ quỳ, hai tay của nó đặt trên vị trí bụng của mình, đang trong

trạng thái kéo ra.

Lộ ra ổ bụng của nó.

Bên trong không hề có lục phủ ngũ tạng, hiển nhiên đều đã bị lấy hết, trong

đó mơ hồ giống như còn có một vật gì đó, nhưng nhìn không rõ.

Hình như đau khổ khi còn sống đã khiến cho nó phải cúi đầu xuống, khom

người giống như là đang cúng bái.

Nó, là bào thi.

Bộ thi hài thứ ba lại hơi khác biệt cùng hai bộ trước, trên cổ của nó quấn

quanh một sợi dây leo màu đỏ, trên sợi dây leo kia đều là gai sắc, đâm thật sâu

vào trong cổ của nó.

Dây leo quấn chặt quanh cổ, về phần hai đầu dây leo thì lại bị hai tay của cỗ

thi hài này cầm lấy, hình như trước khi chết nó đang toàn lực nắm sợi dây leo

này, khiến cho vết dây hằn trên cổ rất nặng, cứng rắn tự mình ghìm chết chính

mình.

Đây, là ải thi.

Ba bộ thi hài mỗi một bộ đều hiện ra vẻ quỷ dị, cho nên Hứa Thanh liền

cảm thấy nơi đây giống như là đang thực hiện một cái nghi thức nào đó.

Mặt khác ở trên góc thứ tư của căn nhà, mặc dù chỗ đó không có thi hài,

nhưng lại có một cái mộ bia vô tự.

Có mộ bia, vốn nên có phần mộ.

Nơi đây mặc dù cái gì cũng không thấy, nhưng ý tứ có thứ được chôn xuống

rất rõ ràng.

Hứa Thanh bỗng nhiên nhìn bộ thi thể bào thi thứ hai, ngưng thần xem xét.

Rốt cuộc hắn thấy được trong bụng của thi thể bào thi có một ít đất, thấy

được một cái phần mộ nho nhỏ, bên trong phần mộ tồn tại một cái thi thể hài

nhi còn không bị hoàn toàn vùi sâu.

Đây, có lẽ chính là bộ thi hài thứ tư.

Hứa Thanh nhìn qua hết thảy, chú ý tới trên góc cuối cùng của căn nhà gỗ,

chỗ đó có một chút dấu vết đốt cháy, giống như trước kia cũng đã từng có một

cỗ thi hài ngồi ở chỗ đó.

Hứa Thanh liền nghĩ tới con phần thi lúc trước.

"Kim là bào, mộc là ải, thủy là chìm, hỏa là phần, thổ là táng."

Hứa Thanh không biết đây là nghi thức gì, nhưng hắn biết rõ, căn nhà gỗ

này cùng với bốn bộ thi hài kia cực kỳ khủng bố.

Bởi vì hắn cảm nhận được một luồng áp lực mãnh liệt, mà thứ càng làm cho

hắn sởn hết cả gai ốc chính là, trong tiếng hát hí khúc vang vọng là đến từ phía

dưới nhà gỗ, từ chỗ càng sâu trong hố sâu tràn ra một hơi thở cùng dị chất.

Hơi thở đó khiến cho tâm thần của Hứa Thanh trở nên run rẩy, lần đầu tiên

mà hắn cảm nhận được loại cảm thụ này, đó chính là khi hắn nghe Hồng Nguyệt

hô hấp.

Hứa Thanh biết rõ ở phía dưới hố sâu đen nhánh kia, nhất định có một tồn

tại không cách nào tưởng tượng.

Hắn càng hiểu rõ, Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn nhất định cũng biết những thứ

này, bởi vì ngay ở lúc này hắn đã nhìn thấy Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn.

Giờ phút này đối phương đang ở trên đống bùn ngoài mấy trăm trượng,

đang cẩn thận bò xuống phía dưới.

Giống như sợ động tác quá nhanh, quấy nhiễu đến nữ tử bên trong nhà gỗ

cùng với những thi hài bên trên.

Mà giờ khắc này, gã chỉ còn cách căn nhà gỗ bị xích sắt treo chưa tới mười

trượng.

Đã …rất gần.

Hứa Thanh nhìn Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn, trong mắt lộ ra hàn mang, tay

phải giơ lên lấy ra một cái gương nhỏ cùng với khối gỗ màu đen, sau đó lại lấy

ra một cái túi chứa đan dược.

Đan dược trong cái túi này chính là hắc đan, sau khi nổ tung có thể hút dị

chất tới một chỗ.

Mà trong hố sâu lại tràn ngập khí tức âm lãnh cùng với dị chất, không có

đan dược nào thích hợp hơn nó để làm sự tình trở nên gay gắt cả.

Hứa Thanh giơ tay trái lên, nhẹ nhàng ném túi đan dược về phía dưới, ném

về phía Trương Ti Vận đang không muốn kinh động tới căn nhà gỗ ngũ giác.

Mấy trăm hạt hắc đan theo túi đan dược rơi vãi ra, rơi xuống phía dưới.

Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn đang chầm chậm bò tới gần căn nhà gỗ, sắc mặt

bỗng nhiên biến đổi, chợt ngẩng đầu thấy được Hứa Thanh, cũng nhìn thấy

những đan dược kia.

Tâm thần của gã cả kinh, đang muốn ngăn cản, Hứa Thanh liền nhẹ giọng

mở miệng.

"Bạo!"

Một chữ ra khỏi miệng, những khỏa hắc đan đang trong quá trình rơi xuống

đột nhiên nhao nhao nổ tung, âm thanh không phải rất lớn nhưng lại lập tức

khiến cho rất nhiều dị chất từ phía dưới cùng với phía trên cuồn cuộn ập đến vị

trí vụ nổ.

Thật sự là khi mấy trăm hạt hắc đan tự bạo, đã tạo thành một lực hút cực kỳ

lớn.

Trong chớp mắt liền hóa thành một cái vòng xoáy, tạo thành thuỷ triều lên

xuống, khiến cho nơi đây trong phút chốc bỗng truyền ra một tiếng thét kinh

thiên động địa.

Dị chất cũng trở nên cuộn trào cực kỳ mãnh liệt, nếu như ví von dị chất

thành nước biển, vậy thì giờ lúc này tình hình nơi đây chính là một trận sóng dữ

động trời.

Hết thảy mọi thứ phía dưới đều bắt đầu trở nên mơ hồ, bốn phía đều trở nên

vặn vẹo, căn nhà gỗ ngũ giác cũng bị rung động lắc lư, tiếng hát hí khúc cũng

dừng lại một chút.

Trong một cái chớp mắt, bốn bộ thi hài khoanh chân ở trên năm góc nhà gỗ

đồng loạt mở hai mắt ra, lộ ra sự điên cuồng và hung tàn khi bị quấy nhiễu,

trong miệng truyền ra tiếng gào thét phẫn nộ, nhìn Trương Ti Vận cách chúng

nó rất gần!

Vẻ hung ác ngập trời lập tức ầm ầm bộc phát.

Sắc mặt của Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn hoàn toàn đại biến, trong lòng bốc

lên phẫn nộ và kinh hãi khó có thể hình dung.

Gã không ngờ rằng Hứa Thanh lại có thể thoát khỏi sự dây dưa của con

phần thi kia, dẫu sao thì lúc trước gã đã làm mọi cách nhưng cũng không làm

được điều này.

Nhưng hôm nay, Hứa Thanh chẳng những thoát khỏi sự đeo bám của phần

thi, thậm chí còn cố ý đến đây để âm gã một tay.

Tất cả, khiến cho Đạo Tử Thái Ti Tiên Môn kinh sợ vô cùng.

Giờ phút này chẳng những kế hoạch của gã bị hủy, càng gặp phải hung hiểm

cực lớn, vì vậy trong mắt lập tức liền tràn ngập tơ máu, bấm niệm pháp quyết về

phía Hứa Thanh, muốn lần nữa triển khai thuật di hình hoán vị.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi