QUANG ÂM CHI NGOẠI

Giờ phút này vừa đi về phía trước, Trần Đình Hào vừa ở bên cạnh giới thiệu

về Quận Đô.

"Toàn bộ Quận Đô chia làm 9 vòng 77 khu, về phần cụ thể, về sau các ngươi

tự nhiên sẽ hiểu, ta cũng không nói nhiều."

Bởi vì rất nhanh liền tiến đến phân tông, cho nên trên đường Trần Đình Hào

không có miêu tả chi tiết cho đám người Hứa Thanh, mà sau khi tìm hiểu rõ địa

điểm của phân tông, thì dùng tốc độ nhanh nhất dẫn bọn hắn đi đến.

Phân tông của Liên Minh Bát Tông nằm ở phía Tây Nam của Quận Đô, nằm

trong khu thứ 59.

Không thể nói là một vị trí vắng vẻ, nhưng cũng không phải tới gần hạch

tâm, nếu nhìn từ vẻ ngoài thì cũng được tính là một cái đình viện rất đẹp, còn có

thể mơ hồ nhìn thấy bên trong có một hòn non bộ với nước chảy, mang theo

một chút thanh tú.

Chỉ là bây giờ bên trong phân tông này không có một người đệ tử, vả lại cửa

lớn đình viện cũng bị dán niêm phong một lá bùa màu đen bằng giấy.

Nhìn giấy niêm phong, sắc mặt của cả đám đệ tử Liên Minh Bát Tông đều

trở nên khó coi, Tử Huyền thì đảo ánh mắt qua tấm giấy niêm phong, mặt

không cảm xúc, lấy ra ngọc giản, bắt đầu tìm người quen trong Quận Đô hỏi

thăm.

Tấm giấy niêm phong này, đã nói rõ hết thảy.

Phân tông, đúng là đã xảy ra chuyện.

"Trương Ti Vận?" Hứa Thanh đảo mắt nhìn qua tờ giấy niêm phong, sau đó

nhìn về phía đội trưởng, đội trưởng và Hứa Thanh bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt

chậm rãi nheo lại.

Đội trưởng và Hứa Thanh đều xuất thân từ Bộ Hung ti, chẳng những đã

từng xem qua loại giấy niêm phong này, thậm chí còn đã từng sử dụng qua loại

đồ vật giống như vậy.

Cho nên bọn họ rất rõ ràng, phong ấn một tòa nhà như thế này, thường là đại

biểu sự việc còn chưa có hoàn toàn điều tra rõ ràng, cho nên không cho phép

người ngoài bước vào phá hỏng, phải đợi các cơ quan tương ứng tiến hành xử

lý.

Mà bọn họ lần đầu tiên tới Quận Đô liền gặp phải loại việc này, khả năng bị

người khác nhằm vào là cực lớn, về phần ai làm..... Hứa Thanh vừa nghĩ, liền

cảm thấy Trương Ti Vận là người có đầy đủ động cơ và năng lực để làm việc

này.

Dẫu sao khi đó Trương Ti Vận thất bại nhưng vẫn được đặc tuyển, từ đó

cũng đủ để nói rõ bối cảnh của gã ở trong Quận Đô này.

Mà Trần Đình Hào ở bên cạnh nhìn thấy tờ giấy niêm phong cũng nhíu mày,

xuất ra ngọc giản tìm người hỗ trợ hỏi thăm, ba đệ tử đồng tông của gã cũng

tương tự như thế.

Quận Đô quá lớn, cho nên trừ phi là việc trực thuộc khu vực của mình, bằng

không mà nói, việc ở khu vực khác thì không thể nào ai ai cũng biết.

Nhưng mà tư cách là địa đầu xà trong Quận Đô này, bọn họ dò hỏi thì rất

nhanh liền có đáp án.

"Bảy ngày trước, phân tông này bị Ti Luật Cung lấy tội đáng nghi đi quá

giới hạn, bắt đi toàn bộ người bên trong, bây giờ vẫn còn đang thẩm vấn." Trần

Đình Hào nhướn lông mi lên, nhìn đám người Hứa Thanh.

Giờ phút này Tử Huyền Thượng Tiên cũng từ chỗ người quen biết được đáp

án, nhưng kỹ lưỡng hơn một chút.

"Việc này là do Ti trưởng thứ ba của Luật Cung Ti, Diêu Vân Tuệ hạ lệnh,

tội đi quá giới hạn có thể lớn có thể nhỏ, việc này rõ ràng là cố ý làm ra, Hứa

Thanh, trong Chấp Kiếm Giả mới lần này của Chấp Kiếm Đình, cái tên đệ tử

của Thái Ti Tiên Môn kia có họ gì?"

"Họ Trương, Trương Ti Vận!" Hứa Thanh trầm giọng nói.

"Các ngươi có mâu thuẫn?" Tử Huyền hỏi.

"Có." Hứa Thanh gật đầu.

"Vậy chính là người này rồi, ta đã hỏi thăm từ chỗ bằng hảo, Diêu Vân Tuệ

này là người của gia tộc họ Diêu, năm đó gả cho Thái Ti Tiên Môn khiến cho

Diêu gia không vui, đạo lữ của ả họ Trương, đã mất từ sớm, hai người có một

đứa con." Trong mắt Tử Huyền Thượng Tiên lóe lên hàn mang.

"Như vậy xem ra, mục đích của tội đi quá giới hạn không phải là phân tông,

mà là Hứa Thanh!" Ngũ gia khàn khàn mở miệng.

"Thời gian mà đối phương bắt người có chút gấp gáp, thời gian thẩm vấn

bảy ngày cũng có chút nửa vời, tiểu Thanh, năm đó chúng ta ở Bộ Hung ti,

muốn chuẩn bị làm loại việc này, chúng ta sẽ làm như thế nào?"

Đội trưởng ở bên cạnh nhẹ giọng hỏi một câu, Hứa Thanh ngẩng đầu nhìn

qua xa xa, nhàn nhạt mở miệng.

"Ẩn nấp bầy ra bố cục, một kích đoạt mạng."

"Không sai, nếu như chúng ta cường thế, sẽ không cần tính kế như thế, trực

tiếp bắt người là được, trừ phi có chỗ kiêng kị mới làm như thế này, nhưng cũng

sẽ không gấp gáp như vậy, mà sẽ tăng thêm chút bố cục, tung thêm chút lưới, sẽ

không đánh rắn động cỏ, chờ đợi cơ hội đánh ra một kích trí mạng, không cho

đối phương khả năng phản kích, trừ cỏ tận gốc."

Đội trưởng liếm liếm bờ môi.

"Xử lý gấp gáp như thế này mà nói, chỉ có một mục đích, đó là muốn giội

nước bẩn. Cho nên trước bắt một nhóm người để làm căn cứ, sau đó chờ đợi

mục tiêu xuất hiện, lấy lý do phối hợp điều tra để trực tiếp bắt đi, đồng thời còn

phải kiêu ngạo một chút, tốt nhất là làm cho đối phương tức giận sau đó ra tay

bắt bớ, loại việc này, Bộ Hung ti không làm nhiều lắm, bởi vì quá qua loa."

"Vì sao phải phiền toái như vậy?" Ngô Kiếm Vu nghe xong có chút nghe

không hiểu, mờ mịt hỏi, Ninh Viêm đứng ở một bên nghe vậy liền lén lút khinh

miệt nhìn qua gã một cái.

"Vì để đưa người khác vào tròng, đây, chính là cơ hội biến việc nhỏ thành

việc lớn, hơi chút không chú ý là có thể trực tiếp bị truy nã, bằng không mà nói,

cũng chỉ có thể là chầm chậm xử lý." Giọng nói của Đội trưởng mang theo hàn

ý, nhìn Hứa Thanh.

"Tiểu Thanh, ngươi chuẩn bị hóa giải việc này như thế nào?"

"Việc này rất dễ hóa giải." Hứa Thanh bình tĩnh mở miệng.

"Không sai, hóa giải rất đơn giản, nhưng nếu muốn phản kích thì phải làm

sao?"

"Cải biến một chút phương pháp của Hoa Tiêu Ti là được."

"Thú vị, thế mà có người dám hãm hại chúng ta, hai bô lão của Bộ Hung ti!"

Đội trưởng nghe vậy, nở nụ cười.

Lời của hai người, khiến mọi người bốn phía nghe xong cũng phải hít vào

một hơi thật sâu.

Trần Đình Hào cũng là như vậy, ánh mắt nhìn Hứa Thanh cùng với đội

trưởng cũng mang theo một chút thâm ý.

Trong mắt Tử Huyền Thượng Tiên thì lộ ra vẻ tán thưởng, mà Ngũ gia đứng

ở bên cạnh cũng đồng dạng mỉm cười.

"Mẫu thân của Trương Ti Vận, có lẽ đã phái người đến rồi." Hứa Thanh

nhìn xa xa, sau khi lời của hắn vừa truyền ra, giờ phút này đầu đường nơi ánh

mắt của hắn nhìn tới, có hai bóng người đang gào thét lao ra.

Người còn chưa tới, đã tản ra một cảm giác vô cùng nghiêm túc, bao phủ

nơi đây.

"Đã đến." Trong mắt đội trưởng lóe lên tia sáng âm u, mà hai bóng người từ

xa kia cũng rất nhanh liền đến gần.

Nháy mắt liền xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Hai người này mặc đạo bào màu lam, phía sau khoác áo choàng màu đen,

tương tự cùng đạo bào của Chấp Kiếm Cung, nhưng mà lại khiến cho người ta

có cảm giác càng thiên về quy tắc hơn, sắc mặt cũng mang theo âm trầm, bỏ

qua sự tồn tại của Tử Huyền Thượng Tiên, ngay khi vừa tới gần liền đưa tầm

mắt nhìn qua, trực tiếp rơi vào trên người Hứa Thanh.

"Ngươi chính là Hứa Thanh?"

"Chúng ta là đệ tử của Ti Luật Cung, đang thẩm vấn phân tông của Liên

Minh Bát Tông, Hứa Thanh có hiềm nghi đi quá giới hạn, do đó Ti Luật Cung

gọi Hứa Thanh đến, tiếp nhận điều tra."

"Nếu như phản kháng, Ti Luật Cung có quyền chém giết, nếu như cự tuyệt

điều tra, Ti Luật Cung có quyền cưỡng chế bắt đi."

"Nếu như người ngoài can thiệp việc chấp pháp của Ti Luật Cung, sẽ bị Ti

luật trấn áp."

Tu vi của hai người vào khoảng Kim Đan sáu cung, cả hai đứng trước mọi

người nhàn nhạt mở miệng, rất cố ý khiến cho giọng nói của mình truyền khắp

bốn phương, để cho không ít người qua đường bốn phía nghe thấy.

Sau đó hai người bọn họ cũng không lập tức bắt người, mà quan sát những

đệ tử khác của Liên Minh Bát Tông, thậm chí còn quét mắt nhìn thêm vài lần về

phía Tử Huyền Thượng Tiên, giống như đang cho bọn hắn thời gian phản ứng

và ứng đối.

Mà giờ khắc này, Trần Đình Hào cùng với những đệ tử của Liên Minh Bát

Tông lại nhìn Hứa Thanh và đội trưởng, quả thật... Một màn này, hoàn toàn

giống y như đúc những gì hai người bọn họ vừa nói lúc trước.

Hứa Thanh đã làm trong Bộ Hung ti ba năm, từ một đội viên tầm thường

trong Bộ Hung ti, một đường trở thành Ti trưởng Bộ Hung ti của đệ thất phong,

mấy con đường cong cong lượn quanh này, hắn vô cùng quen thuộc.

Đội trưởng bên cạnh thì lại càng là người làm trong Bộ Hung ti lâu năm.

Bây giờ nhìn thấy đối phương vừa đến liền mở miệng nói như vậy, Hứa

Thanh liền ôm quyền, quay về phía Tử Huyền Thượng Tiên.

"Tiền bối, đệ tử có thể xử lý việc này, không có việc gì đáng ngại cả."

Hứa Thanh cũng chắp tay với Ngũ gia cùng với Trần Đình Hào, cuối cùng

liếc mắt nhìn đội trưởng, cất bước đi về phía hai người đệ tử của Ti Luật Cung

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi