QUANG ÂM CHI NGOẠI

Vì vậy trong một chỗ lồng giam của nhà tù số 27 khu Đinh, Hứa Thanh kêu

lính canh ngục khu Đinh dẫn dắt, thấy được Cận Tiên tộc mà hắn muốn gặp.

Đối phương là một người trung niên, toàn thân đều là màu trắng, dù đang ở

trong lao ngục nhưng vẫn làm cho người ta có một loại cảm giác thần thánh như

trước, bây giờ đang khoanh chân đả tọa, dù phát hiện lính canh ngục đã đến

nhưng thần sắc vẫn như thường, mang theo một cỗ cao ngạo thực chất ở bên

trong.

"Hứa Thanh, tên Cận Tiên tộc này liền giao cho ngươi rồi, nhưng đừng giết

chết..." Lính canh ngục nhà tù 27 đã từng trông thấy qua ao máu của nhà tù số

1 khu Đinh, vì vậy mới nhắc nhở hắn trước một câu.

Hứa Thanh gật đầu, ôm quyền nói đa tạ.

"Ngươi chơi đi." Tên lính canh ngục này nở nụ cười đáp lễ, quay người rời

đi.

Hứa Thanh quay đầu, mở ra cửa lồng giam, một khắc hắn đi vào thì vị Cận

Tiên tộc kia ngẩng đầu, trong mắt mang theo một tia khinh miệt, nhìn Hứa

Thanh.

"Ngươi..."

Ngay khi tên Cận Tiên tộc này mở miệng, Hứa Thanh mặt không cảm xúc

một bước đi đến, tay phải lập tức giơ lên, trực tiếp vỗ vào thiên linh tên Cận

Tiên tộc, một chưởng hạ xuống, tu vi tràn ra, toàn thân tên Cận Tiên tộc chấn

động, phun ra máu tươi, cả người trực tiếp liền ngất đi.

Hứa Thanh không thích nói nhảm, cũng không muốn nhiều lời cùng tên Cận

Tiên tộc này, cho nên một chưởng đập ngất là thích hợp nhất.

Giờ phút này sau khi đối phương hôn mê, Hứa Thanh liền ngồi xổm xuống,

nghiên cứu kết cấu thân thể của đối phương.

Sau khi tra xét rõ ràng, trong mắt hắn lộ ra vẻ suy tư, cân nhắc nên xuống

tay như thế nào, đồng thời cũng đang tiếp tục nghiên cứu Cận Tiên tộc, thi

thoảng còn cắt mấy đao kiểm tra máu thịt.

Không lâu sau, trong lúc Hứa Thanh vẫn còn phân tích, thân thể tên tu sĩ

Cận Tiên tộc kia run lên, liên tục đau đớn khiến cho gã có chỗ thức tỉnh, ánh

mắt vừa muốn mở ra, Hứa Thanh nhàn nhạt mở miệng.

"Cái vị ngươi giết kia, là hảo hữu của ta!" Nói xong, hắn lần nữa đập xuống.

Phịch một tiếng, ánh mắt tên Cận Tiên tộc này còn chưa kịp mở ra, lần nữa

ngất đi.

Thời gian cứ như vậy trôi qua, sau khi tên tu sĩ Cận Tiên tộc bởi vì đau nhức

kịch liệt thức tỉnh mười hai lần, sau đó lại nhiều lần đều bị đập ngất đi, cảm xúc

bi phẫn tột cùng, Hứa Thanh rốt cuộc cũng đã nghiên cứu xong thân thể của gã.

Giờ phút này vị Cận Tiên tộc này, đã mình đầy thương tích.

"Phương pháp tốt nhất, chính là dùng cho dị chất tồn tại ở trong cơ thể của

gã, như vậy mới ẩn nấp nhất, vả lại sẽ không bị phát hiện, dạng như tiểu hắc

trùng cũng đã bị suy tính qua rồi, không thể xem thường Cận Tiên tộc."

"Nhưng nếu là dị chất, vậy sẽ không bị phát hiện."

Hứa Thanh nghĩ tới đây, tay phải giơ lên vung lên, bốn phía lập tức tràn

ngập sương mù, bao phủ cảm giác, Cung thứ ba trong cơ thể hắn chấn động, lần

này không phải tràn ra độc, mà là một tia dị chất thuộc về riêng hắn.

Loại dị chất này có thể xâm nhập vạn vật, mà toàn bộ những tồn tại bị nó

xâm nhập, sẽ lấy hắn làm đầu nguồn.

Cẩn thận điều khiển một tia dị chất này, khiến cho nó chui vào trong cơ thể

tên Cận Tiên tộc kia, tiềm phục ở vị trí thận của đối phương.

Hắn không lựa chọn trái tim, bởi vì Cận Tiên tộc có năm quả tim, đồng thời

năng lực khôi phục rất mạnh, phá hủy bốn quả cũng sẽ không chết.

Mà lần mật huấn lúc trước Quỷ Thủ đã từng nói qua, thận mới là chỗ trí

mạng của bọn họ.

Vì vậy sau khi cẩn thận giấu dị chất của mình ở thận của tên này Cận Tiên

tộc, Hứa Thanh tản sương mù che lấp thân ảnh ở bốn phía đi, quay người rời

khỏi, đi tới nhà tù giam giữ tên Cận Tiên tộc thứ hai.

Sau khi hắn rời đi, tên Cận Tiên tộc mình đầy thương tích gần hấp hối thức

tỉnh, thần sắc lộ ra tức giận mãnh liệt, càng cẩn thận kiểm tra bản thân, xác định

tuy thương thế rất nặng, nhưng không lo lắng đến tính mạng, sau đó gã hung

hăng nghiến răng, trong mắt lộ ra vẻ hung ác.

Gã nhớ từng câu nói của đối phương, biết rõ người này là chuyên môn đến

để đến báo thù mình.

"Ta giết bao nhiêu người, tên nào là hảo hữu của hắn?"

"Nhưng mà điều này cũng không trọng yếu, ta sắp đến thời gian bị đuổi về

trong tộc rồi, chờ sau khi ta rời khỏi đây, hành hạ hôm nay nhất định phải hoàn

trả gấp mấy lần!"

Trong khi đáy lòng Cận Tiên tộc oán độc mãnh liệt, Hứa Thanh rập khuôn

làm theo, lôi toàn bộ Cận Tiên tộc khác trong khu Đinh chuẩn bị trục xuất,

khiến tất cả đều dính dị chất của hắn.

Mỗi một lần, hắn cũng có chỗ cải biến dung mạo của bản thân, mà mỗi một

vị, hắn cũng đều căn cứ tội nghiệt đối phương phạm phải, nói ra những lời nói

‘giống như mà không phải giống như’.

Tất cả, là vì phòng ngừa những tên Cận Tiên tộc này phát hiện mình động

tay chân ở trong cơ thể của bọn họ.

Để cho bọn họ không cách nào tiếp xúc, thiếu khuyết tin tức câu thông,

tưởng lầm chỉ là ân oán riêng.

Làm xong những thứ này, Hứa Thanh rời khỏi khu Đinh, đi tới khu Bính.

Khu Bính còn có hai tên Cận Tiên tộc, nhưng mà tuy Hứa Thanh có thể tự

mình gánh vác được quy tắc của tiểu thế giới phủ xuống, nhưng cất bước rất

khó khăn, không cách nào tự nhiên, vả lại thời gian cũng có hạn.

Cho nên hai tên Cận Tiên tộc này, hắn chỉ có thể tạm thời bỏ qua trước.

Thời gian kế tiếp, hắn dùng toàn bộ tinh lực vào việc thích ứng quy tắc tiểu

thế giới phủ xuống khu Bính, lần lượt bước vào tiểu thế giới, lần lượt thừa nhận

thân hình kịch liệt đau nhức như muốn tan vỡ.

Chỉ bất quá tối đa cũng chủ là 300 hơi thở, xa xa chưa đủ thời gian cần thiết

để đi tìm được Cận Tiên tộc, sau đó lại cắm dị chất của mình vào.

"Ta ít nhất phải có thể thừa nhận 2000 hơi thở, mới miễn cưỡng đủ."

Sau khi Hứa Thanh ước tính ra kết quả trong lòng, lại càng thêm cố gắng.

Mặt khác, trong gian đoạn mỗi ngày hắn đều tới trực, đều mang cho lão giả

Quỷ Thủ một bầu rượu, hắn biết đối phương thích uống rượu.

Sau khi chuyển nhiều lần, Hứa Thanh liền thừa dịp lúc đối phương uống

rượu, cung kính hỏi thăm kỹ năng nâng lên quy tắc của tiểu thế giới, hắn tin

tưởng nhất định là có loại kỹ năng này.

Quỷ Thủ ngay từ đầu chưa nói, về sau uống mấy lần rượu của Hứa Thanh,

đối với Hứa Thanh càng ngày càng tán thưởng, cũng mở miệng nói cho hắn

biết.

Hứa Thanh nghe rất nghiêm túc, sau đó thử nghiệm trong tiểu thế giới,

nhiều lần ma luyện rồi tự mình tổng kết.

Cứ như vậy tiến bộ của hắn rất nhanh, thời gian thừa nhận quy tắc phủ

xuống cũng càng ngày càng dài, một tháng sau, thời gian kiên trì của hắn đã từ

300 hơi thở tăng lên tới 1000 hơi thở.

Trong quá trình này, bên trong Phong Hải Quận cũng đã xảy ra một sự kiện

không lớn không nhỏ.

Có tu sĩ Hắc Thiên tộc qua lại tại Phong Hải Quận, bị Chấp Kiếm Cung xuất

động cường giả bí mật bắt, nghiêm hình bức cung, cuối cùng bí mật đưa vào

khu Bính trấn áp.

Việc này rất bí ẩn, người ngoài không biết, Hứa Thanh thân là lính canh

ngục khu Bính cho nên mới biết được.

Ngày tên kia bị đưa tới ngục, đúng lúc hắn đang trong giờ trực, vừa đi vào

tầng 90, Hứa Thanh đã nhìn thấy Quỷ Thủ cùng với không ít lính canh ngục của

đệ nhất giới ngục, đang bàn giao cùng người tới.

Đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy Hắc Thiên tộc.

Nếu như nói bước ngoặt khiến nhân tộc đi về phía suy bại, là một trận đã

từng đánh cùng Viêm Nguyệt Huyền Thiên tộc. Sau đó nhân tộc thật vất vả mới

khôi phục một chút sinh cơ, Thiên Tộc chính là vào thời điểm đó mà động,

giống như thích khách, hung hăng cắt lấy nửa giang sơn của nhân tộc.

Thánh Lan tộc cũng vào lúc đó, lựa chọn trở thành tộc phụ thuộc Hắc Thiên

tộc.

Thậm chí nhìn từ góc độ lịch sử, năm đó Đại Công Tước của Thánh Lan đào

ngũ, càng giống như là một trận trù hoạch sẵn vô cùng kinh tâm, chỉ chẳng qua

hiện nay thời gian qua đi cảnh vật thay đổi, đã ít có người biết được chân tướng

cụ thể.

Hứa Thanh không hiểu rõ cái này nhiều, tất cả lịch sử, đều được Quận Thừa

giới thiệu cho biết khi tham gia mật huấn Chấp Kiếm Giả.

Nhưng Hứa Thanh biết rõ Hắc Thiên tộc không thích ánh mặt trời, cho nên

tộc này đã kiên quyết tiêu diệt mặt trời tồn tại ở phía trên bọn họ, khiến cho nó

vẫn lạc.

Từ đó về sau, toàn cảnh Hắc Thiên tộc …chỉ có ánh trăng

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi