QUANG ÂM CHI NGOẠI

Từ đó cũng có thể nhìn ra sự cường hãn của Hắc Thiên tộc.

Hôm nay, rốt cuộc hắn có thể nhìn thấy Hắc Thiên tộc.

Tổng cộng có bốn tên Hắc Thiên tộc bị đưa vào khu Bính.

Bộ dáng của bọn họ khác biệt với nhân tộc.

Thân thể tộc nhân của Hắc Thiên tộc có chút nhỏ gầy, không khác biệt lắm

với đứa trẻ 12-13 tuổi của nhân tộc.

Toàn thân màu xám, đầu người rất lớn, không có mí mắt, tựa như vĩnh viễn

cũng sẽ không nhắm mắt.

Mà con mắt cũng không nhỏ, bên trong là một mảnh đen nhánh.

Tóc giống như kim, dựng thẳng lên tựa như lợi khí.

Dù là trong tầng 90 tối om, vẫn có thể thấy trên những sợi tóc ẩn chứa

những tia sắc bén truyền ra.

Giờ phút này trên người của bọn họ cũng đeo trùng trùng điệp điệp khóa,

thần sắc cực kỳ uể oải, toàn thân tràn đầy vết thương do bị nghiêm hình tra hỏi,

sâu thấy cả xương.

Nhất là đầu của bọn họ, mỗi người đều bị đâm vào một cây kim dài màu đen

có khắc vô số phù văn thật nhỏ.

Trong lúc Hứa Thanh quan sát, Quỷ Thủ đã trao đổi xong với Chấp Kiếm

Giả đưa Hắc Thiên tộc tới, sau khi chú ý thấy ánh mắt Hứa Thanh, lão quét mắt

nhìn bốn tên Hắc Thiên tộc kia, trong mắt lộ ra sát cơ.

"Trong Phong Hải Quận chúng ta, quả thật không thấy nhiều Hắc Thiên

tộc."

Nói xong, lão chào hỏi với lính canh ngục khu Bính bên cạnh, để bọn họ

giải ba tên Hắc Thiên tộc vào trong tiểu thế giới.

Lúc những lính canh ngục khu Bính nhìn qua từng tên Hắc Thiên tộc liền

nhe răng cười, trong mắt còn có một tia hung tàn, hiển nhiên đối với bọn họ mà

nói, loại vật hiếm lạ này, nhất định sẽ chơi rất vui.

"Các ngươi nhớ kỹ, không nên giết chết bọn họ, lưu lại cho phép người sau

luyện tay một chút, đừng có ăn mảnh." Quỷ Thủ mắng một câu, những người

lính canh ngục khu Bính cũng không để ý, từng người nở nụ cười, mang theo ba

tên Hắc Thiên tộc rời đi.

Rất nhanh, trong tầng 90, chỉ còn lại Hứa Thanh cùng Quỷ Thủ, và một tên

Hắc Thiên tộc bị lưu lại.

"Đến đây Hứa Thanh, mật huấn lúc trước thiếu khuyết vật mẫu, hôm nay ta

sẽ tiếp tục giảng dạy cho ngươi một chuyến."

Quỷ Thủ liếm liếm bờ môi, nhìn tên Hắc Thiên tộc hấp hối bị lưu lại kia,

cười dữ tợn một tiếng, sau đó liền đi tới một tay nhắc lên.

"Hắc Thiên tộc không thích ánh mặt trời, đây là chỗ trí mạng của bọn

chúng, nhưng ngươi không nên bị cái kiến giải này lừa gạt, việc này không có

nghĩa rằng bọn họ một chút cũng không thể thừa nhận tia sáng, dẫu sao trong

Hắc Thiên tộc cũng có ánh trăng."

"Trên thực tế, muốn đạt tới hiệu quả chí tử, phải cần ánh mặt trời phải cực

kỳ nồng đậm mới có hiệu quả, bằng không mà nói, nhiều nhất chỉ khiến cho bọn

họ cảm thấy không khỏe."

Trong mắt Quỷ Thủ mang theo vẻ tàn ngược, cẩn thận giới thiệu cho Hứa

Thanh.

"Chú ý tới con mắt của Hắc Thiên tộc, nơi đây hội tụ vô số lạc ấn, phần lớn

phương pháp tu hành của Hắc Thiên tộc đều có liên quan cùng con mắt, chúng

nó am hiểu nhất là thuật nô dịch."

Nói xong, Quỷ Thủ đưa tới trước mặt Hứa Thanh, tay trái túm lấy con mắt

phải của tên Hắc Thiên tộc kia, trong khi tên kia kêu gào thê lương thảm thiết,

tươi sống móc con mắt của gã ra.

Máu tươi màu đen văng khắp nơi, Quỷ Thủ đưa con mắt trong tay lên, ném

cho Hứa Thanh.

Hứa Thanh thần sắc như thường, giơ tay lên tiếp nhận, sau khi cẩn thận

quan sát, liền nhìn thấy trong con ngươi màu đen này rõ ràng tồn tại vô số ấn ký

phù văn, rập rạp vô số, tựa như được xếp đặt thành một loại trận pháp nào đó.

"Cái đồ chơi này có thể làm thành pháp khí, tặng cho ngươi để lưu lại làm

kỷ niệm."

Hứa Thanh biết vật này nhất định rất trân quý, cảm kích trong lòng, chắp tay

cúi đầu và cẩn thận thu hồi con mắt này.

"Bây giờ lại tiếp tục tiết học, cũng chính bởi vì thiên phú và tu hành của Hắc

Thiên tộc đặc thù, cho nên thần thức của tu sĩ Hắc Thiên tộc coi như cũng là

xếp hạng trước ở trong vạn tộc, thần niệm rất mạnh, có thể giết người trong vô

hình, điều khiển vạn vật, nô dịch vô số tộc quần."

"Mà cường giả Hắc Thiên tộc, càng có thể giữa không sinh có, huyễn hóa ra

thứ tồn tại chân thật, cường hãn vô cùng."

Quỷ Thủ hành hạ tên Hắc Thiên tộc trong tay, trong khi đối phương liên tục

kêu gào thê lương thảm thiết, giới thiệu kỹ càng cho Hứa Thanh.

"Cho nên trong não Hắc Thiên tộc, sẽ tồn tại một chút não tinh, giá trị rất

lớn."

"Não tinh này cũng là thứ tu sĩ bộ tộc này dùng để hấp thu dị chất, là mấu

chốt để tu hành, đã từng có nhân tộc lấy ra thử dung nhập vào bản thân mình,

nhưng lại thất bại."

"Những thứ mà ta nói, chỉ là lực lượng căn bản của tộc này, dẫu sao thì Hắc

Thiên tộc cũng vô cùng to lớn, bên trong tông môn như rừng, gia tộc đông đảo,

lưu phái như biển, có đủ các loại pháp thuật."

"Mặt khác, còn có tóc của bọn họ, đây cũng là thứ vũ khí cơ bản nhất của

tộc nhân Hắc Thiên tộc, trong đó ẩn chứa độc có thể diệt sát thần hồn, về sau

nếu như ngươi gặp phải, nhất định phải cẩn thận."

Quỷ Thủ đang muốn tiếp tục giới thiệu, Hứa Thanh bỗng có chút chần chờ,

nhẹ giọng mở miệng.

"Tiền bối, có thể cho ta một cọng lưu lại làm kỷ niệm không?"

Quỷ Thủ nghe vậy cười ha ha, trực tiếp tách ra ba cọng tóc của Hắc Thiên

tộc, ném cho Hứa Thanh, sau đó tiếp tục giảng giải Hắc Thiên tộc với Hứa

Thanh, từ đầu đến chân, nói cực kỳ cẩn thận.

Đến đằng sau, lão dứt khoát vừa nói vừa động thủ, mổ tươi xẻ sống tên Hắc

Thiên tộc kia để hiểu rõ, tràng cảnh vô cùng hung tàn.

Thần sắc Hứa Thanh từ đầu đến cuối đều như bình thường, một mực nhìn

kỹ, hắn không có chút cảm xúc thương cảm nào cả, bởi vì hắn biết rõ, nếu như

mình bị Hắc Thiên tộc bắt lại, thứ đợi chờ hắn, tám chín phần mười cũng là loại

việc giống như thế này.

Hai tộc là tử thù, cả Vọng Cổ đều biết.

Nhưng đáy lòng của hắn cảm giác lần này Quỷ Thủ tiền bối không giống

như đang dạy khóa học, càng giống như muốn nhờ lý do dạy học, để thỏa mãn

ham mê của mình.

Nhưng mà Hứa Thanh giả bộ như không nhìn ra, rất cẩn thận lắng nghe và

nghiêm túc nhìn.

Cứ như vậy qua một lúc lâu sau, khi Quỷ Thủ vẫn chưa thỏa mãn, chương

trình học lần này kết thúc.

"Đáng tiếc, vật mẫu quá ít, đợi lần sau ta sẽ giảng giải thêm thật kỹ cho

ngươi." Quỷ Thủ liếm liếm bờ môi, xuất ra bầu rượu uống một ngụm lớn, thoải

mái ngâm nga khúc hát, cất bước đi vào tiểu thế giới.

Hắc Thiên tộc khu Bính không phải là bốn người, đã thành ba người.

Hứa Thanh chắp tay cúi đầu, đưa mắt nhìn đối phương đi xa.

Mà cuộc sống sinh hoạt tiếp theo của hắn, cũng không bởi vì phạm nhân

Hắc Thiên tộc đến mà thay đổi, hết thảy vẫn tiếp diễn như thường, mỗi ngày

hắn đều tới trực, ngoại trừ thỉnh thoảng đi tới nhà tù 132 khu Đinh, phần lớn

thời gian đều dùng để tới giới ngục để thừa nhận quy tắc của tiểu thế giới.

Thời gian kiên trì cũng đã từ 1000 hơi thở gia tăng đến hơn 1500 hơi thở rồi,

cách mục tiêu hắn tự định ra càng ngày càng gần, vào ngày hôm nay, đội trưởng

biến mất hồi lâu đột nhiên truyền âm.

"Tiểu sư đệ, gặp nhau ở Kiếm Các nhé."

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi