QUAY VỀ CỔ ĐẠI: TAY TRÁI KIỀU THÊ TAY PHẢI GIANG SƠN

Ngàn quân dễ kiếm, một tướng khó cầu, tốc độ phát triển của Kim Phi quá nhanh, dưới trướng luôn thiếu nhân tài.

Mặc dù Hàn Phong không biết chữ nhưng khả năng tư duy tỉ mỉ khiến anh ta trở thành một trong số ít trợ thủ đắc lực của Kim Phi.

Trước đây, tình hình ở Đông Hải không ổn định, cần một người đáng tin cậy để phụ trách, nhưng bây giờ xưởng đóng †àu đã được xây dựng, mọi thứ đang đi đúng hướng, nếu để Hàn Phong ở lại đây thì không cần thiết.

Cho nên trước khi Kim Phi đến đã điều chuyển anh ta về Xuyên Thục, để Đại Cường phụ trách Đông Hải.

Tuy nhiên, Kim Phi vẫn rất coi trọng việc đóng tàu, không chỉ để Đại Cường đưa một đại đội đến, mà còn trang bị cho đơn vị ba khinh khí cầu để đề phòng những tình huống bất trắc.

"Đại Cường, sau này xưởng đóng tàu sẽ giao cho ngươi."

Kim Phi nhìn Đại Cường: "Đừng lo những chuyện khác, trách nhiệm duy nhất của ngươi là bảo vệ xưởng đóng tàu và an toàn của Hồng công tử, ngươi có thể làm được không?"

"Tiên sinh yên tâm, chỉ cần trong đại đội 3 vẫn còn một người còn sống, bọn ta sẽ không để kẻ địch phá hủy xưởng đóng tàu!"

Đại Cường ưỡn ngực trả lời.

Phó đại đội trưởng cùng vài phó trung đội trưởng cũng vội vàng lên tiếng bảo đảm.

Đây cũng là lý do Kim Phi chọn Đại Cường đến Đông Hải. Mặc dù đầu óc của Đại Cường không linh hoạt như đám Hàn Phong và Hầu Tử, nhưng anh ta rất trung thành và nghe lời.

Mọi mệnh lệnh mà Trương Lương đưa ra cho anh ta đều được thực hiện thành công mà không hề thất bại.

Khi còn là trung đội trưởng, Trương Lương đã nhờ anh ta dẫn người đi chặn một nhóm thổ phỉ trên đường núi.

Theo thông tin tình báo, nhóm thổ phỉ nhiều nhất chỉ có một trăm người, nhưng khi Đại Cường dẫn người đến lại phát hiện nhóm thổ phỉ này đã hợp nhất với một nhóm thổ phỉ khác, số lượng đã tăng gấp ba lần.

Khi đó, địa hình phục kích của Đại Cường không thuận lợi, nhưng anh ta không rút lui, cũng không buông tha bọn thổ phi. Thay vào đó, anh ta dẫn một đội lính chặn quân địch trên đường núi, trì hoãn chúng cho đến khi lực lượng chủ lực đến.

Khi hết tên hạng nặng, họ sử dụng nỏ tay, khi hết tên nỏ tay, họ liều mình chiến đấu tay đôi.

Dù chỉ còn lại một phần ba trung đội nhưng họ không bao giờ bỏ cuộc.

Bây giờ nếu muốn làm đại đội trưởng trong tiêu cục cũng phải biết ít nhất năm trăm chữ, Đại Cường chỉ biết 300 chữ, theo lý thuyết là anh ta không đủ tư cách làm đại đội trưởng, nhưng vì trận chiến đó, Trương Lương đã chú ý tới anh ta, được thăng chức đặc biệt, cho phép anh ta học năm trăm chữ trong một năm.

Tướng quân có thể ảnh hưởng đến toàn đội, dưới sự lãnh đạo của Đại Cường, Kim Phi tin rằng nếu kẻ thù thực sự đến, đại đội 3 có thể thực sự chiến đấu đến người cuối cùng mà không rút lui.

Tiếp theo, Hàn Phong dẫn Đại Cường đi bàn giao công tác bảo vệ, Kim Phi và Hồng Đào Bình cùng nhau thử nghiệm ròng rọc kéo tay, nhân tiện thảo luận ý tưởng đóng tàu mới.

Phải nói rằng Hồng Đào Bình quả thực có tài đóng tàu, nhanh chóng năm bắt được nhiều khái niệm.

Vốn dĩ Kim Phi nghĩ răng sẽ mất ít nhất một tháng để giải thích xong, nhưng Hồng Đào Bình chỉ mất chưa đầy mười ngày để học mọi thứ. Anh ta thậm chí còn có thể tạo ra một mô hình tàu trong thời gian rảnh rỗi.

Do hạn chế về thời gian, mô hình con tàu hơi thô, nhưng cấu trúc cơ bản khớp chính xác với những gì Kim Phi đã vẽ trên bản thiết kế.

Sau nhiều ngày thử nghiệm, ròng rọc kéo tay đã được xác nhận là hoạt động bình thường mà không gặp vấn đề gì.

Điều này có nghĩa là hai mục tiêu của Kim Phi khi đến Đông Hải về cơ bản đã hoàn thành, đã đến lúc y phải quay trở lại

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi