CHƯƠNG 150: GIẬN SẮP ĐIÊN RỒI
Editor: Luna Wong
Trong ngày thường thái độ của Chương ma ma kiêu căng, đối với người ở thôn trang cực kỳ hà khắc, lúc này rốt cục tự ăn quả ác, người ở thôn trang thu thập nàng cũng không có chút lưu tình nào, thậm chí bọn họ còn ở trong đáy lòng lặng lẽ thương lượng, nên nói như thế nào có thể để tất cả hậu quả đều đổ lên trên đầu một mình Chương ma ma.
Trong Minh Hối hiên, Hứa Vân Noãn từ từ ở trong phòng chuyển quyển, Nhị Hắc nhắm mắt theo đuôi theo sau lưng nàng, đi hai bước còn phải dừng một chút, thỉnh thoảng nghiên đầu, hình dạng lại có vài phần thơ ngây.
“Tôn nhi, ngươi nói Úc Khoảnh bên kia cũng sẽ không xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn chứ?”
Đây chính là bước quan trọng nhất quan hệ đến việc nàng ác tâm Thẩm gia, tự nhiên không muốn xảy ra sơ xuất gì.
“Cô nãi nãi yên tâm, Úc Khoảnh làm việc cực kỳ kiên định.”
“Vậy là tốt rồi.”
Trong lúc nhất thời Nhị Hắc không phòng bị, đụng đầu vào trên bắp chân của Hứa Vân Noãn, người bị đụng lảo đảo về phía trước nửa bước.
“Hay cho một Nhị Hắc, có phải có ý định trả thù chủ tử nhà ngươi hay không?”
Nhị Hắc nghiên đầu một cái, dáng dấp nghe không rõ ngươi đang nói cái gì.
Hứa Vân Noãn dùng sức xoa xoa lỗ tai của nó, huyên đến Nhị Hắc nhảy mũi hai cái, dùng răng nhẹ nhàng cắn tay của Hứa Vân Noãn.
“Sỏa Nhị Hắc, không được liếm ta!”
“Gâu gâu. . .”
Nháo đằng một lúc lâu, ngoài cửa rốt cục truyền đến động tĩnh, Hứa Vân Noãn lập tức bỏ qua Nhị Hắc, nhãn thần sáng quắc nhìn phía cửa.
Úc Khoảnh một thân hắc sắc y sam vào cửa hành lễ: “Gặp qua cô nãi nãi, gặp qua công tử, sự tình tất cả thuận lợi, may mắn không làm nhục sứ mệnh.”
Hứa Vân Noãn nhất thời cao hứng vỗ tay một cái: “Úc Khoảnh hộ vệ làm vô cùng tốt, ngày hôm nay quá muộn, ngày mai để Đinh thẩm mà thu xếp một bàn cơm nước, chúng ta phải ăn mừng một chút.”
“Cô nãi nãi khen lầm rồi, đều là thuộc hạ nên làm.” Trong miệng Úc Khoảnh khiêm tốn, trong ánh mắt lại hiện lên hỉ sắc cao hứng, thân là thuộc hạ có thể có được chủ tử tán thưởng, tự nhiên là một chuyện cực kỳ cao hứng.
Mục Trần Tiêu quay Úc Khoảnh gật đầu: “Tối hôm nay khổ cực, trở về nghỉ ngơi một chút.”
“Vâng.”
Hứa Vân Noãn lại ở trong phòng vòng vo hai vòng, lúc này mới đè hỉ sắc trong lòng xuống: “Canh giờ không còn sớm, ta cũng trở về nghỉ ngơi, ngày mai còn phải dậy sớm xem náo nhiệt.”
“Được, ta tiễn cô nãi nãi trở về.”
“Không cần, tôn nhi ngươi ngoan ngoãn là tốt rồi, một mình cô nãi nãi hoàn toàn không thành vấn đề.” Hứa Vân Noãn nói xong, trực tiếp cất bước hấp tấp ly khai.
Mục Trần Tiêu trố mắt chỉ chốc lát, lập tức nhẹ nhàng nở nụ cười một tiếng.
Noveltown.asia
Sáng sớm ngày thứ hai, Hứa Vân Noãn thức dậy thật sớm, mở miệng liền hỏi Mộ Vũ: “Hôm nay trong thành có động tĩnh gì?”
Mộ Vũ và Hàn Yên thật sớm liền chú ý bên trong thành, nghe nói như thế, vội vã trả lời: “Sáng sớm hôm nay cửa thành vừa mở, hạ nhân ở trang tử của Thẩm gia trói Chương ma ma vào thành, đồng thời cũng truyền đến tin tức, nói là noãn bằng trong trang tử của Thẩm gia hôm qua gặp hỏa hoạn, hôm nay bị đốt sạch sẽ.”
“Hiện tại người đâu?”
“Đã đến Thẩm gia rồi.”
Hứa Vân Noãn thất vọng: “Ta còn tưởng rằng bản thân dậy sớm, không nghĩ tới vẫn là bỏ lỡ náo nhiệt.”
“Đơn giản chính là tràng diện khóc sướt mướt, cũng không có gì hay để xem, nếu cô nãi nãi muốn xem, chúng nô tỳ liền theo người đi ra phố.”
Hứa Vân Noãn tỉ mỉ suy nghĩ một chút, cuối cùng vẫn lắc đầu một cái: “Quên đi, hiện tại trên đường phố, phỏng chừng cũng không thấy được gì, Tần Oanh Tư bọn họ bên kia khởi hành chưa?”
“Hồi lời của tiểu thư, sáng sớm hôm nay Tần Oanh Tư và Tần Minh Triết đã khởi hành ly khai bến tàu kinh thành.”
“Ân, không có thể gặp Tần U Tố kia một lần, thực tại là có chút đáng tiếc.”
“Tần U Tố hình như vẫn ở Chu gia, nên là chậm thoát thân, chờ mấy ngày nữa, nói không chính xác sẽ gặp được.”
“Nói cũng phải, được rồi, Đinh thẩm bên kia bận rộn như thế nào?”
“Hết thảy đều đã chuẩn bị xong, sẽ chờ tiểu thư chọn một ngày cát tường, có thể khai trương buôn bán.”
Hứa Vân Noãn đứng dậy mặc y sam, vừa rửa mặt vừa nói: “Đã sớm đã nói với Đinh thẩm, tòa tửu lâu này là dùng tay nghề thếu của nàng đổi lấy, không có quan hệ gì với ta, nhưng nàng lại cứ không nghe.”
“Là tiểu thư thiện tâm, nhắc tới, Đinh thẩm cũng là ký kết khế ước bán thân với Mục gia, thân là hạ nhân, mạng đều là chủ nhân, chớ đừng nói chi là những thứ đồ khác.”
Mộ Vũ và Hàn Yên nhìn nhau một mắt, nói phá lệ rõ ràng.
Ở cùng tiểu thư nhà mình quá quá lâu, từ từ sẽ phát hiện, giới định trong lòng nàng đối với chủ tử và nô tài cũng không có nghiêm khắc như vậy.
Mặc dù nói ở chỗ tiểu thư phạm sai lầm như trước vẫn phải chịu nghiêm phạt, nhưng là ánh mắt của nàng nhìn những hạ nhân như bọn họ lại là bình đẳng.
Noveltown.asia
Vì nàng làm việc có thể có được lòng biết ơn, tưởng thưởng cho tới bây giờ đều công chính, chính là bởi vì như vậy, các hạ nhân trong phủ mới tôn trọng, kính nể nàng.
Hứa Vân Noãn lắc đầu: “Nào có thể bá đạo như vậy.”
“Đây cũng không phải là bá đạo, trong kinh thành, mấy phủ đệ khác đều là như vậy, nô tài làm việc cho chủ, vốn là chuyện đương nhiên.”
“Đều là như vậy, sự tình cũng không nhất định là đúng.” Hứa Vân Noãn không nói thêm gì nữa, đại gia gia từ nhỏ dạy đạo nàng, quân tử yêu tài, lấy phải có lý, cho nên nàng thích kiếm bạc, nhưng cũng không phải bạc gì cũng sẽ nắm trong tay, “Để người hỏi thăm thêm chút động tĩnh của Thẩm gia, ta muốn xem Chương ma ma kia cuối cùng sẽ có hạ tràng gì.”
Mộ Vũ và Hàn Yên bưng đồ ăn lên cho Hứa Vân Noãn, đầy mặt nụ cười nói rằng: “Vâng, tiểu thư ăn mấy thứ trước, nếu Thẩm gia bên kia có động tĩnh gì, nô tỳ sẽ đúng lúc đến nói cho người nghe.”
Lúc này Thẩm gia một mảnh kêu khóc có tiếng, Chương ma ma bị sợi dây buộc áp trên mặt đất, bên người còn đặt một rổ tiền giấy chưa đốt sạch.
“Phu nhân, nô tỳ oan uổng, là một hạ nhân ở thôn trang thượng trông coi bất lợi, để noãn bằng bốc lửa, không có quan hệ chút nào đến nô tỳ.”
Tiếng kêu khóc của Chương ma ma phá lệ bén nhọn, bị giam ở sài phòng suốt đêm, lúc này đầy mặt quyện sắc, nước mắt giàn giụa, dáng dấp cực kỳ chật vật.
Vu thị lạnh mặt ngồi ở chính vị, nét mặt tràn đầy một mảnh hàn băng đông lạnh, nàng nhìn hướng Chương ma ma trong ánh mắt mang theo chán ghét và tức giận không chút nào che giấu: “Ngươi nói không có quan hệ gì với ngươi? Vậy cái rổ tiền giấy chưa đốt hết bên cạnh ngươi là từ đâu tới?”
“Đây. . . Là bọn hắn vu hãm!”
Đám hạ nhân ở thôn trang thượng vội vã phản bác.
“Phu nhân, đêm qua là cúng thất tuần của nhi tử Chương ma ma Đàm Vượng, Chương ma ma uống chút rượu, buổi tối không ngừng phát giận, thậm chí còn đuổi chúng nô tài ra ngoài, nô tài không dám phản bác, liền đều tự trở về phòng. Sau khi liền nghe phía bên ngoài có động tĩnh, chạy ra ngoài, noãn bằng đã bốc cháy rồi, trên mặt đất trước mặt Chương ma ma có còn tiền giấy chưa đốt sạch.”
“Thôn trang vốn là ở vùng ngoại ô, buổi tối gió lại lớn, tiền giấy bốc cháy lên nhẹ bỗng, hơi chút dính một chút gió liền tia lửa văng khắp nơi, trong ngày thường chúng nô tài nhóm lửa làm cơm đều phá lệ cẩn thận, nhưng không nghĩ tới Chương ma ma lại đỉnh đạc hoá vàng mã tiền giấy ở bên cạnh noãn bằng.”
“Phu nhân, chúng nô tài nói không có nửa câu nói sạo, thỉnh phu nhân minh xét.”
Chương ma ma có lòng muốn biện giải, nhưng bọn hạ nhân ở thôn trang nói ngôn từ chuẩn xác, hơn nữa, lửa ngày hôm qua, hình như đích thật là nàng hoá vàng mã tiền giấy đưa tới. . .
Nghĩ đến đây, ánh mắt của nàng liền không tự chủ mang theo ý chột dạ.
Vu thị trực tiếp cầm trà trản trong tay lên, hung hăng đập vào trên người của Chương ma ma, nếu còn không phát tiết một chút, lửa giận trong lòng sẽ khiến nàng điên lên mất: “Thứ đồ thành sự bất túc, bại sự có thừa!”