CHƯƠNG 77: CÓ TIỆN NGHI CỨ KHÔNG CHIẾM
Editor: Luna Huang
Nét mặt của Hàn phu nhân mỉm cười nhìn hai tiểu hài tử thì thầm to nhỏ, nhãn thần quan sát bố trí trong phòng một chút, tâm tư không khỏi giật giật: Trong phòng bố trí giản tiện ấm áp, nhan sắc tươi mát lịch sự tao nhã, một ít bài biện là đặc chế, hoạt bát sinh động rồi lại không hiện hỗn độn, nhất là trên bệ cửa sổ trưng mấy chậu sơn trà nở rộ, phá lệ rạng rỡ không ít.
“Nhìn bố trí trong phòng Vân Noãn một cái, toàn bộ kinh đô sợ rằng đều tìm không ra phần thứ hai.”
Chiếm được đồng ý chơi xe lăn, Đào Bảo nhi cảm thấy mỹ mãn, lúc này theo sát Hứa Vân Noãn ngồi xuống, tư thái phá lệ nhu thuận.
Hứa Vân Noãn cười trả lời: “Bất quá là lấy chút tâm tư, bày mấy bồn hoa sơn trà còn sót lại, nếu là phu nhân thấy hợp mắt, chờ lúc về, đi noãn phòng lựa mấy chậu mang về, không phải đồ hiếm lạ gì, chỉ là chính đồ có màu sắc diễm lệ chút thôi.”
Hàn phu nhân có tâm tư của mình, lúc này tự nhiên không có cự tuyệt: “Ta đây không khách khí với ngươi nữa.”
Có qua có lại, quan hệ mới có thể lâu dài, nàng nhận lễ vật của Hứa Vân Noãn, đã chuẩn bị xong tâm lý sau này hoàn lễ rồi.
Nhãn thần của Hứa Vân Noãn hơi sáng, giao tiếp với người thông minh chính là thông thuận, lí lí ngoại ngoại đều có thể nhận thấy được thoả đáng.
“Trước có nói với phu nhân chuyện tú phường, không biết phu nhân suy tính như thế nào?”
“Không giấu gì ngươi, lần này ta tới, một là thăm ngươi, hai là muốn nói với ngươi chuyện tú phường.” Hàn phu nhân cũng không biết tại sao mình sẽ tin Hứa Vân Noãn như vậy, dù sao nàng chỉ là một hài tử nho nhỏ, sau khi xuất cung, đề nghị của nàng luôn ở trong đầu nàng không xóa được.
Hàn phu nhân xuất thân cao, tự nhiên hiểu kinh thành là một địa phương nào, ở chỗ này, chỉ cần là có tài hoa và uyển chuyển là vô dụng, càng nhiều hơn vẫn là mạng giao thiệp và bối cảnh, bối cảnh đã định không có cách nào thay đổi, muốn hạ thủ ở mạng giao thiệp, bạc là nước cờ đầu tốt nhất.
“Phu nhân đến thật đúng lúc, Hàn Yên, đi gọi Đinh thẩm đến đi, để cho nàng gặp Hàn phu nhân một lần.”
“Vâng.”
Chỉ chốc lát sau, Đinh thẩm liền đến, trên tay còn đang cầm khay: “Nô tỳ gặp qua Hàn phu nhân, gặp qua Đào tiểu thư, gặp qua cô nãi nãi.”
“Đinh thẩm không cần đa lễ.” Trong lòng Hàn phu nhân âm thầm gật đầu, vị Đinh thẩm này nhìn bốn mươi, động tác lưu loát, y sam ngăn nắp sạch sẽ, tóc chải cẩn thận tỉ mỉ, nhìn là một người chỉnh tề.
Vọng Thư Uyển.com
Hứa Vân Noãn cười hỏi: “Trên tay Đinh thẩm bưng thứ gì, ngửi thơm quá a!”
Đinh thẩm liền vội vàng đem khay đặt ở trên bàn: “Là dược phương Cô nãi nãi cho, nô tỳ rốt cục hiểu rõ, đây là một chung canh bát bảo đông trùng hạ thảo dưỡng sinh, đầu lưỡi của cô nãi nãi linh, giúp đỡ nô tỳ nếm thử, xem có phải vị mà người nói không.”
“Ta đây thật có phúc.” Mặt Hứa Vân Noãn hơi có chút đỏ lên nhìn về phía Hàn phu nhân, “Phu nhân, miệng ta thèm ăn, để người chê cười.”
Hàn phu nhân cười ôn hòa: “Đừng nói là ngươi, ta ngửi được mùi cũng bị hấp dẫn, không biết Đinh thẩm có làm nhiều không, để ta cùng Bảo nhi cùng lây chút phúc?”
“Tự nhiên, nô tỳ có phúc, hôm nay có thể được ba vị quý nhân chỉ điểm.”
Mộ Vũ và Hàn Yên vội vã cầm thêm chén đến, chia canh ra.
Hàn phu nhân vốn là vì cổ động, dù sao sau này cũng là hợp tác với Đinh thẩm, nhưng không nghĩ tới khau khi bưng canh lên, mùi vị kia càng thơm.
Canh mang theo hương vị rất thuần hậu, nhưng lại không ngấy, ngược lại hấp dẫn người thèm ăn.
Hàn phu nhân uống một ngụm, liên tiếp thử thêm, sau đó tràn đầy kinh thán nhìn Đinh thẩm: “Tây nghề của Đinh thẩm đúng là tuyệt diệu. Canh đông trùng hạ thảo cùng vịt này ta từng uống qua, nhưng cho tới bây giờ không ai có thể làm ra mùi vị ngon như thế.”
Thảo nào không nghiên cứu tay nghề thêu, lại một lòng nghĩ đến thức ăn.
Canh nóng vào miệng, mang theo một cổ tiên khí mặn, theo cổ họng nuốt xuống, ấm áp, như là vẫn còn trong miệng. Trong canh không có chút mùi tanh của vịt cùng đông trùng hạ thảo nào, ngược lại mang theo một mùi thơm ngát của vịt, trong đó lại có thêm chút mở, tươi mới để người hận không thể nuốt luôn đầu lưỡi.
Hứa Vân Noãn cũng ở một bên liên tục gật đầu: “Canh này của Đinh thẩm nghiên cứu rất tốt.”
Đào Bảo nhi cũng không cần thìa, trực tiếp cầm chén uống sạch, sau đó mắt ba ba nhìn chung canh trên bàn, “Hứa tỷ tỷ, ta còn có thể uống thêm chút nữa không?”
Hàn phu nhân bất đắc dĩ cười: “Trước khi tới vài lần khuyên ngươi ăn nhiều một chút, ngươi lắc đầu như trống lắc, thế nào đến chỗ Hứa tỷ tỷ ngươi lại có khẩu vị rồi? Không biết, còn tưởng rằng ta đây là thân nương khắt khe!”
“Canh ở chỗ Hứa tỷ tỷ ngon, uống vào ấm áp. Ghế của Hứa tỷ tỷ ngồi cũng tốt, có nệm mềm mềm…” Đào Bảo nhi xoa một góc nệm mềm, chỉ cảm thấy ở đây cái gì cũng tốt, “Phản chính ta thích chỗ của Hứa tỷ tỷ.”
“Vậy chờ lúc ta về, bỏ ngươi ở lại.”
“Ta đây theo Hứa tỷ tỷ.” Đào Bảo nhi ôm cổ ôm cổ tay của Hứa Vân Noãn, nhãn thần mang theo chờ mong không nói ra được.
Hàn phu nhân thầm nghĩ trong lòng một tiếng không có lương tâm, rồi lại cao hứng tính tình rộng rãi của nàng: “Những ngày qua nhốt nàng ở nhà, nhất định là hỏng rồi, Vân Noãn cũng không nên tính toán với nàng.”
“Làm sao có thể, ta cũng thích Bảo nhi, nếu là phu nhân yên tâm lưu nàng lại, ta vui vì có người bồi, chỉ sợ trong lòng phu nhân không nỡ.”
Vọng Thư Uyển.com
“Đừng nói, nha đầu này ở bên cạnh rất phiền, một khắc không thấy, trong lòng lại nhớ.”
Hứa Vân Noãn cười, biết trong lòng Hàn phu nhân có lo lắng, lời này dứt khoác kéo cho qua chuyện.
Lúc này, Mục gia ngoại trừ nàng, chỉ có Mục lão gia tử và Mục Trần Tiêu, không có nữ quyến khác ở, tự nhiên không tiện để Đào Bảo nhi ngủ lại, không thôi sợ là sẽ có lời đồn đãi không tốt truyền ra.
Uống xong xanh, ba người đều là khen không dứt miệng.
Đinh thẩm cực kỳ vui vẻ, nghe được để cho nàng dạy tú nương, liền vội vàng gật đầu đáp ứng: “Cô nãi nãi trước có nói với nô tỳ, trong lòng nô tỳ vô cùng cảm kích, tất nhiên kiệt lực giáo dục tú nương.”
Hàn phu nhân gật đầu, Đinh thẩm lại lấy ra vài món tú phẩm thượng đẳng, nhìn Hàn phu nhân liên tục kinh thán.
“Vân Noãn, chuyện tú phường không phải một sớm một chiều, nên, lợi nhuận trong này, chúng ta cũng giấy trắng mực đen viết rõ ràng, như vậy mới có thể lâu dài, ngươi thấy sao?”
“Tự nhiên, phu nhân nghĩ thỏa đáng.”
“Sau khi trở về ta thương nghị với lão gia, tú phường chia ba bảy, ta ba, ngươi bảy, thế nào?”
Hứa Vân Noãn lắc đầu: “Phu nhân làm như vậy, không phải rõ ràng thiệt cho mình sao? Hẳn là ta chiếm ba phần, phu nhân bảy phần mới phải.”
“Ta không biết thêu, còn phải làm phiền Đinh thẩm hỗ trợ giáo dục, còn nữa, nếu là không có ngươi, ta cũng không nghĩ ra chuyện làm ăn này.” So sánh với lợi ích, nàng thấy trước đây Mục lão gia tử giúp đỡ ủng hộ Đào Hàn phu quân nàng, nên tiền lời này nhường phần lớn.
Hứa Vân Noãn khước từ phá lệ kiên định: “Phu nhân, người thành thật với nhau, Vân Noãn cũng đi thẳng vào vấn đề. Bốn sáu, Vân Noãn nguyện ý chiếm bốn, kế phiếu viết định năm năm, sau năm năm, mặc kệ quy mô tú phường thế nào, bốn phần trong tay Vân Noãn cũng đều của Quy phu nhân sở hữu.”