QUỐC SẮC KIỀU PHI

CHƯƠNG 94: TÂM TƯ ÁC ĐỘC

Editor: Luna Huang
Kinh Triệu phủ doãn Ngụy Liêm mở miệng: “Người đến, mang di mẫu Tinh Phong Tôn thị vào công đường.”

Một phụ nhân trung niên bị dẫn vào, vẻ mặt nàng mang theo lệ ngân, sợi tóc hơi mất trật tự, nhìn thấy trận thế trên công đường, còn chưa nói chuyện, chân trước hết đã bị dọa đến mềm nhũn: “Dân phụ… Dân phụ gặp qua đại nhân.”

“Ngươi chính là di mẫu Tinh Phong Tôn thị?”

“Tinh… Tinh Phong…” Tôn thị quay đầu nhìn Tinh Phong, liên tục gật đầu, “Vâng, ta là Vương Hồng… Cũng chính là di mẫu của Tinh Phong. Đại nhân, ta không muốn hại nàng, ta là thân di mẫu của nàng, từ nhỏ nhìn nàng lớn lên.”

Tinh Phong nghiêng đầu sang chỗ khác: “Di mẫu, hiện tại trên công đường, nói dối cũng sẽ bị đánh bằng roi. Ta lớn lên cạnh mẫu thân, từ lúc hiểu chuyện, chỉ gặp qua di mẫu hai ba lần, mỗi lần gặp lại, còn phải chịu trào phúng chế ngạo của ngươi, cái gì gọi là ngươi nhìn ta lớn lên?”

“… Lời không thể nói như vậy, trước đây… Trước đây ta lúc đó chẳng phải yêu thương nương ngươi sao? Ta thấy nương ngươi không nuôi nỗi ngươi, cha kia của ngươi lại không tranh khí, cho nên nói chuyện khó tránh khỏi có chút khó nghe, nhưng hai người chúng ta có quan hệ huyết mạch chém không đứt, ta là di mẫu của ngươi, tự nhiên sẽ không hại ngươi.”

“Di mẫu nói sẽ không hại ta, chính là muốn mạnh mẽ mang ta đi, sau đó bán cho một người góa thê đã hơn bốn mươi?”

“Làm sao có thể? Mặc dù là Lữ Tứ kia là một kẻ góa thê, thế nhưng hắn nói, là muốn thú ngươi, còn không phải ttố hơn ngươi làm nô tỳ ở Mục gia cả ngày hầu hạ người khác sao? Hơn nữa Lữ Tứ kia là một người biết yêu thương người khác, dưới gối còn có hai hài tử, sau khi ngươi đi sinh hay không cũng không ai để ý, đây không phải là càng thêm bớt việc sao?”


“Nếu Lữ Tứ tốt thế, sao ngươi không gả nữ nhi ngươi sang đó? Biểu tỷ ta lớn hơn ta hai tuổi, tuổi này thích hợp lắm đó!”

“Ngươi nói gì thế? Biểu tỷ ngươi làm sao có thể gả cho…” Tôn thị vội bụm miệng, mắt loạn chuyển trái phải nhìn người trên công đường, “Đại nhân, thỉnh người minh giám, ta thật chỉ là muốn tốt cho Tinh Phong, không có ý tứ gì khác.”

Ngụy Liêm không khỏi rút khóe môi: Gả cho một nam nhân góa thê hơn bốn mươi tuổi, còn có hai hài tử, có chỗ nào tốt hơn là hạ nhân ở Mục gia?

Tinh Phong nhìn vẻ mặt chột dạ của Tôn thị, không khỏi cười lạnh một tiếng: “Di mẫu tự nhiên là luyến tiếc tỷ tỷ gả qua đó, dù sao, ngươi còn muốn bán ta lấy bạc, đặt mua xiêm y đồ trang sức cho tỷ tỷ, để nàng dính được một quý nhân!”

“Lời này không nên nói lung tung! Đại nhân, nha đầu này nói xấu ta. Ngươi nhất định phải phạt nàng thật nặng.”

Tinh Phong cung kính hành lễ với Ngụy Liêm: “Đại nhân, lời mới rồi ta nói không có một câu nào là giả, hơn nữa Lữ Tứ mà di mẫu muốn bán ta cũng tới kinh thành, đại nhân chỉ cần gọi hắn đến hỏi, liền biết thật giả. Hơn nữa theo ta được biết, Lữ Tứ đã cho di mẫu ta năm lượng bạc, cũng chính là tiền bán mình của ta, nên di mẫu ta mới không quan tâm, cứ mang ta ra khỏi Mục gia.”

“Ngươi đừng nói bậy…” Thần sắc của Tôn thị càng lộ vẻ hốt hoảng.

Vọng Thư Uyển.com
Mục Trần Tiêu đột nhiên mở miệng: “Ngụy đại nhân, phụ thân của Tinh Phong, chính là bộ hạ cũ trong quân của ta, sau khi xảy ra biến cố, Tinh Phong bị người bán vào trong sòng bạc, vì chuộc thân cho nàng, cô nãi nãi Mục gia ta lấy ra ba trăm lượng bạc. Tinh Phong tri ân báo đáp, lúc này mới viết khế thư, bán mình làm nô. Đối với, trên dưới Mục gia ta luôn luôn chiếu cố nhiều hai phần, nên sau khi chuyện này, chúng ta đi tìm Lữ Tứ kia, hôm nay đã mang người tới.”

Trên trán Tôn thị trận trận mồ hôi lạnh, sắc mặt cũng trở nên trắng.

Kinh Triệu phủ doãn Ngụy Liêm gật đầu: “Như thế, vậy người của Mục tướng quân dẫn Lữ Tứ kia tới.”

Lữ Tứ đã bị ép vào công đường, lập tức phác thông một tiếng quỳ ở trên mặt đất, hướng về phía Tôn thị chửi ầm lên: “Ngươi cái tiện phụ này, là ngươi lừa gạt ta, chuyện này không có bất cứ quan hệ gì với ta, ngươi mau nói rõ với thanh thiên đại lão gia!”

“Ta có gì để nói?” Tôn thị liên tiếp nháy mắt với Lữ Tứ.

Lữ Tứ sợ vỡ mật, sỉ sỉ sách sách nói với Ngụy Liêm: “Đại nhân, đều là Tôn thị câu dẫn ta, nàng lừa bạc ở chỗ ta, còn nói sẽ bán ngoại sinh nữ của nàng cho ta, để ta nếm chút tươi mới, trong lúc nhất thời ta không chịu được dụ dỗ, lúc này mới phạm sai lầm, đại nhân, tội này không phải ở chỗ ta nha!”

Tôn thị thoáng cái tạc lông, giơ tay lên bắt Lữ Tứ: “Ngươi nói bậy cái gì?”


Đã sớm biết Lữ Tứ này là tên hèn nhát, nhưng không nghĩ tới vừa tới công đường, dĩ nhiên nói hết ra.

“An tĩnh!” Ngụy Liêm quát lạnh một tiếng, dáng vẻ bệ vệ phách lối của Tôn thị nhất thời yếu đi, chỉ là sắc mặt trắng đến dọa người.

“Lữ Tứ, ngươi nói rõ ràng lời lúc nãy, ngươi nói Tôn thị này câu dẫn ngươi, là ý gì?”

“Nàng chính là một nữ nhân không tuân thủ nữ tắc, trong thôn chúng ta, không chỉ là cùng ta, còn có những nam nhân khác nữa đều mờ ám không rõ.”

“Ý của ngươi là nói, ngươi và Tôn thị có tư tình?”

“Đại nhân, người cần phải minh biện nha, chuyện không liên quan đến ta, đều là lỗi của tiện phụ Tôn thị này!”

“Hỏi ngươi thì cứ nói rõ, ngươi và Tôn thị có tư tình, có phải thế không?”

“…Vâng, nhưng cũng là nàng câu dẫn ta!”

Vọng Thư Uyển.com
Nghe đến đó, Ngụy Liêm nhịn không được lộ ra một thần sắc chán ghét: “Tôn thị, ngươi và Lữ Tứ này có tư tình, còn bán ngoại sinh nữ của mình cho hắn? Ngươi làm di mẫu, thật đúng là đủ lòng dạ hiểm độc!”

“Đại nhân, ta không có, Lữ Tứ này nói bậy…”


“Ta nói bậy lúc nào? Đại nhân, lời ta nói câu nào cũng là thật, Tôn thị này đừng nói lòng dạ hiểm độc, nàng căn bản là không tim không phổi, lần này nàng nghe nói nha đầu Vương Hồng làm tỳ nữ cho đại hộ, vội vội vàng vàng tìm tới, còn nói kinh thành nhiều quý nhân, bán nha đầu Vương Hồng cho ta, nàng sẽ cầm tiền đặt mua chút xiêm y cho nữ nhi của mình, cho dù là đưa vào đại hộ làm tiểu thiếp cũng là tốt.”

Lữ Tứ như hạt đậu bị mài, trực tiếp nói hết chuyện của Tôn thị ra.

Tinh Phong hơi nhìn Hứa Vân Noãn, thấy Hứa Vân Noãn gật đầu, ngước mắt nhìn về phía Ngụy Liêm, trước mắt nghi ngờ nói rằng: “Ngụy đại nhân, trong lòng nô tỳ có một việc không giải thích được, còn muốn hỏi thử di mẫu ta.”

“Ngươi nói.”

“Di mẫu, ta và ngươi nhiều năm không có liên lạc, ngươi từ miệng người nào biết được ta làm thị nữ trong đại hộ?”

“Đây…” Mồ hôi của Tôn thị chảy như đậu, không biết có nên nói vị quý nhân kia phía sau ra hay không.

“Di mẫu, ngươi cần phải biết, hôm nay trên công đường, lừa gạt đại nhân tội thêm một bậc!” Tinh Phong hừ lạnh một tiếng.

“Đúng đó, ngươi mình đã làm chuyện lòng dạ hiểm độc gì, mau nói ra!” Lữ Tứ nói xong, thảo hảo cười nhìn phía Tinh Phong, “Vương Hồng nha đầu, ta cũng không muốn hại ngươi…”

Tinh Phong chỉ cảm thấy ác tâm trận trận, nghiêng đầu qua chỗ khác không hề nhìn.


Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi