(QUYỂN 1) 10 VẠN LÍ DO PHẢI KHẮC KIM

Truyện được đăng tại truyenwiki1.com tuyethabinhchi.

Edit by Tuyết Hạ Bình Chi & Triệu Mộc Hạ.

~~~

Lầu Tinh Lạc có chút đau đầu, xoa mày một hồi lâu mới đỡ hơn một chút.

Người nhảy cửa sổ vào lúc này đang chiếm lấy giường của hắn, còn chiếm lấy người hắn, dựa vào ngực hắn mà ngủ.

Tiểu cô nương nhỏ nhỏ xinh xinh, cuộn trong ngực hắn, khiến người ta sinh ra một loại thương cảm khó tả.

Nhịp tim đập loạn nhịp của Lầu Tinh Lạc lúc này mới chậm rãi trở lại bình thường.

Đầu ngón tay hắn xoa xoa cánh môi hai lần, trong đầu thoáng qua một ít hình ảnh, nhịp tim lại không tự chủ được mà tăng nhanh.

Lầu Tinh Lạc dừng những cái suy nghĩ loạn thất bát tao đó lại, cẩn thận nhích qua bên cạnh một chút, muốn đẩy người bên cạnh ra.

Tuy hắn chỉ khẽ động, nhưng hình như tiểu cô nương vẫn phát hiện được, lại di động theo hắn.

Lầu Tinh Lạc lập tức không dám động chút nào nữa.

......

Ngày hôm sau, Linh Quỳnh đi từ phòng phòng Lầu Tinh Lạc ra, thần sắc Giáng Canh cổ quái, nhìn Lầu Tinh Lạc bằng ánh mắt giống như nhìn một con Hồ Ly tinh hại nước.

Lầu Tinh Lạc: "......"

Lầu Tinh Lạc vẫn cố gắng trấn định ăn điểm tâm, không nhìn ánh mắt Giáng Canh.

Sau khi ăn sáng xong không lâu, thành chủ đến .

Tối hôm qua hình như đã xảy ra chuyện gì, sắc mặt thành chủ rất không tốt, nhưng lời nói rõ ràng đã thỏa hiệp.

"Ngoại trừ vị trí thành chủ, những yêu cầu khác đều có thể được."

Thành chủ còn chưa chịu thoái vị.

"Ta chỉ cần cái này." Linh Quỳnh không đổi giọng.

"Lầu Tinh Lạc, ngươi chẳng lẽ không nói một câu sao?" Thành chủ nhìn về phía Lầu Tinh Lạc, "Nếu Phạm Không thành sụp đổ thì ngươi cũng chẳng được lợi ích gì. Ngươi thật sự muốn giúp đỡ một người ngoài đối phó với người nhà mình à?"

Thành chủ nhấn mạnh hai chữ 'Người ngoài'.

Lầu Tinh Lạc không hề để ý "Trước đây lúc ngươi phái người đi đuổi gϊếŧ ta, đã từng nghĩ tới ta và ngươi có quan hệ máu mủ chưa?"

Chỉ vì muốn cướp lại món đồ trong tay hắn, ông ta sẵn sàng gϊếŧ chết con trai ruột của mình.

Nếu như không phải vì Lầu Lăng Vũ chèn ép hắn đến mức phát điên rồi thì hắn phải cướp đồ đề tự vệ sao?

Rõ ràng là bọn hắn sai trước, cuối cùng đều biến thành lỗi của hắn.

Hắn đã làm sai điều gì?

Thành chủ: "......"

Ý kia của Lầu Tinh Lạc không thể nghi ngờ chính là' Hắn không cần Phạm Không thành'

Nếu như Linh Quỳnh không nhúng tay vào, Lầu Tinh Lạc là muốn làm như vậy.

Tất nhiên nếu đám người này đã đổ cho mình cái danh đại nghịch bất đạo, tội không thể tha thứ...... Vậy liền phải làm cho mình xứng với cái tội danh này.

Thành chủ lại một lần nữa đi công cốc.

...

Ba ngày sau.

Chỉ mới mấy ngày ngắn ngủi mà thành chủ đã gầy đi trông thấy, nhìn qua vừa mỏi mệt vừa tiều tụy.

Làm gì còn dáng vẻ cao ngạo, chỉ cần ngồi trên cao chỉ tay năm ngón là xong.

Thành chủ cuối cùng cũng đồng ý giao vị trí thành chủ ra.

Nếu như hắn cứ tiếp tục dây dưa, chỉ sợ toàn bộ Phạm Không thành đều không còn.

Rất giống như trong cõi u minh có sức mạnh nào đó, muốn hủy diệt Phạm Không thành, hắn không tài nào ngăn cản được.

Mặc kệ hắn cố gắng đến mức nào thì đều không có tác dụng.

Cái tiên đoán kia......

Nói cho cùng là con người sao có thể chống lại số mệnh.

Về sau Linh Quỳnh mới biết được, thành chủ đột ngột đồng ý là vì Lầu Lăng Vũ bị yêu thú tấn công, mạng sống đã đến mức như ngàn cân treo sợi tóc.

Chỉ xét thân phận cha của Lầu Lăng Vũ mà nói, thành chủ thật sự không tồi.

Có thể vì nhi tử mà từ bỏ quyền lực, từ bỏ hết thảy.

Nhưng cùng lúc, hắn cũng là phụ thân của Lầu Tinh Lạc.

...

Sau khi thành chủ đồng ý giao chức thành chủ ra, Linh Quỳnh liền bảo Lầu Tinh Lạc dẫn Kim Long đi giải quyết yêu thú.

Yêu thú rất nhanh liền giải quyết xong.

Coi như rắn đen không phải Thần thú, mà chỉ là tiểu vương tử của Trấn Yêu Tháp, nó cũng có thể dễ dàng giải quyết hết đám yêu thú.

Còn những người bị yêu thú tấn công thì giải quyết thế nào á?

Linh Quỳnh chỉ vào rắn đen "Ngươi lấy chút máu của nó là được rồi."

Rắn đen giậm chân, gầm thét: "Máu của ta là vô giá có biết không hả?"

Đã bán nó thì thôi đi.

Bây giờ còn muốn đổi lấy máu của nó.

Nữ nhân này tâm địa quá rắn rết rồi!

Linh Quỳnh nghiêm túc lừa gạt: "Chính là bởi vì rất có giá trị, cho nên mới được dùng để cứu bách tính."

"Ngươi xem, cứu một mạng người còn hơn xây 7 tòa tháp, ngươi đây chính là cứu rất nhiều người, tháp này có thể xây đến bầu trời luôn."

"Hơn nữa những thứ này cũng sẽ là công đức của ngươi! Công đức có thể so sánh với những thứ khác sao? Thứ đó có tiền là có thể mua được sao?"

"Cơ hội tốt như vậy, nếu máu của ta hữu dụng, làm gì đến phiên ngươi."

Linh Quỳnh nói xong, bày ra bộ mặt chân thành, chỉ thiếu viết lên trán mấy chữ to 'Tin ta chắc chắn sẽ không sai'.

Rắn đen: "......" Vớ vẩn!

Máu thần thú có thể pha loãng thành một chum đựng nước, căn bản là lấy không có bao nhiêu.

Rắn đen diễn y như lấy máu nửa người nó vậy, cuối cùng nhiều lắm cũng chỉ có mấy giọt.

Sau khi bách tính uống xong, rất nhanh sau đó liền tỉnh lại.

Lúc trước nhìn có vẻ bi thảm lắm, thế nhưng nếu cẩn thận tính toán lại một chút, thì ngoại trừ phủ thành chủ bị thương vong nghiêm trọng, bách tính cơ hồ không có thương vong gì.

Tất cả mọi người đều chỉ là ngủ một giấc rồi dậy, tất cả mọi chuyện đều đã được giải quyết.

Bách tính rất biết ơn Kim Long và Lầu Tinh Lạc.

Nhưng cũng có người chất vấn, rõ ràng có thể giải quyết sớm hơn, vì sao lại kéo dài lâu như vậy.

Mấy lời chất vấn này không cần Lầu Tinh Lạc tự mình trả lời, người qua đường đã giúp hắn trả lời.

Thành chủ đã bắt lấy Kim Long, những ồn ào trong phủ thành chủ lớn như vậy, ai ai cũng từng nghe thấy.

Rõ ràng là thành chủ cướp Thần thú, nhốt Kim Long, giam lỏng Đại công tử, cuối cùng mới phát hiện tình thế mất khống chế, mới không thể không thả người.

Bây giờ Đại công tử cũng đã cứu được bọn họ, làm sao còn có thể trách Đại công tử?

Thành chủ mới là nguyên nhân của những chuyện này.

Hắn mới là người phải đứng ra chịu trách nhiệm!

Cho nên phần lớn bách tính đều đứng về phía Lầu Tinh Lạc.

........

Phủ thành chủ.

"Hóa ra hết thảy những chuyện này đều là bẫy mà ngươi giăng ra!"

Ánh mắt thành chủ lạnh lẽo, giống như lưỡi đao sắc bén, chém vào người đối diện.

"Thành chủ nói đùa rồi, ta nào có bản lãnh lớn như vậy." Linh Quỳnh rất vô tội, "Rõ ràng là ngươi muốn cướp Thần thú trước, mới dẫn đến những chuyện này nha."

Linh Quỳnh đích thực là không làm gì.

Cô chỉ là bỏ tiền rút thẻ.

Kịch bản sẽ tự mình lên.

Đây chính là sức mạnh của khắc kim.

Thành chủ cắn răng: "......Không phải ngươi bán Kim Long cho ta sao?!"

"Nếu ngươi không muốn cướp nó làm sao ta có thể bán cho ngươi?" Tình huống lúc đó, nếu không bán, chẳng lẽ hắn liền để yên vậy à?

Điều này có thể sao?

Nếu không phải là ba ba, con yêu chắc chắn sẽ bị bọn hắn hại chết.

"......"

............

Khi Lầu Lăng Vũ tỉnh lại, mọi chuyện đều đã định.

Hắn không chỉ không được làm Thiếu thành chủ, đến cả vị trí thành chủ của cha hắn cũng mất.

Khi thành chủ tân nhiệm thượng vị, tất cả dân chúng trong thành đều vui vẻ chúc mừng.

Lầu Tinh Lạc có một lời tiên tri số mệnh, còn có thần thú làm chỗ dựa.

Bách tính đối với vị thành chủ này không có ý kiến gì.

Lầu Lăng Vũ và thành chủ mặc dù còn ở trong phủ thành chủ, nhưng bị giam lỏng, không thể tự do đi lại.

Thành chủ hình như còn chưa hết hi vọng, muốn phản kích, nên tạm thời cũng không náo ra cái gì.

Những người khác trong phủ thành chủ đều đã thấy được năng lực của Kim Long.

Căn bản không phải thứ người bình thường có thể đối phó.

Cho nên coi như trong phủ thành chủ có người không công nhận thân phận của Lầu Tinh Lạc, lúc này cũng không dám có ý kiến gì.

Trước đây Lầu Tinh Lạc không muốn có vị trí này.

Nhưng tất nhiên nếu đại cục đã định, hắn rất nhanh cũng ổn định cục diện.

"Tiểu tổ tông, lần này chúng ta trở về được chưa?"

Tiểu tổ tông không quan tâm đến chuyện nhà mình, mà lại rất để bụng đến chuyện của tên tiểu bạch kiểm này.

Có thể chú ý một chút đến đại nghiệp gia tộc được không?

"Ta không." Linh Quỳnh từ chối rất sạch sẽ quả quyết.

"......"

Giáng Canh bị cự tuyệt cũng không còn cách nào khác.

Một ngày nào đó, các trưởng lão sẽ tới trói nàng về.

***

Động lực của bọn ta là những ngôi sao của các nàng đó~~~

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi