[QUYỂN 1] [MAU XUYÊN] ĐIỆN HẠ NHÀ TA CÓ CHÚT NGOAN

Editor: Nha Đam


Đôi mắt đen láy của đối phương như chứa cả đại dương mênh mông, thâm thúy mê ly.


Thật đẹp.


Tầm mắt của Diệp Cẩn ở trên người cô dừng lại trong giây lát.


Sau khi lọt vào tầm mắt của đối phương, hắn dừng một chút.


Có một cảm giác quen thuộc.


Lại nhất thời không có nhớ tới.


Phong Thiển nhìn chằm chằm đối phương.


Đối phương hình như có việc gấp, không nói gì, tiếp tục lao sang lề đường bên kia, giơ tay chặn một chiếc taxi.


Cô đứng ở tại chỗ, nhìn chằm chằm bóng dáng của mảnh nhỏ.


Một lát sau, mới thu hồi ánh mắt.


Cô nghiêng đầu.


Dường như có mùi kẹo sữa ngọt ngào trong không khí.


Phong Thiển không nghĩ nhiều, tiếp tục đi về phía cửa hàng bánh ngọt.


Tiệm bánh ngọt này rất lớn, mặt tiền cửa hàng trang trí màu hồng nữ tính.


Phong Thiển đẩy cửa kính.


An Điềm Điềm nhìn thấy cô liền vui vẻ vẫy tay với Phong Thiển.


Phong Thiển sững sờ, và sau đó đi về phía đó.


Cô từ từ kéo một chiếc ghế ra, ngồi xuống đối diện với An Điềm Điềm.


"Chị họ, chị muốn ăn cái gì?"


An Điềm Điềm chớp chớp mắt, cười rạng rỡ.


Phong Thiển cúi đầu nhìn menu, "Một phần Tiramisu đi."


Chưa ăn bao giờ, không biết có ngon không.


An Điềm Điềm chào người phục vụ:: "Lấy cho tôi một phần Tiramisu, cùng một phần bánh kem Black Forest."


Gọi món tráng miệng xong, An Điềm Điềm nhìn xung quanh, sau đó tiến đến chỗ Phong Thiển, tò mò hỏi: "Chị ơi, chị chơi Tam Giới Phong Vân à? Chính là trò chơi của công ty chị đó."


Phong Thiển nhìn cô, gật đầu.


An Điềm Điềm nói tiếp: "Chị ơi, chị biết không? Em đã gặp một Lão đại trong game, anh ấy là một tiểu ca ca đẹp trai, cũng thật sự rất giàu có!"


"Vấn đề là, anh ấy trông rất giống chị." An Điềm Điềm ríu rít.


Phong Thiển: "......"


Cô chớp chớp mắt, nói: "Người đó là chị."


An Điềm Điềm: "?"


Cô chớp chớp mắt.


Phong Thiển: "ID trò chơi của chị là Phong Vân Thiên Hạ."


An Điềm Điềm: "!!!"


Bây giờ cô không thể bình tĩnh được.


"Cái gì? Chị, chị có phải là tiểu ca ca tiêu tiền như nước kia không?"


"Ừ." Phong Thiển gật đầu.


An Điềm Điềm trừng lớn đôi mắt, "Không phải, chị, đó là nam nhân mà."


Cô chỉ cảm thấy Phong Vân Thiên Hạ trông giống Phong Thiển, nhưng cô thậm chí không nghĩ đến Phong Vân Thiên Hạ là Phong Thiển.


Nhưng bây giờ...


Cảm thấy thật đau đầu.


Từ từ để mình tiêu hoá hết tin tức này đã.


Phong Thiển: "Không thể dùng tài khoản nam sao?"


An Điềm Điềm: "......"


"Có thể, chị, không có chuyện gì!"


Phong Thiển liếc nhìn cô..


An Điềm Điềm bỗng nhiên hưng phấn trở lại, "Chị ơi, chị có biết em là ai không?"


Phong Thiển nghi ngờ liếc nhìn cô.


Cô nhíu mày nói: "An Điềm Điềm."


An Điềm Điềm: "?"


Cô 囧.


"Không phải, chị, ý em là ID trò chơi."


Phong thoáng nghĩ rồi lắc đầu.


"Không biết."


An Điềm Điềm buồn bực, "Chị, em là ' Tôi là Tiểu Khả Ái ' đấy!"


Cô yếu ớt hỏi một câu: "Chị, chẳng lẽ chị không nhận ra sao?"


Dù sao thì họ cũng đã ở trong cùng một đội.


Chị tốt xấu gì cũng là chị của em đấy!


Chị họ thân thiết!


Mặc dù ... Mình đã nâng mức độ làm đẹp lên 20% ...


Chỉ thấy nghe cô chậm rì rì nói: "Chị không để ý."


An Điềm Điềm: "......"


Vậy đi.


Chị thắng rồi..


Tôi nên làm gì nếu có chị họ là chủ tịch công ty trò chơi và cũng là Lão đại tiêu tiền như nước trong game?


An Điềm Điềm tỏ vẻ, đương nhiên là phải ôm chặt đùi của chị họ rồi!


"Chị ơi, từ nay em sẽ là em trai của chị trong game!"


Phong Thiển: "......"


Cô gái trầm ngâm, giống như cũng có ai đó cũng nói như vậy.


Gọi là gì nhỉ......


Không nhớ được.


"Chị ơi, chị phải che chở cho em!"


Phong Thiển liếc nhìn cô một cái, gật đầu.


Dù sao, nhiệm vụ của cô là tiêu tiền.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi