[QUYỂN 1] [MAU XUYÊN] ĐIỆN HẠ NHÀ TA CÓ CHÚT NGOAN

Editor: Nha Đam


Sau khi món bánh ngọt được mang ra, cô gái cúi đầu, từ tốn ăn.


Thật ngọt.


Cô chợt nhớ đến mùi kẹo sữa ngọt ngào mà cô vừa ngửi được ở cửa.


Nó cũng ngọt ngào.


Ăn xong món bánh ngọt An Điềm Điềm chém gió nói chuyện một hồi.


Phong Thiển trở về biệt thự đã gần tám giờ tối.


Sau khi tắm rửa sạch sẽ, cô ngồi trên giường, liếc nhìn cabin trò chơi.


Do dự xong, vẫn lên giường ngủ.


Có lẽ ... Không phải vội.


-


Bệnh viện.


Thiếu niên đẹp trai tinh tế vội vã chạy lên tầng 2 của bệnh viện.


Hắn dùng sức đẩy người trong bệnh viện, lao vào.


Thiếu niên đi đến bên giường bệnh, đôi tay chống lên thành giường, thở nhẹ.


Cánh mũi phủ một lớp mồ hôi.


Diệp Cẩn nâng mắt, ngã lên giường bệnh.


Một người phụ nữ xinh đẹp đang nằm trên giường bệnh màu trắng.


Trông khá là trẻ.


Một lúc sau, bác sĩ trực mở cửa bước vào.


Sau khi nhìn thấy thiếu niên liền hỏi: "Là anh Diệp phải không?"


Diệp Cẩn gật đầu, đáp lạ một tiếng: "Ừ"


Bác sĩ trực đỡ kính nói tiếp: "Bà Diệp Thanh đã qua cơn nguy kịch. Sau khi bình phục sức khỏe sẽ không có vấn đề gì."


Nghe đến đây, thiếu niên thở phào nhẹ nhõm.


Các bác sĩ đã đưa ra một số việc cần chú ý rồi sau đó rời đi.


Diệp Cẩn nhìn người phụ nữ trên giường bệnh, rồi im lặng ngồi xuống chiếc ghế bên giường.


Cậu có vẻ choáng váng.


Một lúc lâu, thiếu niên chậm rãi đưa tay lên chạm vào chiếc dây buộc tóc màu bạc trên trán.


Đôi mắt đen của Diệp Cẩn lộ rõ ​​vẻ bối rối.


Người có hối hận về điều đó không?


Mẹ......


-


Cách chơi mới của trò chơi Tam Giới Phong Vân vừa được mở ra, không ít người chơi bắt đầu liều mạng thăng cấp kinh nghiệm.


Chỉ vì cuộc thi lớn sắp tới.


Phía chính phủ gọi cuộc thi lớn này là Tam Tôn Tranh Bá


Điều kiện duy nhất để vào là ... Mãn cấp. (Mãn cấp*  : cấp cao nhất )


Vị trí Tam Tôn vẫn cực kỳ thu hút người chơi.


Phải biết rằng, Ma Tôn, Tiên Tôn, cùng Thánh Tôn, một khi trở thành một trong số họ, là tương đương mới làm thủ lĩnh của mỗi giới.


Hơn nữa, Ma Tôn, Tiên Tôn, cùng Thánh Tôn đều có cung điện riêng.


Có được tài nguyên cùng quyền hạn  so người chơi bình thường hơn rất nhiều.


Vị trí tốt như vậy, ai mà không muốn tranh lấy cơ chứ.


Sau đó......


Sau khi Phong Thiển online trở lại, cô lặng lẽ mở bảng xếp hạng Ma giới Phong Vân ra xem.


Ở cấp độ 85, cô đã rơi khỏi bảng xếp hạng.


Lên đầu bảng xếp hạng, mọi người đều là cấp 100.


Cấp độ 100 là mãn cấp.


Cô nhìn chằm chằm vào bảng xếp hạng một lúc.


Xem ra phải tiếp tục kiếm thêm kinh nghiệm.


Chỉ trong chốc lát, Ôm Boss Không Buông Tay lấy tốc độ rất nhanh, phóng đến bên Phong Thiển.


Phong Thiển: "......"


Ôm Boss Không Buông Tay chạy đến trước mặt Phong Thiển, cúi người thở dốc, "Trò chơi này thật là, chạy với bước đều giống nhau, thật là mệt."


Sau khi phàn nàn, Ôm Boss Không Buông Tay đem ánh mắt đặt ở trên người Phong Thiển.


"Lão đại, còn cần tôi giúp anh thăng cấp không?"


Ánh mắt Ôm Boss Không Buông Tay trông mong nhìn Phong Thiển.


Phong Thiển: "......"


Đến thật đúng lúc.


Cô tùy tay xoay chuyển mười vạn kim cho đối phương.


Ánh mắt Ôm Boss Không Buông Tay nháy mắt sáng lên, tinh thần phấn chấn.


Hắn mở bản đồ thế giới ra, chọn một nơi bình thường.


Ma trấn luyện ngục lúc trước đã để lại cho hắn rất nhiều bóng đen tâm lý.


Mẹ nó...... Cái đống đó, cứ nghĩ đến vẻ mặt của nó là hắn lại muốn nhổ nước miếng, dạ dày quay cuồng.


Thật ghê tởm.


Đánh chết hắn, hắn cũng sẽ không đi đến địa phương quỷ quái kia.


Ờm nhưng mà, nếu Lão đại muốn đi, hắn sẽ cố mà suy xét một chút.


Đánh phó bản lần này, Ôm Boss Không Buông Tay ở một bên đánh quái, Phong Thiển uể oải ngồi ở một bên, nhàm chán nhìn giá trị kinh nghiệm trên đầu tăng lên từng chút một.


Cho đến khi...... Mãn cấp.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi