(QUYỂN 1) [XUYÊN CHẬM] SAU KHI ĐẠI LÃO VỀ HƯU

Editor: Đào Tử


_________________________________


"Tiểu Hồng không gạt chúng ta chớ, mình thấy thuốc giảm cân trên Internet mình từng uống gây tức ngực khó thở căng thẳng khát nước nóng trong và mọc mụn nữa, còn thuốc của Lôi Nhã Đình lại vô cùng hiệu quả, một chút tác dụng phụ cũng không có, cân nặng còn rơi xuống vù vù."


Trong tay Chu Tuệ Vinh cầm một chiếc hộp được đóng gói nhỏ gọn.


Trong vỉ thuốc có bảy chiếc lỗ đường kính hơn 1 cm.


Trong đó bốn lỗ vẫn còn nguyên chưa bóc, ba lỗ đã trống không.


Bọn họ biết Lôi Nhã Đình đã block họ rồi.


Nhưng ai bảo một người chỉ có một nick Wechat?


Một người mở acc phụ kết bạn với Lôi Nhã Đình và Mai Lập Hương, sớm biết bọn họ kinh doanh chào hàng thuốc giảm cân gì đó.


Tướng mạo và dáng người của Lôi Nhã Đình thay đổi rõ rệt, mỗi ngày bọn họ đều tận mắt chứng kiến.


Ban đầu còn nhớ lời cảnh cáo của Bùi Diệp, khống chế dục vọng muốn trở nên xinh đẹp gầy đi của mình, nhưng qua một thời gian liền quên đi, ngược lại Mai Lập Hương mỗi ngày lắc lư trước mặt khoe dáng người khiến bọn họ ghen tị chết mất! Cuối cùng bọn họ không khống chế nổi lén lút lập acc phụ mua thuốc giảm cân.


Sau khi dùng toàn thân nhẹ nhàng khoan khoái, hiệu quả vượt trội, trước mắt không thấy chút tác dụng phụ nào.


Bởi vậy bọn họ ít oán trách Lôi Nhã Đình hơn, ngược lại càng có ý kiến với Bùi Diệp.


"Khó nói... Không phải Tiểu Hồng luôn mập mờ không chịu nói tác dụng phụ là gì? Ai biết rốt cuộc có tác dụng phụ hay không..."


Bùi Diệp nghe thấy cười lạnh, lười quản bọn họ.


Chu Thuần An trở lại chung cư liên hệ với sư phụ của mình là Thanh Huyền chân nhân, hỏi thăm chuyện lệ quỷ giáo sư An phía sau núi.


Hắn học ở X đại hai năm, vậy mà không hay có một vị sát thần ở kế bên, nhưng Thiên sư liên minh chắc chắn biết gì đó.


Hắn cũng không sợ quấy rầy sư phụ nhà mình, giờ này chắc chắn đối phương đang ngồi xem bóng đá_(:з" ∠)_


Thanh Huyền chân nhân nói, "Con nói vị kia ở X đại?"


Chu Thuần An nói, "Đúng vậy, hôm nay làm nhiệm vụ gặp phải."


"Đừng đi chọc cô ta, không dễ chọc đâu." Thanh Huyền chân nhân lo lắng đồ đệ chịu thiệt thòi, "Con không bị thương chứ?"


"Không có."


"Không có là tốt rồi, vị kia không dễ chọc." Thanh Huyền biết thực lực chân chính của đồ đệ nhà mình, Âm dương nhãn trời sinh và Thuần Dương chi thể, chú định phải làm cái nghề thiên sư này, nhưng thiên phú dù tốt cũng cần thời gian trưởng thành, bây giờ hắn thu thập lệ quỷ bình thường không vấn đề, nếu đụng phải mấy lão quỷ khó chọc đồng nghĩa với việc dâng đồ ăn tới miệng hùm, "Năm đó cô ta vừa chết đã ăn tươi nuốt sống hai con lệ quỷ chạy trốn khỏi mười tám tầng địa ngục, hung ác dự tợn, thiên sư liên minh lúc trước muốn đưa cô ta đến Phong Đô, tránh để ngày nào đó cô ta vì dương khí người sống mất khống chế làm ra chuyện hại người..."


"Kết quả thế nào?"


Thanh Huyền chân nhân nói, "Sau đó thiên sư đi thương lượng đều không chiếm được chỗ tốt chứ sao."


Khi đó đúng lúc lệ quỷ quấy phá, làm hại nhân gian, thiên sư liên minh cũng không thừa người đi làm mấy việc này, thấy giáo sư An không hại người thì không quản nữa.


Nhiều năm không nghe thấy tin tức của giáo sư An, Thanh Huyền chân nhân còn tưởng đối phương đã dọn nhà, không ngờ còn cắm rễ ở X Đại không chịu rời đi.


Bình thường loại quỷ không gây chuyện thị phi không di dời lung tung này rất được lòng mọi người.


Chỉ cần không cố ý đi trêu chọc, người ta sẽ không đùa giỡn lung tung.


Ông liên tục căn dặn đồ đệ không được tìm nhân vật hung ác như giáo sư An gây phiền phức.


Chu Thuần An nói, "Sư phụ cứ yên tâm."


"Ừ, con rõ là tốt. Còn việc gì không?" Thanh Huyền chân nhân gật đầu, "Hết thì cúp máy đây, hiệp hai sắp bắt đầu rồi..."


Cúp điện thoại, Thanh Huyền chân nhân tiếp tục ôm túi khoai tây chiên trong lòng, làm ổ trên ghế sô pha xem đá bóng, nhân tiện lướt vòng bạn bè.


【 Nhận định chế các loại phù chú Thừa Đức chân nhân 】: Mẹ ơi-- vị huynh đài nào ở thành phố T lại triệu hoán Bát gia? Thành phố T gần đây bất ổn thế?


Hắc vô thường?


Bát gia lại bị kinh động?


Thanh Huyền chân nhân quên luôn việc nhai khoai tây chiên.


Ông liên tưởng đến cú điện thoại vừa rồi của đồ đệ, là chuyện giáo sư An Chỉ bên kia kinh động đến Hắc vô thường?


Thanh Huyền chân nhân không ngừng suy diễn, lại không biết sự thật khác xa những gì ông nghĩ! ! !


Nói có thể bạn không tin, nhưng Hắc vô thường chỉ đến đưa chuyển phát nhanh thôi.


_(:з" ∠)_


"Sao lại là cậu?"


Thời điểm Hắc vô thường bước ra từ cánh cửa treo xích mặt thú, Bùi Diệp khá kinh ngạc.


"Phong Đô trừ ngài không có quỷ khác?"


Mặt Hắc vô thường không đen, nhưng sắc mặt lúc này hao hao giống lời đồn "Hắc vô thường" ở nhân gian.


Bùi Diệp còn mặt mũi hỏi hắn "Sao lại là ngươi" ?


Ai cho cô dũng khí hỏi, người nên hỏi là hắn mới đúng!


Hắc vô thường sầm mặt, giọng điệu hung ác nham hiểm nói, "Lần này lại là chuyện gì?"


Bùi Diệp nói, "Ngài nói xem, tôi triệu hoán âm sai chuyển phát nhanh đương nhiên là muốn gửi chuyển phát rồi."


Hắc vô thường dường như cũng nhận ra mình hỏi một vấn đề hết sức ngu xuẩn.


"Lại gửi cho ai đây?"


"Tên người nhận hàng ở phía trên đấy."


Nhìn tên và địa chỉ người nhận, Hắc vô thường lập tức biết người nhận hàng là người phàm.


(╯‵□′)╯︵┻━┻


Bị điên à, gửi đồ cho người sống lại nhờ âm sai chuyển phát nhanh! ! !


Bùi Diệp có bị điên không Hắc vô thường không biết, nhưng hắn biết mình bị Bùi Diệp lừa rồi còn không chạy đúng là có bệnh.


"Sao không tìm chuyển phát nhanh dương gian?"


Bùi Diệp tỏ vẻ "Sao ngươi toàn hỏi vấn đề dở hơi thế".


"Chuyển phát nhanh dương gian đâu phải kinh doanh 24/24, đương nhiên quỷ giao hàng nhanh hơn một tí."


Hắc vô thường: "..."


Hắn đột nhiên hoài nghi tính chính xác việc thành lập bộ âm sai chuyển phát nhanh của Phong Đô Đại Đế.


Cái này căn bản không phải để hoàn thiện trật tự âm phủ, rõ ràng là tạo phúc cho mấy con quỷ lười ở dương gian.


"Hừ ╭(╯^╰)╮ bưu phí 400 nguyên khí tệ."


Giấy tiền vàng mã ở nhân gian đúng là ở địa phủ rất thông dụng, nhưng loại quỷ cấp cao như Hắc vô thường nào để ý mấy thứ đó?


Bọn họ và thiên sư giao dịch bình thường không cần dùng minh tệ, ngược lại sử dụng nguyên khí tệ để đảm bảo giá trị tiền tệ.


Thứ gọi là nguyên khí tệ, là loại tiền xu âm phủ dùng khoáng vật đặc thù tạo thành, mặt trước hình đầu lâu, mặt sau in hai chữ Phong Đô. Thiên sư đem nguyên khí nén vào đó, âm sai cao cấp có thể hấp thu nguyên khí trong đó để bổ sung cho bản thân hoặc tu luyện. Loại tiền này ít lạm phát hơn minh tệ nhiều.


Nguyên khí tệ có các mệnh giá 1 nguyên, 5 nguyên, 50 nguyên, 100 nguyên, 500 nguyên và 1000 nguyên.


Căn cứ vào mệnh giá khác nhau, giới hạn nguyên khí nén trong đó cũng khác nhau.


Nguyên khí tệ rỗng không đáng một đồng, nhưng sau khi được thiên sư nén nguyên khí vào lại trở nên vô cùng đáng tiền.


"Bưu phí tăng gấp mười sáu lần, không phải quá đáng lắm ư?"


Bình thường mỗi lần gửi có 25 thôi!


Hắc vô thường hả hê hỏi lại, "Hơn nửa đêm bắt ta đi đưa chuyển phát nhanh cho người sống không quá đáng?"


Vượt giới làm việc, phí phục vụ phải cao hơn bình thường một chút.


Bùi Diệp bĩu môi.


Cô chuyển cho Hắc vô thường 400 nguyên khí tệ, đồng thời hối đoái một hộp nguyên khí tệ rỗng.


Nguyên khí tệ sản lượng ít, vừa bảo đảm giá trị tiền gửi lại bảo đảm giá trị gia tăng, đây mới là sức mạnh đồng tiền âm phủ.


"Đúng rồi, nhớ cố gắng để người nhận trông thấy cái hộp "tự nhiên xuất hiện" ! Nếu không tôi sẽ không đánh giá năm sao khen ngợi đâu!"


Chỉ có như vậy người nhận mới tin tưởng đây là đồ người thân đã khuất của họ gửi về.


Hắc vô thường: "..."


Mẹ nó, coi hắn là nhân viên giao hàng thật à!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi