(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Sau giờ ngọ không lâu, ban thưởng của Hiên Viên Mặc lại tới.

Lúc đó, Đường Quả đang cùng với đám Mạnh phi, Doãn phi chơi mạt chược.

Thấy cung nữa bưng đồ đến, Doãn phi chua chua, "Hoàng thượng của chúng ta sủng ái Quý phi nương nương thật đấy."

"Doãn phi tỷ tỷ ghen hả?" Hà Dung hoa cười tủm tỉm. "Nếu tâm tình không tốt, để em chơi một lát cho."

Nghe thế, Doãn phi cảnh giác, nói một mạch, "Hà muội này, không phải ta không cho em, chỉ là kĩ thuật chơi của em quá nát. Ta không cho em chơi, đỡ tí nữa em chơi đến mức cái yếm cũng không còn."

Hà Dung hoa thất vọng vô cùng, "Hóa ra trong lòng Doãn phi tỷ, mạt chược vẫn quan trọng hơn."

Doãn phi không ngừng xoa xoa mạt chược trong tay, môi cong cong, "Tốt xấu gì bản phi cũng có cơ hội thắng, có một tí tia hi vọng. Làm chuyện khác chưa chắc đã có thu hoạch như thế... Khéo chỉ được một bụng lửa giận."

Chuyện khác là gì, mọi người tự hiểu ngầm với nhau.

Ở chung lâu với Quý phi, các nàng càng cảm thấy hoàng thượng không có gì hấp dẫn, không bằng đồ chơi thú vị trong tay Quý phi.

Phí tâm tư đi tranh sủng làm gì, mình sống tốt là được rồi.

Ngày ngày chơi mạt chược, ăn thức ăn ngon, xài mặt nạ dưỡng da Quý phi dạy, tâm tình tốt về cung, so với ngày trước vui hơn nhiều.

Đương nhiên ngoại trừ chơi mạt chược, các nàng cũng rất thích sách của Quý phi, rất lý thú.

Cung phi không lên bàn chơi thì đọc sách ngay trong thiên điện. Càng đọc nhiều sách, các nàng càng cảm thấy tranh nhau một quả dưa leo nát chẳng có gì hay cả.

"Thôi thôi, em đi thiên điện đọc sách, sợ là hôm nay không đến lượt em." Hà Dung hoa tiếc nuối đứng lên, được cung nữ đỡ lấy đi thiên điện. "Quyển "Cung đấu không bằng làm đẹp" em mới đọc có một nửa, rất hay, phải tìm đọc tiếp mới được."

"Quyển đó ta đọc xong lâu rồi." Mạnh phi cười hì hì, vừa xào bài vừa nói, "Gần đây ta đang đọc "Mỹ thực của Phật hệ cung phi", bên trong có nhiều thực đơn lắm. Ta cho đầu bếp làm thử, mùi vị không tệ."

"Chờ đầu bếp làm quen rồi, ngày nào đó ta sẽ biếu cho Quý phi tỷ tỷ."

Đường Quả nhấp trà, cười, "Được."

Cô trao đổi với hệ thống, "Tìm mấy quyển từa tựa như thế cho các nàng."

[Đã rõ, ký chủ đại đại.]

Edit: Phong Nguyệt

Beta: Jin Yin

Đăng trên watt=pad _phongnguyetnguyet

Hệ thống cười trong lòng, nón xanh vương Hiên Viên Mặc kia sợ là không biết cung phi lục cung của hắn sắp quên hắn đến nơi rồi.

Những mỹ nhân này cả ngày chỉ nghĩ đến đọc sách, ăn ngon, làm đẹp, vân vân và mây mây, thời gian đâu mà đi tranh sủng.

Ấy thế mà Hiên Viên Mặc lại còn tưởng những cung phi này bị Đường Quả ức hiếp.

Hắn làm sao mà biết, thực ra những cung phi đỏ mắt ra ngoài không phải là vì bị Đường Quả bắt nạt mà là vì thua bài.

Một số người đau khổ thắng một trận, kết quả thua hai trận liên tiếp, nợ nần chồng chất, không thể không tức. Còn một số người khác chỉ có thể đọc sách trong thiên điện, không được chơi, buồn bực đi ra ngoài cũng là bình thường.

Đường Quả chơi xong một ván, nhìn mâm đồ thưởng nói, "Vân tần qua đây, để bản cung xem Hoàng thượng thưởng gì."

Vân tần mừng rỡ trong lòng, vội vàng gật đầu, không tò mò Hoàng thượng tặng gì. Nàng đợi lâu như thế, nhất định phải được chơi hai ván, nhìn nãy giờ mà ngứa tay quá.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi