(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Còn cơ duyên của Đường Quả, ả đương nhiên không khách khí gì mà cướp.

Sau đó, ả còn tìm cơ hội dùng mánh cũ để mọi người nghĩ Đường Quả độc ác muốn phế linh căn của ả, còn tự thân đi trộm chí bảo của tông môn.

Chẳng qua là ả phải trả một cái giá lớn để khống chế ý thức của Đường Quả trong thời gian ngắn.

Vì trả giá, tu vi của ả ba năm không tiến bộ được. Nếu tu vi của Đường Quả tăng lên, ả thật sự không thể làm gì.

Cho nên, ả muốn Lãnh Dạ Lăng tự phế bỏ linh căn của Đường Quả, cũng muốn Bạch Vô Thanh bàng quan lạnh lùng với Đường Quả. Đây là những chuyện ả đã trải qua và ả đã đạt được mục đích.

Kế tiếp, Phượng Phi Linh liên tục trả thù những người có lỗi với ả. Bạch Vô Thanh mãi mới biết được sự thật.

Nhưng có thể lúc đó, Phượng Phi Linh đã mạnh đến không tưởng tượng nổi. Ả không lưu tình mà ném Bạch Vô Thanh vào trong Vạn Ma Quật, khiến Bạch Vô Thanh bị ngàn vạn ma quỷ gặm ăn.

Sau đó, ả thành công độ kiếp, nhưng không phi thăng. Theo lời ả nói, đương nhiên là muốn chờ đạo lữ Lãnh Dạ Lăng của ả phi thăng cùng.

Ngày Lãnh Dạ Lăng độ kiếp, chín đòn thiên kiếp lần lượt giáng xuống. Trước đòn thứ chín, Phượng Phi Linh nói với hắn một câu, khiến sắc mặt hắn thay đổi, đầu óc rối loạn. Hắn vốn nên thuận lợi độ kiếp, vậy mà lại chết ở dưới đòn thiên kiếp cuối cùng.

Phượng Phi Linh trả thù xong xuôi, tươi cười mang theo cái xác Lãnh Dạ Lăng đã cháy đen phi thăng.

Xem xong cốt truyện, Đường Quả không chịu được, nói một câu, "Nữ chính biến đen quả nhiên là hận trời hận đất, lạnh lùng vô tình, sát phạt quyết đoán."

"Hở?" Đường Quả lướt qua tên mấy con tốt thí, kinh ngạc lên tiếng, "Chân nhân Tử vân? Tông chủ Ma tông Mạc Vân Thiên?"

Hai người này chết trong tay của Phượng Phi Linh.

Nguyên nhân là, tông chủ Ma tông Mạc Vân Thiên phát hiện ra Phượng Phi Linh bụng dạ khó lường, muốn báo cho đệ tử Lãnh Dạ Lăng biết, cuối cùng bị Phượng Phi Linh tính kế chết.

Mà chân nhân Tử Vân là một luyện đan sư tài giỏi gần như không ra khỏi nhà, chỉ có kết thù với Phượng Phi Linh một lần, là khi đi hái thuốc thì gặp được Phượng Phi Linh bị phế linh căn rồi bị trục xuất ra khỏi tông môn. Chàng ta chẳng làm gì, chỉ đơn giản là đi ngang qua.

Nhưng Phượng Phi Linh trọng sinh biết được chân nhân Tử Vân là một luyện đan sư rất mạnh lại ghi hận chàng ta lúc đó không cứu ả, cho nên đời này gặp được chân nhân Tử Vân là gϊếŧ ngay.

Đường Quả trầm mặc. Là trùng hợp hay là cô thật sự đến thế giới của chân nhân Tử Vân?

Nhưng mà chân nhân Tử Vân cũng quá oan uổng, đây chắc là đồ sao chổi trong truyền thuyết.

"Thống tử, vào nhóm đi."

[Giáo Hoa]: "Chân nhân Tử Vân, chân quân Xích Tiêu, mấy người có đây không?"

[Chân nhân Tử Vân]: "Đây đây, Giáo Hoa, nhiều năm rồi không thấy cô, hoa chỗ tôi sắp tàn hết rồi đấy."

[Chân quân Xích Tiêu]: "Giáo Hoa, cầu đồ ăn."

Đường Quả vội vàng phát bao lì xì đầy đồ ăn ngon cho họ, rồi hỏi, "Tên thật của tông chủ Ma tông có phải Mạc Vân Thiên không? Anh có một đệ tử tên là Lãnh Dạ Lăng đúng không?"

[Tông chủ Ma tông]: "Giáo Hoa, sao cô biết được?!"

Đường Quả trầm mặc, tiếp tục hỏi, "Chân nhân Tử Vân, anh có phải lão tổ của Đan Tâm môn không? Còn chân quân Xích Tiêu nữa, anh có phải lão tổ Vô Hoa tông không? Tông chủ Ma tông, đệ tử anh thích một cô gái tên Phượng Phi Linh đúng không?"

Mấy câu của Đường Quả khiến mọi người cảm thấy bị bạo kích, ăn đồ ăn cũng không cảm nhận được mùi vị.

Tất cả vội hỏi, sao mà cô biết được.

____

Editor: Ui thặc thú dị!!

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi