(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

"Bạch Vô Thanh, buông ra được chưa?"

Bạch Vô Thanh yên lặng thả tay ra, không giữ cô nữa, cũng không ngăn cô đi vào trong Ma tông.

Mạc Vân Thiên thở phào nhẹ nhõm, vội vàng giục Đường Quả đi nhanh. Hắn không muốn tương lai nhìn thấy tên lạnh lùng Bạch Vô Thanh này có thể có gì đó với em gái Giáo Hoa của hắn.

Bạch Vô Thanh nhìn người đi không quay đầu lại, mãi đến khi bóng lưng biến mất rồi cũng không thu hồi ánh mắt.

Rất lâu sau, hắn cúi đầu xuống, tìm một tảng đá sạch sẽ rồi ngồi lên.

Vào trong Ma tông, Mạc Vân Thiên cho người ra bên ngoài nhìn Bạch Vô Thanh, thấy người ta vẫn còn canh ở cổng chính Ma tông, suýt nữa thì cắn đứt lưỡi.

Hắn vội quăng gà ăn mày đi, vội chạy đến chỗ Đường Quả, "Muội tử, tên kia còn ở ngoài cổng Ma tông."

Thật ra hắn rất muốn hỏi là, muội tử, hai người các cô có phải có chân với nhau hay không, nhưng lại cảm thấy hỏi thế quá thẳng thắn.

"Mạc đại ca không cần quan tâm, đường ai nấy đi, đường ngoài kia không phải của Ma tông, hắn thích cứ cho hắn ở lại, chỉ cần không gây sự với anh là được rồi."

Mạc Vân Thiên nhận ra Đường Quả đang nghiêm túc nhìn bản đồ mà hắn đưa cho, trên bản đồ là vị trí phân bố của các môn phái chính đạo lớn.

Đường Quả nhìn bản đồ, cảm thán. "Hóa ra ma tu không chỉ có Ma tông."

"Khụ khụ..." Mạc Vân Thiên suýt nữa nghẹn họng, vội vàng giải thích, "Ma tu làm sao có thể chỉ có Ma tông. Nói đến Ma tông tôi cũng coi như là môn phái có nghĩa lý nhất giới ma tu, sẽ không tùy tiện lạm sát môn phái vô tội. Tuy chúng tôi ngứa mắt người phe chính phái nhưng cũng không động một chút lại bắt đệ tử của bọn họ về luyện hóa tu luyện."

Đường Quả đương nhiên là biết những chuyện này, nếu không cũng chẳng đi theo Mạc Vân Thiên.

Thế giới tu tiên này biếи ŧɦái hơn thế giới tu tiên bình thường, ma tu ở đây trừ Ma tông ra đều rất biếи ŧɦái.

Không biết ai khơi mào ra chuyện thuốc bổ của ma tu là tu sĩ chính phái.

Bọn chúng thích nhất là đệ tử có thiên phú của các môn phái lớn, thiên phú càng tốt, luyện hóa rồi hấp thụ xong sẽ đạt đến kết quả càng tốt.

Nguyên chủ sau khi bị phế linh căn rồi còn bị tính kế rơi vào tay một ma tu, bị luyện chế thành thuốc bổ.

Ma tông này tuy cùng một hệ với ma tu, nhưng vẫn khác với ma tu chân chính. Bọn họ đường đường chính chính tu luyện, tuy từng xung đột với chính phái nhưng cũng không có chuyện luyện hóa tu sĩ.

Cốt truyện không có bao nhiêu nét về Mạc Vân Thiên, chỉ biết rằng nguyên bản hắn không phải ma tu, vì một vài lí do mà thành lập nên Ma tông rồi chiếm một khu vực tưởng không ai quản lí nhưng thực ra là không ai thèm.

Đường Quả trầm mặc suy nghĩ một lúc, rồi hỏi, "Mạc đại ca, Ma tông chúng ta có bao nhiêu đệ tử, tu vi thế nào, tài nguyên thế nào?"

Muốn đánh các môn phái khác không phải nói làm là làm được ngay. Không có đủ tự tin, cô không dám tự tiện hành động, thế giới này nguy hiểm hơn trong tưởng tượng của cô nhiều.

"Đệ tử chính thức có khoảng ba nghìn người."

Cũng không ít.

Mạc Vân Thiên nói tiếp, "Cũng có khoảng ba nghìn người dưới Nguyên anh."

Đường Quả: "..." Thế này đánh đấm bằng niềm tin à??? Tí thực lực thế vừa ra sân đã game over rồi.

"Muội tử, tôi thấy trong mắt cô có ý khinh bỉ." Khóe miệng Mạc Vân Thiên giật giật, "Mặc dù phần lớn đệ tử dưới kỳ Nguyên anh, nhưng ngoại trừ ba nghìn người này, vài trăm người còn lại đều Phân thần trở lên, kỳ Độ kiếp có hai mươi người."

Đây cũng là lí do vì sao Ma tông vẫn sừng sững không đổ, Mạc Vân Thiên không dám khiêu chiến với chính phái tu sĩ nhưng đồng thời cũng không sợ các môn phái ma tu khác.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi