(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Chờ Bùi Tuyết dưỡng hồn gần được, tu luyện đến mức có thể xuất hiện trước mặt mọi người, Đường Quả giao cho nàng một nhiệm vụ.

Đó là giảng công pháp cho đám đệ tử thiên tài của cô và đệ tử Ma tông.

Bùi Tuyết có khả năng trời sinh đọc hiểu công pháp trong chớp mắt, cứ là công pháp nàng đã đọc qua, chỉ cần phân tích một chút, đầu không hỏng là có thể tiến bộ rất lớn.

Đối với chuyện trước kia, Bùi Tuyết đã đủ đau thương, cũng đủ thất vọng với nhà họ Bùi.

Nàng ở Ma tông nghe được tin tức từ đệ tử Ma tông, biết được Văn Tử Thu bồi thường cho nhà họ Bùi không ít, nhà họ Bùi quyết định không truy cứu Phượng Phi Linh hãm hại nàng. Thậm chí... thậm chí người nhà họ Bùi còn thừa nhận trước mặt mọi người là Bùi Tuyết nàng đã từng bày trò thổ lộ với Lãnh Dạ Lăng, gián tiếp thừa nhận thay cho Phượng Phi Linh rằng ả ra tay với nàng là vì nàng muốn cướp Lãnh Dạ Lăng.

Bùi Tuyết nghe được chuyện, ngơ ngẩn một hồi lâu. Từ nhỏ nàng đã ở nhà họ Bùi, vì để mình không thành người vô dụng, không phụ công bồi dưỡng của nhà họ Bùi, nàng đã ngày đêm đọc vô số công pháp, tìm được công pháp tu luyện nhanh nhất. Nàng làm như thế, mà nhà họ Bùi báo đáp nàng như vậy.

Ước chừng trên thế giới này, không có gì đau lòng bằng bị gia tộc mình một lòng bảo vệ phản bội.

"Bùi cô nương đừng khổ sở, bây giờ cô đang có chỗ dựa là Ma tông, còn có một thánh nữ cô cô về phe cô."

Bùi Tuyết bừng tỉnh, gật đầu với Cơ Thành Thiện, "Cơ công tử nói rất đúng, tôi không nên khổ sở." Nàng lau nước mắt, "Là tôi quá ngu, cho rằng nhà họ Bùi vẫn còn có mấy phần tình nghĩa, coi như không báo thù được cũng phải bảo toàn thanh danh cho tôi, không ngờ rằng..."

"Bùi cô nương, thánh nữ cô cô cho tôi một bộ công pháp, tôi có mấy chỗ không hiểu, hôm nay làm phiền cô."

Cơ Thành Thiện dường như không quá muốn thấy Bùi Tuyết sụp đổ, vội nói lảng sang chuyện khác.

Vốn dĩ chàng không có tâm tư gì với Bùi Tuyết, nhưng kể từ khi cả hai cùng đến Ma tông, chàng hiểu Bùi Tuyết hơn rất nhiều. Đây là một cô nương vừa xinh đẹp vừa hiền lành.

Không biết làm sao mà đụng đến Phượng Phi Linh mới trải qua những chuyện như thế. Càng tiếp xúc với Bùi Tuyết, chàng càng khẳng định Bùi Tuyết vốn không ưa Lãnh Dạ Lăng.

Phượng Phi Linh nói thế, chắc chắn là để tìm cớ thoát tội cho mình.

Với cô gái này, chàng vô cùng thương tiếc, thương tiếc rồi thêm thương tiếc, cuối cùng không nhịn được mà sinh ra tâm tư khác.

Bùi Tuyết cực kì thông minh, cũng cảm giác được. Hai người không có ý vạch rõ ra, nhưng những người khác nhìn ra được, nên cứ phàm là lúc hai người đi cùng nhau, bọn họ cũng thức thời không xen vào.

Cho nên khi Đường Quả nghe nói hai người dự định kết làm đạo lữ, có hơi giật mình.

"Đây gọi là duyên trời định à." Cô nói với hệ thống, "Xảy ra nhiều chuyện như thế mà hai người này vẫn ở chung một chỗ. Nhưng mà so với đời trước, Cơ Thành Thiện tự tán tu và sống cuộc sống bình thường với Bùi Tuyết hết đời thì đời này sống được lâu hơn với nhau. Chỉ là, cái giá có hơi lớn."

[Bùi Tuyết cũng là một người rất lợi hại.] Nếu là nữ tử khác, trải qua chuyện như thế, tuyệt đối không thể khôi phục nhanh như vậy.

Đám thiên tài trong tay Đường Quả ngày ngày hăng hái tu luyện. Cùng lúc đó, động tĩnh bên Phượng Phi Linh cũng không nhỏ.

Bây giờ mạng lưới tin tức của Ma tông trải khắp giới tu luyện, cứ hơi có tin gì là Đường Quả có thể biết ngay.

Không biết sao Phượng Phi Linh lại xung đột với Chân Vũ môn, thậm chí khiến Văn Tử Thu muốn dắt toàn bộ Tinh Nguyệt Môn đi chèn ép Chân Vũ môn.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi