(QUYỂN 3) MAU XUYÊN NỮ PHỤ BÌNH TĨNH MỘT CHÚT !!!

Chuyện Chân Vũ môn bị ép gia nhập Ma tông truyền khắp giới tu luyện. Rồi sau đó, Phượng Phi Linh gây sự với ai, với môn phái nào, thánh nữ cô cô cũng đúng lúc xuất hiện, tủm tỉm cười hỏi bọn họ một câu...

"Gia nhập Ma tông cầu bình an không?"

Mỗi khi xuất hành với cô, cả đám đệ tử thiên tài ai cũng nghẹn cười trong lòng. Sư phụ quá thú vị.

Mà bọn họ trộm chú ý đến vị nam tử lạnh lùng lúc nào cũng theo sư phụ như hình với bóng. Vị này trước kia đã từ chức trưởng lão Tinh Nguyệt môn, bị Tinh Nguyệt môn liệt vào phản đồ, cũng thành đối tượng Tinh Nguyệt môn cần diệt trừ, nhưng người ta không hề để ý. Nhìn sâu vào trong mắt hắn, ai cũng thấy được tình yêu vô bờ bến.

Về thân phận thầy trò của cả hai, bọn họ cũng biết.

Nhưng mà vì sao lại hiểu lầm dẫn đến tình hình bây giờ, bọn họ lại không rõ ràng.

Càng ngày càng nhiều môn phái gia nhập Ma tông. Sau khi gia nhập rồi, bọn họ nhận ra vào Ma tông thật sự có lợi rất nhiều.

Ma tông không giống chân chính ma tu ăn tu sĩ và không nói lí, ngược lại, bọn họ từng đến Ma tông báo các tình hình các tông môn, thấy được khắp nơi chim hót hoa nở như tiên cảnh giữa trần gian, trong lòng hâm mộ không ngừng.

Phượng Phi Linh càng ngày càng táo bạo. Mắt thấy không chiếm được ưu thế bên chính phái, bắt đầu đi gây chuyện bên ma tu.

Lần này Đường Quả quả nhiên không xuất hiện, cũng không phá ả.

Các danh môn chính phái gia nhập Ma tông, môn phái siêu lớn như Đan Tâm môn của chân nhân Tử Vân và Vô Hoa tông của chân quân Xích Tiêu cũng lần lượt nhập vào Ma tông.

Chuyện này khiến vô số người không hiểu được, vì sao hai môn phái này cũng muốn gia nhập Ma tông.

Thẳng đến một ngày, bọn họ nhìn thấy chân quân Xích Tiêu, chân nhân Tử Vân, thánh nữ cô cô và Mạc Vân Thiên ngồi cùng nhau trong một gian trà lâu, vẻ mặt ai cũng vui cười. Chân nhân Tử Vân một câu muội tử, chân quân Xích Tiêu cũng một câu muội tử, khiến tất cả hiểu ra được.

Lại nghe Mạc Vân Thiên cũng gọi Đường Quả là muội tử, tất cả suy nghĩ lại, dường như đây là một chuyện kinh thiên động địa.

Đệ tử Vô Hoa tông và Đan Tâm môn cũng gọi Đường Quả một câu thánh nữ cô cô, rồi về sau hai môn phái còn tuyên bố, Đường Quả không chỉ là thánh nữ cô cô của Ma tông mà còn là thánh nữ cô cô của bọn họ.

Từ đó, các môn phái nhỏ còn thừa đều lựa chọn gia nhập Ma tông.

Vốn dĩ không phải họ nên nhanh gia nhập nhanh như thế, nhưng mà Phượng Phi Linh giống như đã phát điên rồi.

Người nghe tin cũng cảm thấy được không ổn.

Phượng Phi Linh mang theo người Tinh Nguyệt môn đại khai sát giới ở địa bàn của ma tu.

Văn Tử Thu cũng không biết bị làm sao, như bị nhập ma giống Phượng Phi Linh, nghe ả răm rắp. Còn Lãnh Dạ Lăng cảm thấy những ma tu này vốn đáng chết, cũng không cản ả, chỉ cần ả vui là tốt rồi.

Mạc Vân Thiên mỗi khi nghe được tin đó, sắc mặt vẫn hiện ra vài phần khổ sở.

'Mạc đại ca còn buồn chuyện Lãnh Dạ Lăng?"

Mạc Vân Thiên thở dài một hời, "Tốt xấu gì cũng là nuôi từ nhỏ đến lớn. Không rõ trên người ả này có gì để nó mê muội đến thế nữa."

Đường Quả cúi đầu nhấp trà. Đương nhiên cô biết điểm mấu chốt là ở đâu, nhưng cô sẽ không nói chân tướng cho Lãnh Dạ Lăng.

Cô chỉ đồng ý giữ lại mạng y với Mạc Vân Thiên, còn y phải khổ đến mức nào, không thể bớt đi được.

"Đám đệ tử của ta phải chuẩn bị độ kiếp."

"Nhanh như thế?" Mạc Vân Thiên lắp bắp kinh hãi, lúc này vẫn chưa đến mười năm mà?

"Hết cách, thiên phú tốt, tu luyện nhanh." Đường Quả không khiêm tốn gì mà nói, khiến Bạch Vô Thanh đang đứng bên cạnh cũng bật cười. Hắn biết, nhìn thấy cô như thế này thôi cũng tốt.

"Ta đã chọn được chỗ tốt rồi, vài ngày nữa sẽ dẫn ra ngoài."

"Tiểu Quả, vì sao nàng không độ kiếp?"

Bạch Vô Thanh hỏi ra thắc mắc. Theo tu vi của Tiểu Quả, đã có thể độ kiếp được rồi, nhưng cô cố tình lại không gọi lôi kiếp đến khiến cả hai vô cùng kì quái.

Đường Quả thản nhiên nở nụ cười, "Ta không tính độ kiếp."

Cô phi thăng có khác gì đi thế giới tiếp theo đâu, phi hay không phi cũng thế. Còn sét đánh hả, ai thèm.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi