RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Bíp bíp!

Phía sau, chiếc xe tải liên tục bấm còi, sau đó trực tiếp tăng tốc xông lên, chắn ở phía trước Vũ Hoàng Minh.

Hiện tại Vũ Hoàng Minh chính là ông chủ của bọn họ, nếu như Vũ Hoàng Minh chết rồi, bọn họ đi tìm ai để đòi tiền đây?

Chiếc xe tải cỡ lớn này không chút sợ hãi, trực tiếp nghênh đón sự va chạm từ xe của anh Lý.

Anh Lý rất bất đắc dĩ, cứ thế lao đầu vào chiếc xe tải kia, chẳng khác nào là tự mình đi tìm đường chết cả, anh ta đành phải nhanh chóng đánh tay lái, chuẩn bị đi giúp đỡ Kim Tuyết Mai, cùng nhau lao ra.

"Ngăn chiếc xe chiếc xe Mercedes - Benz kia lại, bắt con khốn đang lái xe lại cho tao, tao sẽ thưởng cho chúng mày 200 triệu, không, 400 triệu!"

Vũ Hoàng Minh thấy lúc này bản thân mình đã được an toàn, lại một lần nữa thò đầu ra khỏi chiếc xe việt dã, điên cuồng gào thét về phía bên này.

Dưới phần thưởng là 400 triệu, những tên lưu manh kia lại một lần nữa hưng phấn và kích động, nhao nhao cầm gậy gộc trong tay mình lên, hoặc là hung hăng đánh về phía chiếc xe Mercedes - Benz mà Kim Tuyết Mai đang lái, hoặc là trực tiếp ném về phía trước xe, chuẩn bị ngăn không cho xe chạy.

Kim Tuyết Mai nắm thật chặt lấy vô lăng, không dám nhúc nhích, vô thức giẫm lên chân ga.

Những người đàn ông cao to vạm vỡ vừa bị đâm ngã xuống đất kia, lúc nghe thấy tiền thưởng là 400 triệu, trong nháy mắt, bọn họ đã không còn biết đau đớn là gì, cố gắng giữ lấy xe của Kim Tuyết Mai lại, có người trực tiếp leo lên đầu xe.

Một người lại một người, có người nắm lấy cửa sổ xe, có người thì nắm lấy gương chiếu hậu, rất nhanh đã có mười mấy người đu theo xe.

Cảnh tượng lúc này giống như trong mấy bộ phim hành động thường thấy, một người lái xe bỏ trốn, đám người xấu thì liều mạng ngăn xe lại.

Nếu như kỹ thuật lái xe của Kim Tuyết Mai tốt, lúc này, cô hoàn toàn có thể đánh tay lái, hất hết đám người này ra.

Nhưng kỹ thuật lái xe của cô không tốt cho lắm.

Vì thế, dưới sự lôi kéo của nhiều người như vậy, tốc độ của cô không tránh khỏi chậm lại.

Brừm brừm!

Đúng lúc này, anh Lý lái xe đuổi đến, trực tiếp đâm bảy, tám người bay ra ngoài.

"Cô Kim, chạy nhanh!” Anh Lý hét to một tiếng.

Sau khi anh ta vừa nói xong câu này, phía đuôi xe truyền đến một lực va chạm khủng khiếp, trực tiếp đâm mạnh vào xe anh ta, khiến anh Lý không thể nào kiểm soát được.

Rầm!

Đuôi xe trực tiếp bị đâm bẹp dí, theo lực quán tính khiến cho đầu của anh Lý đập mạnh vào trên tay lái, cảm giác đau đớn truyền đến, khiến cho anh Lý rơi vào hôn mê.

Còn Triệu Bân thì đã sớm bị đánh cho hôn mê.

Kim Tuyết Mai trừng to mắt, không dám tin nhìn tất cả mọi chuyện đang xảy ra.

Cảnh tượng chỉ xuất hiện trên tivi, vậy mà lúc này bản thân cô lại đang trải qua.

Nếu là người đứng xem, có lẽ sẽ không cảm thấy gì, nhưng tự mình trải qua, Kim Tuyết Mai thật sự bị dọa sợ rồi.

Thậm chí cô còn bị dọa đến mức quên không giẫm lên chân ga.

Mà Vũ Hoàng Minh kia, anh ta sẽ không để cho cô có thêm cơ hội nữa.

Brừm brừm!

Chiếc xe việt dã hung hăng lao ra, trực tiếp chắn ở đầu xe Kim Tuyết Mai.

Ngay sau đó, vẻ mặt Vũ Hoàng Minh âm hiểm đi xuống, ngoắc tay với Kim Tuyết Mai.

"Cô Kim, xuống đây đi nào, còn chờ gì nữa?”

"Anh! Vũ Hoàng Minh, Cao Phong sẽ không bỏ qua cho anh đâu!" Kim Tuyết Mai lớn tiếng kêu lên.

"Ha ha ha!” Vũ Hoàng Minh nghe thấy thế thì cười ha ha ha.

"Cái tên rác rưởi Cao Phong kia sao? Anh ta có thể làm gì tôi chứ? Vũ Hoàng Minh tôi đối phó với anh ta nhiều lần như thế, chẳng phải tôi vẫn còn sống rất tốt đó sao?”

"Hơn nữa, hiện tại cô em đang ở trong tay tôi, cho dù anh ta có đứng ở trước mặt tôi, anh ta cũng chỉ có thể quỳ xuống mà thôi!"

Vũ Hoàng Minh cười âm hiểm, trong lòng anh ta vô cùng thoải mái, nhìn thấy gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của Kim Tuyết Mai, anh ta không kìm nén được, trở nên kích động.

Buổi tối hôm nay, cô gái xinh đẹp nhất cái đất Hà Nội này, Kim Tuyết Mai - Nữ thần của toàn bộ đàn ông Hà Nội này, sẽ trở thành người của anh ta.

"Anh! Anh hèn hạ, anh khốn nạn!" Kim Tuyết Mai tức giận mắng.

"Ha ha ha, tôi sẽ để cho cô em thấy một mặt càng khốn nạn của mình!”

"Trước tiên, tôi sẽ dẫn cô đi đến một nơi, sau đấy lại để Cao Phong đến đón cô, ở ngay trước mặt anh ta, làm một chút chuyện gì đó thú vị!”

“Sau đấy, tôi lại đánh gãy chân chó của anh ta, ha ha ha!”

Vũ Hoàng Minh càng nói, càng cảm thấy đắc ý, anh ta mở cửa xe, đưa tay muốn kéo Kim Tuyết Mai ra ngoài.

Kim Tuyết Mai trực tiếp cắn một cái lên tay anh ta, cô cắn thật mạnh lên tay Vũ Hoàng Minh.

“Á! Đồ gái điểm nhà mày!”

Vũ Hoàng Minh dùng sức rút tay ra, mắng to một câu, nâng cao tay lên, muốn cho Kim Tuyết Mai một bạt tai.

"Anh Vũ, có người đến!”

Đúng lúc này, bỗng nhiên có người kêu lên.

Trong nháy mắt, động tác trên tay Vũ Hoàng Minh dừng lại, nhìn về phía xa.

Chỉ thấy phía xa không ngừng truyền đến ánh đèn, xem ra ít nhất cũng có hơn mười chiếc xe đang đi đến đây.

"Mẹ kiếp, tao đi trước, chúng mày ở phía sau cản lại!"

Vũ Hoàng Minh mắng một câu, sau đó ép buộc Kim Tuyết Mai lên xe mình.

Kim Tuyết Mai không ngừng giãy dụa, nhưng Kim Tuyết Mai chỉ là một cô gái, đâu có sức lực lớn như Vũ Hoàng Minh, cuối cùng cô vẫn bị anh ta kéo lên xe.

"Cản bọn chúng lại, đợi lát nữa sẽ không thiếu phần thưởng cho mấy người!” Vũ Hoàng Minh nhanh chóng trói chặt Kim Tuyết Mai, đồng thời nhét khăn vào miệng Kim Tuyết Mai, lúc này mới đi về hướng ngược lại.

Trong quán mì ở đường Thanh Hải.

Trên mặt Cao Phong đều là ý cười ấm áp, anh đang ở trong nhà bếp, tự mình bận rộn.

Trên thớt là một đống hành lá đã được thái nhỏ một cách tỉ mỉ, lúc này, Cao Phong đang thái rau xanh.

Kim Tuyết Mai rất thích ăn rau, anh biết rất rõ sở thích này của cô.

Đúng lúc này, trước ngực Cao Phong cảm thấy khó chịu, ngay sau đó trái tim anh bắt đầu đập một cách điên cuồng.

Loại cảm giác này, giống như người bị bệnh tim đột nhiên phát bệnh.

Động tác trong tay anh hơi dừng lại, trong nháy mắt, ngón tay của Cao Phong bị dao cứa vào, máu tươi nhanh chóng chảy ra.

Chẳng qua Cao Phong một chút cũng không để ý, tùy tiện dùng nước rửa qua vết thương, ngay sau đó, đi thắng ra ngoài.

"Đám người anh Lý còn chưa đến sao?” Cao Phong hỏi người thanh niên đi theo mình.

Sắc mặt người thanh niên kia có chút không dễ nhìn, hơi dừng lại một lúc, sau cùng vẫn trả lời: "Còn chưa đến."

Cao Phong nghi ngờ nhìn thoáng qua người thanh niên, lẩm bẩm: “Không đúng, đã lâu như thế rồi, sao lại còn chưa đến?”

"Chắc là sắp rồi.” Người thanh niên lại một lần nữa trả lời.

Cao Phong luôn cảm thấy người thanh niên có gì đó khác thường, lại thêm trước đó tim anh đập rất nhanh. Cao Phong luôn cảm thấy sự việc có chút không đúng.

"Tôi đi xem một chút.” Sau khi nói xong, anh đi thẳng về phía cửa.

"Anh Phong, anh chờ một lát, tôi cảm thấy bọn họ sẽ nhanh chóng đến đây thôi, chúng ta chờ ở trong này đi.” Người thanh niên vội vàng nói.

"Sao cậu lại biết được?” Cao Phong xoay người lại.

"Tôi.." Đầu tiên, người thanh niên sững sờ, ngay sau đó, anh ta nghẹn họng không trả lời được.

Lúc này, Cao Phong không để ý đến anh ta nữa, đi thẳng về phía cửa, anh vừa đi vừa lấy điện thoại di động ra, chuẩn bị gọi điện thoại cho Kim Tuyết Mai để hỏi thăm tình hình.

Chẳng qua, Cao Phong còn chưa gọi được điện thoại cho Kim Tuyết Mai, anh đã phát hiện ra điểm khác thường.

"Mấy người Đại Hùng đâu rồi? Bọn họ đi đâu?" Cao Phong đột nhiên xoay người, nhìn về phía người thanh niên rồi hỏi.

Lúc trước, anh phái hơn 10 người đi bảo vệ Kim Tuyết Mai, chính là vì sợ Kim Tuyết Mai và đám người Kim Ngọc Dung sẽ nổi lên xung đột.

Nếu dựa theo ý tứ của Cao Phong, anh chỉ muốn phái tất cả người đi bảo vệ Kim Tuyết Mai, nhưng chắc chắn Kim Tuyết Mai sẽ không đồng ý.

Cho nên lúc đi đến quán mì này, bên người Cao Phong còn hơn 80 người.

Thế nhưng hiện tại, bên ngoài chỉ còn chưa đến 20 người, những người còn lại đều biến mất không thấy đâu.

Ngay cả xe cũng thiếu mấy chiếc.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi