RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1413

“Cao Phong, anh nói xem khoảng cách xa nhất trên thế giới là gì?”

Nam Phương Minh Nguyệt hỏi.

Cao Phong không đáp, chỉ cần Kim Tuyết Mai không ở bên cạnh anh, anh đều sẽ cảm nhận được khoảng cách rất xa.

“Khoảng cách xa nhất trên thế giới, chính là Thiên Nhân Vĩnh cách!”

“Có lẽ anh cũng có người mà mình quan tâm, cũng sẽ nhớ tới người không ở bên cạnh anh, nhưng chắc chắn các anh sẽ có ngày gặp lại nhau.”

“Nhưng có người, đã hoàn toàn không còn ở trên thế giới này nữa rồi, phải làm sao em mới có thể nhìn thấy người ấy chứ?”

Giọng nói của Nam Phương Minh Nguyệt lạc đi, càng nói thanh âm càng nhỏ, nói xong lời cuối cùng thì âm thanh tựa tiếng ruồi muỗi, căn bản không cách nào nghe rõ được.

Cao Phong đã trâm mặc hơn mười giây, mới mở miệng bảo: “Đôi khi, có lẽ vĩnh viễn không thấy, mới là kết quả tốt nhất”

“Có lẽ vậy!”

Nam Phương Minh Nguyệt cười khổ lắc đầu, sau đó chậm rãi chui vào bên trong chăn, giống như con mèo nhỏ bị thương, trốn ở nơi hẻo lánh rôi chữa thương một mình.

Chứng kiến bộ dạng này của Nam Phương Minh Nguyệt, lòng Cao Phong bỗng nhiên có chút khó chịu.

Nhưng, chỉ trong nháy mắt, đã bị Cao Phong trực tiếp bẻ gãy.

Anh là chồng của người khác, thậm chí còn sắp làm cha, nào có tư cách khó chịu vì những phụ nữ khác.

“Em biết Hướng Hạo Nam không?”

Cao Phong trâm ngâm hai giây rồi hỏi, nhẹ nhàng đổi chủ đề.

Nam Phương Minh Nguyệt hơi thu lại tâm tình, đáp: “Hướng Hạo Nam là con cháu nhà họ Hướng trong ba dòng họ võ thuật lớn.”

“Chiến lực cá nhân của anh ta cực kỳ khủng bố, đứng đầu danh sách toàn bộ vòng tròn võ giả ở thành phố Hòa Bình đấy.”

“Lân trước trong Giải Đấu Tranh Bá của võ giả, anh ta một đường đánh bại vô số người, cuối cùng thành công thăng cấp vào Top 3, giành được vị trí đệ tam danh thám hoa”

Cao Phong có chút kinh ngạc hỏi: “Lợi hại như vậy sao?”

“Đó là đương nhiên, dù sao cũng là con cháu của ba dòng họ võ thuật lớn đi ra, không phải là kẻ mà võ giả tâm thường có thể so sánh đâu.”

“Em đang nói không chỉ có thực lực cá nhân, còn có điều kiện tập võ của bọn họ, cùng với gia tộc truyền thừa, đều là cực kỳ bất phàm.”

“Nếu như anh đối đầu với anh ta, phải nghĩ biện pháp tiến hành công kích bên mặt sườn, nước cờ tiến công của anh ta có chút tương tự Hứa Vĩnh Hạo, đều vô cùng cương mãnh bá đạo.

“Thôi được rồi, nói cho anh những điều này cũng vô dụng, nếu thật sự anh phải đụng mặt anh ta, lựa chọn tốt nhất chính là trực tiếp bỏ quyên, mới có thể bảo đảm an toàn của chính mình”

Nam Phương Minh Nguyệt nói xong lời cuối cùng, có chút bất đắc dĩ.

Tuy Cao Phong có thể đánh bại Hứa Vĩnh Hạo, nhưng Hứa Vĩnh Hạo và Hướng Hạo Nam, tuyệt đối không phải cùng một cấp bậc! So sánh giữa hai người này, quả thực là cách biệt một trời, không thể so sánh Hứa Vĩnh Hạo với Hướng Hạo Nam được đâu.

“Em không tin anh như vậy ư?”

Cao Phong hỏi lần nữa.

“Anh không biết đó thôi, tuy Hứa Vĩnh Hạo kia xếp hạng đệ cửu, nhưng những cái tên năm trong Top 10, để tiến lên từng cái thứ bậc xếp trước, đều là cực kỳ gian nan đấy.”

“Nói không chừng khoảng cách giữa người người xếp thứ bảy và người xếp thứ sáu, sự chênh lệch cũng đã như cái hào rộng rãnh trời rồi.”

“Đây không phải là chuyện có tin hay không, mà là Hướng Hạo Nam…

Cứ xem như, chỉ cần anh có thể tiến vào Top 8, bọn em đã cảm thấy đủ.”

Nam Phương Minh Nguyệt không muốn nói quá nhiều.

Đã hiểu rõ bản thân không phải là đối thủ, còn đi làm người nghiên cứu, đây không phải là lãng phí thời gian sao? Cao Phong khẽ gật, không nói thêm gì nữa, trong đầu nghĩ đến mấy chuyện.

Nam Phương Minh Nguyệt cũng trầm mặc gân ba mươi giây, sau đó mới lên tiếng: “Anh còn muốn em đấm bóp chân cho không?”

“Khụ…

Thôi khỏi đi”

Cao Phong nghe vậy bèn ho khan một tiếng để che giấu xấu hổ, nhàn nhạt khoát tay cự tuyệt nói.

“Anh có ý gì à? Bốn tiểu thư đây mà quỵt nợ chäc? Đợi đến lúc thi đấu kết thúc, em sẽ đấm bóp cho anh.”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi