RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1544

Cao Phong và Nam Phương Minh Nguyệt, cũng như Nam Phương Hòa Trạch đứng cạnh họ, đều nhìn về hướng phát ra âm thanh.

Chỉ thấy Kim Tuyết Mai đang đi về phía bên này trong bộ đồ mời rượu.

“Sao em lại ra đây?”

Cao Phong nhìn Kim Tuyết Mai với vẻ khó hiểu.

Kim Tuyết Mai không nói gì, chậm rãi vươn tay vào túi Cao Phong lấy mặt nạ ra, bước đến gần Nam Phương Minh Nguyệt.

“Của cô đây!”

Kim Tuyết Mai nói với vẻ mặt tự nhiên: “Cảm ơn cô đã giúp Cao Phong lúc ở thành phố Hoà Bình.”

“Tôi…”

Nam Phương Minh Nguyệt ngây người nhìn vào vật trong tay Kim Tuyết Mai.

Cuối cùng cô ta cũng hiểu được sự khác biệt giữa mình và Kim Tuyết Mai.

Và cuối cùng biết cô ta đã hoàn toàn bị đánh bại rồi.

“Cảm ơn..”

Tay của Nam Phương Minh Nguyệt run lên, nhận lấy mặt nạ, sau đó chậm rãi xoay người rời đi.

“Tôi chúc cô hạnh phúc.”

Nói xong, Nam Phương Minh Nguyệt cũng không dừng lại, đi ra khỏi con hẻm.

“Anh Phong, tôi đưa chị họ về trước, sau đó sẽ đến giúp anh!”

Nam Phương Hòa Trạch nói nhanh.

“Được rồi, nhớ tìm Đại thần lấy giấy thông hành”

Cao Phong gật đầu Ngay sau đó, Nam Phương Hòa Trạch cũng rời khỏi con hẻm nhỏ để bắt kịp bước chân của Nam Phương Minh Nguyệt.

“Khụ, chuyện kia…”

Cao Phong ho khan một tiếng để che đi vẻ xấu hổ, không biết nên nói như thế nào.

“Không cần phải nói, em hiểu mà”

Kim Tuyết Mai chậm rãi ôm Cao Phong, cảm nhận được sự ấm áp trong ngực, ở trong vòng tay của Cao Phong, trong lòng cũng bình tĩnh lại.

Chỉ cần Cao Phong ở bên cạnh cô, mọi chuyện khác Kim Tuyết Mai cũng không quan tâm nữa.

Ban đêm.

Pháo hoa được bản khắp thành phố Hà Nội, đây mới là sự thác loạn chân chính của thành phố.

Pháo hoa nở ra trên bầu trời, nổ tung vô số sắc màu, phủ cho cả thành phố một tầng màu sắc.

Vô số ánh đèn sân khấu đủ màu sắc chiếu sáng khiến thành phố Hà Nội vô cùng sinh động.

Thành phố Hà Nội lúc này không có tín hiệu, không có intercom, mọi người buồn chán lần lượt ra khỏi nhà để tham gia lễ hội này.

Trong biệt thự tầng cao nhất của khu dân cư cao cấp Bồng Thiên, trong một căn phòng yên tĩnh.

Cao Phong, Lâm Vạn Quân và những người khác đều ngôi ở đây.

Vê mấy lễ náo động phòng, Cao Phong đều huy hết.

Kim Tuyết Mai hiện đang mang thai, cũng không thích hợp để chơi với họ.

“Lão Lâm, mọi người sắp xếp xong chưa?”

Cao Phong hỏi.

Lâm Vạn Quân nhẹ gật đầu nói: “Mọi thứ đã được sắp xếp xong.

Chúng ta có nhiều khách sạn, để bọn họ ở đó cũng không có vấn đề gì.”

“Còn Long Tuấn Hạo cũng nói đêm nay bọn họ sẽ tiệc tùng cả đêm, không chịu ngủ.”

Mọi người lắc đầu bất lực, cảm thán người trẻ tuổi đúng là tràn đầy tinh lực.

Chợt nghĩ lại, cảm thấy đều là người trẻ tuổi, nhưng Cao Phong phải mang nhiều trách nhiệm như vậy.

“Kim Nhạc Sơn và những người khác đang ở đâu?”

Cao Phong hỏi lại.

“Kim Nhạc Sơn và Kim Văn Khang, người của chúng ta luôn theo dõi sát sao bọn họ, sống chết của bọn họ là tùy thuộc vào cậu.”

“Vê phần Kiều Thu Vân, sau khi bà ấy trở về khu dân cư Phương Đông, bà ấy không ra nữa.

Tôi cũng không biết bà ấy đang làm gì”

Lâm Vạn Quân nói.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi