Chương 1587
Người duy nhất khiến Cao Anh Hạo nhức đầu chính là Cao Tử Hàm này.
Hai trưởng lão nói chuyện làm việc cũng phải cố kỵ thân phận một chút.
Mà Cao Tử Hàm vì Cao Kình Thiên thì có thể không cần tôn nghiêm hay mặt mũi, quả thực rất khó khống chế.
“Chuyện bên này xong, nghĩ cách tìm một dòng họ nhỏ để kết thông gia, cho cô ta gả ra ngoài sớm một chút, miễn cho ở đây làm chướng mắt.” Cao Anh Hạo lạnh lùng nói.
“Vâng.” Cao Dương liền vội vàng gật đầu.
“Được rồi, bên phía Cao Bằng có tin gì không?” Cao Anh Hạo hút một hơi thuốc rồi hỏi.
“Tối hôm qua có gọi điện cho cậu ta, nhưng không gọi được, chắc lại đi chơi gái rồi, anh biết cậu ta rồi đấy.” Khóe miệng Cao Dương nhếch lên một nụ cười khinh thường.”
“Tên vô dụng này, chuyện lớn như vậy mà còn có thể làm lỡ, còn phải để tôi giải thích với mọi người.” Cao Anh Hạo lạnh lùng nói.
“Anh Hạo em nói anh nghe, Cao Bằng này chỉ có thể miêu tả bằng một câu, đi cưỡng bức người khác sớm muộn gì cũng sẽ chết trên người người bị cưỡng bức, chẳng làm nên trò trống gì.” Cao Dương cũng cười giễu nói.
“Mặc kệ cậu ta, xử lý cho xong chuyện bên này trước đã.”
Cao Anh Hạo dập thuốc, lúc này tính xoay người rời đi.
Bỗng nhiên một trận gió bắc thổi tới mang theo chút hơi lạnh.
“Không đúng, anh Hạo hình như em nghe thấy tiếng súng? Hình như là đảo bắc truyền tới….”
Cao Dương hơi xoay người nhìn về đảo bắc.
Cao Anh Hạo sửng sốt, nghiêng tai nghe một phen, cũng không nghe thấy bất kỳ âm thanh gì.
“Bốn đảo đông tây nam bắc cách chúng ta xa như vậy, dù có tiếng súng cậu cũng không nghe thấy đâu.” Giọng điệu Cao Anh Hạo chắc chắn nói.
Cao Dương gật đầu nói: “Có thể là gió thổi qua, có lẽ là tiếng pháo.”
“Ừm, bốn đảo đều đốt pháo mà, đi thôi.”
Cao Anh Hạo nói xong xoay người rời đi.
….
Cùng lúc đó.
Đảo bắc nhà họ Cao, một loạt tiếng súng vang lên.
Cùng với đó là đảo Nam nhà họ Cao cũng đang dấy lên ngọn lửa chiến tranh.
Lần này Cao Phong đến đây, căn bản không phải tới đàm phán hòa bình, mà là muốn dùng võ lực mạnh mẽ trấn áp.
Trấn áp đến khi họ không thở nổi, đến khi nhà họ Cao không dám ngẩng đầu.
Đảo Nam nhà họ Cao sở hữu lực lượng vũ trang mạnh nhất trong bốn đảo đông tây nam bắc.
Đám người Cao Kim Thành, Cao Quang Minh đều là những tinh anh được đào tạo ở nơi này.
Ở chỗ này, cho dù là số lượng chiến sĩ, chất lượng chiến đấu hay vũ khí nóng đều vượt xa ba hòn đảo còn lại.
Một quả đạn pháo gào tét đánh tới và lập tức nổ tung trên hòn đảo phía Nam, giống như là pháo hoa đang nổ.
Tất cả chiến sĩ của hòn đảo phía Nam đều giật mình, sau đó còn không còn thời gian suy nghĩ gì nhiều, bày ra bố cục chiến đấu, nhóm chiến sĩ xông thẳng ra ngoài đảo chiến đấu.
“Ống nhòm!”
Một người mặc quần áo phó quan tác chiến hét lớn một tiếng.
Nhờ kính viễn vọng, anh ta có thể thấy được một đoàn tàu đang từ từ tiến tới từ đằng xa, trong đó có năm chiếc du thuyền, vô số ca no.
Ánh mắt tên phó quan này trở nên sắc bén, lập tức phân tích tình huống, biết đối phương không có ý tốt.
“Tất cả chuẩn bị chiến đấu, báo cáo cho các hòn đảo còn lại, địch tấn công!’
Tên phó quan này ổn định không hỗn loạn, lúc này hạ lệnh nói.
“Báo cáo, không gọi điện thoại được, bị máy quấy nhiễu tín hiệu quấy nhiễu.” Một chiến sĩ nhà họ Cao báo cáo.
“Dùng bộ đàm, còn cần tôi nói sao?” Tên phó quan không thèm để ý chút nào.
“Báo cáo, tín hiệu của bộ đàm bị cưỡng ép gián đoạn, không có cách nào liên lạc được.” Một chiến sĩ của nhà họ Cao không ngừng gọi.
Tên phó quan khẽ nhíu mày, nhưng không hề hoảng loạn: “Gửi qua đài vô tuyến chuyên dụng của nhà họ Cao, gửi tin tức ra bên ngoài.”