RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1679

“Ổn định nội bộ của chúng ta thật tốt, sau đó tìm cho khối tập đoàn Đế Phong một cái ô dù bảo vệ thật tốt!” Lâm Vạn Quân đưa ra ý kiến của mình.

“Không sai! Tôi sẽ đi nội thành một chuyến.” Cao Phong gật đầu.

Lâm Vạn Quân trợn to hai mắt, tuy rằng trong lòng có chút lo lắng những ông ta vẫn gật đầu một cái.

Có một số con đường chỉ có chính Cao Phong tự mình đi, người khác không có cách nào hỗ trợ được.

“Ông hãy ăn uống cẩn thận, tôi đã lấy được vật mà ông cụ để lại rồi.”

“Chờ tôi mở được khóa thì tôi sẽ trả lại sự trong sạch cho ông.”

Cao Phong đứng lại một lúc, sau đó rời khỏi phòng.

“Được!” Lâm Vạn Quân nặng nề gật đầu.

Khi Cao Phong rời khỏi bất động sản Phong Mai thì lại đến nhìn qua Cao Bằng.

Hiện tại Cao Băng đang hồi phục rất tốt, đã có thể tự mình đi vệ sinh được rồi.

Nhưng anh ta vẫn không muốn nhúc nhích, mỗi lần muốn đều phải tìm nữ y tá hỗ trợ.

Cao Phong cũng không thèm tính toán những thứ này với anh ta, chỉ cần anh ta không làm gì quá phận thì tạm thời giữ lại anh ta cũng không có vấn đề gì.

Tính mạng của Cao Bằng không phải là trân quý nhưng chỉ cần có Cao Bằng trong tay thì cũng đã có thêm một lợi thế.

Hiện tại ba của Cao bằng vẫn còn địa vị trong nhà họ Cao.

Chỉ cần Cao Phong khống chế Cao Bằng ở trong tay thì đến lúc đó có thể dùng anh ta áp chế ba anh ta, giúp được một số chuyện cho anh.

“Cao Kình Thiên, hiện tại Thủ đô Hà Nội đã được gỡ bỏ phong tỏa đúng không?”

“Tôi nói cho anh biết, nhà họ Cao ở bên kia sẽ nhận được tin tức sớm thôi, sẽ nhanh chóng cử người đến đây bắt anh trở về nhà họ Cao.”

Cao Bằng nằm trên giường bệnh, dùng tăm chọc thủng một quả táo, hả hê đắc ý nói.

Cao Phong lẳng lặng hút một điếu thuốc, sắc mặt không thay đổi nhìn cao Bằng.

Đều là con cháu nhà họ Cao nhưng tên Cao Bằng này còn không bằng cả Cao Anh Hạo, thậm chí còn không bằng con cháu nhà giàu của những gia tộc nhỏ bên ngoài.

Giết anh ta khiến Cao Phong cảm thấy lãng phí thời gian.

“Tại sao không nói chuyện? Nếu tôi là anh thì hiện tại tôi không có tâm tư ngồi thanh thản ở chỗ này đâu, mà sẽ nhanh chóng nghĩ cách rời khỏi Thủ đô hà Nội.”

“Nếu không, tốt nhất là anh nên quỳ xuống nhận sai với anh họ Anh Hạo, nói không chừng anh ấy có thể giữ lại cái mạng này cho anh đấy.” Cao Bằng quên mất vết thương còn đang đau, tiếp tục chế giễu Cao Phong.

Cao Phong liếc mắt một cái, từ tốn nói: “Anh còn không biết sao? Tôi đã triệu tập mười nghìn người tới Đà Nẵng đánh thắng nhà họ Cao rồi.”

“Bây giờ tôi là gia chủ của nhà họ Cao.”

“Cái gì?” Cao Bằng nghe vậy thì chấn động, quả táo trong tay rơi xuống đất ngay lập tức.

“Làm sao, không tin à? Nhìn xem đây là cái gì.” Cao Phong tự tay lấy ra con dấu của gia chủ nhà họ Cao.

“Rầm! Gia chủ, gia chủ!” Cao Bằng đột nhiên trợn to hai mắt, trong lòng vô cùng chấn động.

Cao Phong thật sự lấy ra con dấu của gia chủ, chẳng phải điều này nói rõ hiện tại anh thực sự trở thành gia chủ nhà họ Cao sao?

“Anh, anh, anh…” Vẻ mặt kiêu ngạo trên khuôn mặt Cao Bằng hoàn toàn biến mất, cánh tay run chỉ vào Cao Phong.

“Vì vậy, anh đừng có tùy tiện la hét ở trước mặt tôi nữa, bây giờ tôi có thể sử dụng quyền lực của gia pháp để xử lí anh bất kì lúc nào.”

“Và cũng sẽ không có ai dám nói gì.”

“Mặc dù anh ở trước mặt ba anh thì ông ta cũng không dám nói nửa chữ!” Cao Phong híp mắt lại, chậm rãi cất con dấu của gia chủ đi.

Cao Bằng hoàn toàn thu hồi lại tất cả những kiêu ngạo và trào phúng đi, sắc mặt anh ta trở nên vô cùng trắng bệch, trong đầu toàn tiếng ong ong.

“Ngay cả Cao Anh Hạo cũng đều phải quỳ gối ở trước mặt tôi, thống khổ cầu xin sự tha thứ từ tôi, người nào dám cho Cao Bằng anh có lá gan ở trước mặt tôi ăn nói hỗn xược?”

Cao Phong vừa nói vừa lấy điện thoại di động ra rồi cho Cao Bằng xem lại video và Long Tuấn Hạo quay lại rồi gửi cho anh.

Trong video, Cao Anh Hạo quỳ hai đầu gối xuống đất, không ngừng cầu xin Cao Phong tha thứ, tình trạng vô cùng thê thảm.

Nhìn thấy cảnh này, Cao Bằng hoàn toàn sợ hãi, toàn thân đều run rẩy không ngừng.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi