RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 1776

Một tay của Lý Hiểu Khang vịn ghế sô pha, một ngón tay chỉ vào Cao Phong, cười lạnh nói: “Không có tiền, anh lấy cái gì đi kết bạn, lấy cái gì đi cho phụ nữ hạnh phúc, lấy cái gì sống được?”

“Đủ rồi!”

Lâm Hướng San không nhìn nổi nữa, trong nháy mắt bùng nổ cơn giận.

Lý Hiểu Khang theo bản năng ngậm miệng lại, toàn bộ phòng riêng này cũng bỗng nhiên rơi vào yên tĩnh.

Sau khi Lâm Hướng San gào xong, thì cô ta lại dùng ánh mắt lạnh lẽo quét qua tất cả mọi người một cái.

Là tất cả mọi người, bao gồm cả Cao Phong ở bên trong tất cả mọi người.

Hơn nữa thời điểm cô ta nhìn về phía Cao Phong, trong mắt lại có thêm sự thất vọng chôn sâu.

Bị Lý Hiểu Khang làm nhục như vậy, Cao Phong cũng không dám phản kháng, khiến cho Lâm Hướng San thất vọng tới cực điểm.

Cô ta không muốn biết cái gì là đại cục làm trọng, cũng không muốn biết cái gì là khiêm tốn.

Cô ta chỉ biết là, nếu như Cao Phong là đàn ông thì nên hung hãn đánh Lý Hiểu Khang một trận.

Nhưng mà, Cao Phong cũng không có làm như vậy.

Cho nên bây giờ trong lòng cô ta cực kỳ bực bội, còn kèm theo sự thất vọng sâu đậm.

“Được rồi, hôm nay chỉ tới đây thôi.” Trong lòng Lâm Hướng San không nhịn được mà than nhẹ một tiếng, sau đó phẩy tay nói.

Khóe miệng Lý Hiểu Khang mấp máy, mặc dù trong đầu là một mảnh mơ hồ, nhưng vẫn không nói thêm nữa.

Thứ nhất là vì Cao Phong bây giờ đã bị anh ta hung hăng giẫm ở dưới chân.

Thứ hai, Lâm Hướng San bây giờ đang vô cùng tức giận, nếu như thật sự xé rách mặt, với thực lực của Xí nghiệp nhà bọn họ, dĩ nhiên không đấu lại nhà họ Lâm.

Có một cô gái lập tức kéo cửa ra, rồi hô lên: “Phục vụ, tính tiền!”

Rất nhanh, một nhân viên phục vụ mặc âu phục, cầm trong tay hóa đơn đi vào.

“Xin chào, các anh đẹp trai các chị đẹp gái, xin hỏi ai là người tính tiền?” Nhân viên phục vụ lễ phép hỏi.

Trong lòng Cao Phong lay động một chút, nhìn về phía mọi người.

Quả nhiên, bất kể là mấy cô gái kia, hay là mấy tên đàn ông Lý Hiểu Khang, toàn bộ đều liếc ánh mắt nhìn về phía Lâm Hướng San.

Nhìn cái dáng vẻ này của bọn họ, người phục vụ cũng hiểu rõ ra, vì vậy lập tức đi tới trước mặt Lâm Hướng San.

Trong lòng Cao Phong không nhịn được mà cười lạnh, quan hệ giữa bạn bè với nhau mà như thế nào, vậy thì còn có ý nghĩa gì?

Xem ra những người mà Lâm Hướng San gọi là bạn này, toàn bộ đều chỉ là trò cười.

Lâm Hướng San vậy mà lại cũng không có ý kiến gì, chuyện cô ta là người tính tiền đã sớm trở thành thói quen.

Nhưng mà, sau khi Lâm Hướng San đưa tay mở túi xách ra, lật tìm bên trong hai cái, đến cuối cùng vẻ mặt lại thay đổi.

“Tôi…” Sắc mặt của Lâm Hướng San có chút khó xử, sau đó lại vội vàng cầm lấy điện thoại ra chuẩn bị nhìn xem số dư còn lại.

Vừa nhìn điện thoại di động, Lâm Hướng San vừa nhỏ giọng nói lầm bầm: “Tôi quên mang thẻ tín dụng, chờ tôi một chút.”

Nghe được những lời này của Lâm Hướng San, mọi người đều cảm thấy sửng sốt một chút, sau đó lại yên lặng lùi về sau một bước.

Thậm chí còn có một cô gái há miệng nói: “Chị San, không phải có thể thanh toán bằng điện thoại sao? Chị dùng điện thoại di động trả đi!”

“Tôi đang xem đây.” Lâm Hướng San vùi đầu xem điện thoại, trả lời một câu, thấy số dư còn lại trong tài khoản trực tuyến chỉ còn lại mấy chục triệu.

Nhưng mà mức tiêu phí thấp nhất ở phòng riêng này cũng đã lên đến chín con số, mấy chục triệu này rõ ràng là không đủ.

“Chờ một chút, tôi nạp thêm, tiền trong điện thoại cũng không đủ.” Lâm Hướng San lẩm bẩm một câu.

“Ai nha, chị San, nếu không để em đi?” Cô gái có mái tóc dài kia tiến lên nói.

“Để em đi chị San, không sao đâu, để em trả đi.”

“Để tôi để tôi.”

Chỉ một thoáng, mười mấy người đều móc điện thoại di động ra, lấy thẻ tín dụng ra.

Cao Phong khoanh tay trước ngực, lạnh mắt nhìn xem hết thảy những thứ này.

“Nhìn thấy không? Không có tiền, ngay cả thanh toán anh cũng không làm được.” Lý Hiểu Khang cười lạnh một tiếng, sau đó nói: “Để tôi!”

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi