"Dì à, vốn dĩ Tuyết Ngọc dự định gọi điện thoại cho anh rể cậu ấy, nhưng cậu ấy nói Cao Phong bận chuyện của mình, cho nên muốn tự gọi xe về nhà, lúc đón xe thì bị xe máy đâm trúng."
Một cô gái vội vàng giải thích với Kiều Thu Vân.
Dù sao bọn họ đúng là đi cùng Kim Tuyết Ngọc đi dạo phố, hiện giờ bọn họ không sao, chỉ có Kim Tuyết Ngọc bị đâm, vậy chắc chắn phải thanh minh trách nhiệm của bọn họ mới được.
"Cái gì?" Không đợi Kiều Thu Vân mở miệng, Lê Trọng Việt lại là người đứng ra đầu tiên.
"Cao Phong, Tuyết Ngọc gọi điện cho anh, vậy mà anh không đi đón cậu ấy sao? Cho dù có chuyện quan trọng tới mấy, cũng quan trọng hơn an toàn của cô ấy sao?”
"Anh không có xe còn chưa tính, mình có xe mà để Tuyết Ngọc đi xe taxi sao? Anh không đón, tôi có thể đón!”
Lúc này trong lòng Lê Trọng Việt tràn ngập căm phẫn, nhìn rất phẫn nộ đối với Cao Phong.
Mà thực tế, biểu đạt của cô gái kia không phải là ý này, cô ta chỉ nói, Kim Tuyết Ngọc nói Cao Phong bận việc, không muốn gọi điện thoại cho Cao Phong.
Nhưng Lê Trọng Việt không biết nghe lầm hay cố ý xuyên tạc, nói thẳng là Cao Phong không muốn đón.
Nếu Kim Tuyết Ngọc gọi điện cho Cao Phong, Cao Phong thực sự không đi đón, như vậy chuyện này, Cao Phong chắc chắn phải chịu trách nhiệm.
Kim Tuyết Mai khẽ nhíu mày nói: “Anh là ai? Trong nhà chúng tôi chỉ có một chiếc xe, Cao Phong không cần đi làm việc của mình sao?”
"Được rồi đừng ầm ĩ nữa, em không sao là được rồi! Đừng nói nữa." Kim Tuyết Ngọc có chút bất đắc dĩ ngăn cản.
Nhưng trong lòng cô ta, thực ra càng thêm đồng ý với lời Lê Trọng Việt nói.
Nếu Cao Phong không phải tên phế vật, như vậy chắc chắn mình sẽ không chán ghét anh lắm.
Nếu mình không chán ghét anh, chắc chắn sẽ không cần phải xấu hổ gọi điện cho Cao Phong, bảo Cao Phong tới đón mình, như vậy mình cũng không sao rồi.
Xét đến cùng, vẫn là Cao Phong quá kém.
Lê Trọng Việt người ta vì mình mang nho Niagara từ câu lạc bộ Palazzo tới, nhưng Cao Phong thì sao, có lẽ anh chưa từng nghe nói tới ấy chứ?
"Mẹ, chị, hai người nếm thử thứ này đi, Lê Trọng Việt cố ý mua cho con đấy, nho... Ồ, trong tay chị là gì thế?”
Kim Tuyết Ngọc còn chưa nói hết câu, thì bất chợt thấy đồ trong tay Kim Tuyết Mai, hình như cô đang cầm thứ gì đó.
"Đây là Cao Phong mang cho em, biết em là quỷ tham ăn, đây là nho Niagara, còn có một ít bánh rất ngon nữa” Kim Tuyết Mai mở hộp ra cho Kim Tuyết Ngọc nhìn.
Đây vốn là Cao Phong đưa cho Kim Tuyết Mai, nhưng Kim Tuyết Mai muốn làm dịu đi mối quan hệ giữa Cao Phong và Kim Tuyết Ngọc, đã nói là Cao Phong cố ý mang tới cho Kim Tuyết Ngọc.
Cao Phong sờ chóp mũi, không giải thích gì.
"Nho Niagara?”
Kim Tuyết Mai mới nói xong, Kim Tuyết Ngọc cùng với đám Lâm Đan Phượng cùng kinh ngạc kêu lên một tiếng.
"Làm sao vậy? Nho Niagara thì làm sao? Em không vui à?" Kim Tuyết Mai sửng sốt.
Kim Tuyết Ngọc khẽ lắc đầu, hơi nghi ngờ nhìn đồ trong tay Kim Tuyết Mai, lại nhìn Cao Phong một lát.
"Chị, không phải là chị nói với em, đồ Cao Phong mang tới cho em, là nho Niagara đấy chứ?” Kim Tuyết Ngọc nhíu mày hỏi.
"Đúng vậy, Cao Phong nói là tên này.” Kim Tuyết Mai sửng sốt, nghĩ thầm rằng nho Niagara này rất nổi tiếng sao?
Cô luôn vì cái nhà này mà nỗ lực, chưa từng hưởng thụ thứ ngon gì, cho nên ngay cả nho Niagara nổi tiếng ở thành phố Hà Nội, Kim Tuyết Mai cũng không biết.
Nghe lời Kim Tuyết Mai nói, trong phòng ngoại trừ Kiều Thu Vân và Cao Phong còn có Kim Tuyết Mai, biểu cảm của những người còn lại đều thay đổi vô cùng đặc sắc.
Ngày xưa đâu thể thấy được nho Niagara, hôm nay trực tiếp xuất hiện hai phần rồi?
Khi nào thì nho Niagara của câu lạc bộ Palazzo, không đáng giá tiền như vậy?
Quan trọng là, Lê Trọng Việt có điều kiện gia đình khá tốt, ở thành phố Hà Nội quen biết được rất nhiều người.
Cho nên hẹn sớm mấy ngày, mua được nho Niagara cũng không phải không có khả năng, chỉ cần tốn chút tiền là được.
Nhưng Cao Phong, nghe Kim Tuyết Ngọc nói, không phải là một tên phế vật vô tích sự sao?
Cho dù anh quen người của bang Lâm Hổ, nhưng cũng chỉ là một tên lưu manh mà thôi.
Đừng nói là Cao Phong, cho dù là anh Lâm lão đại của bang Lâm Hổ, ngay cả tư cách tiến vào câu lạc bộ Palazzo cũng không có.
Cho nên nho Niagara này của Cao Phong, không phải là ở câu lạc bộ Palazzo đúng không?
"Chị, đây thật sự là nho Niagara sao? Không phải là chị sẽ nói cho em biết, đây là Cao Phong lấy từ câu lạc bộ Palazzo tới đấy chứ?" Kim Tuyết Ngọc nói tới đây, khóe miệng hơi nhếch lên nụ cười nghiền ngẫm.
"Hả?" Kim Tuyết Mai quay đầu nhìn Cao Phong hỏi: “Chị cũng không biết, thật sao Cao Phong?”
Cao Phong im lặng một lát, sau đó vẫn gật đầu nói thẳng.
“Phụt...” Thấy Cao Phong còn dám trực tiếp thừa nhận, một cô gái lập tức bật cười.
Câu lạc bộ Palazzo, nho Niagara này, vậy mà thật sự mua ở câu lạc bộ Palazzo sao?
Cao Phong này, đúng là chuyện gì cũng dám nói!
"Cao Phong, tôi nói cho anh biết! Đồ của anh, tôi không hiếm lạ gì! Anh đừng mơ dùng loại phương thức này lấy lòng tôi!"
"Chị, anh ta lừa chị được, nhưng không lừa được em, nho Niagara này, tuyệt đối không phải mua từ câu lạc bộ Palazzo, Cao Phong đang gạt chúng ta đấy!” Kim Tuyết Ngọc cười mỉa.
"Rốt cuộc là mọi người đang nói gì thế?” Kim Tuyết Mai và Kiều Thu Vân đều cảm thấy khó hiểu.
"Nho Niagara này, chỉ có ở câu lạc bộ Palazzo mới có, nhưng số lượng rất ít, một quả đã hơn hai triệu rồi!”
"Lê Trọng Việt cũng mang tới đây, vì một phần như vậy, anh ấy phải hẹn trước mấy ngày mới mua được, loại đồ từ nước ngoài, vận chuyển theo đường hàng không chở tới như vậy, vốn dĩ là có tiền cũng không mua được!”
"Em muốn hỏi Cao Phong xem, anh ta mua nó kiểu gì, chẳng lẽ mấy ngày trước đã biết em bị thương, cho nên đặt trước sao?”
"Rõ ràng là không có thực lực đó, vì sao còn phồng má giả làm người mập, rất thú vị sao?”
Kim Tuyết Ngọc càng nói càng kích động, trực tiếp hất hết đồ trong tay Kim Tuyết Mai xuống đất.
Cao Phong khẽ nhíu mày, liếc mắt nhìn Kim Tuyết Ngọc một cái, cũng không so đo với cô ta.
Anh chỉ cảm thấy hơi lãng phí, mùi vị của quả nho Niagara này thật sự rất ngon, anh vốn định đưa cho Kim Tuyết Mai nếm thử.
Hiện giờ bị Kim Tuyết Ngọc đập bay xuống đất, khiến trong lòng Cao Phong có chút không thoải mái.
"Được rồi, có lẽ đây thật sự là Cao Phong mua từ câu lạc bộ Palazzo tới.” Thấy Kim Tuyết Ngọc kích động như vậy, Kim Tuyết Mai bất đắc dĩ khuyên giải an ủi.
Tuy cô cũng thấy không thực tế, bởi vì nghe Kim Tuyết Ngọc nói như vậy, loại nho Niagara này chắc chắn không dễ lấy.
“Hừ! Đời này em ghét nhất bị người khác lừa gạt!” Kim Tuyết Ngọc hừ lạnh một tiếng.
Mà nghe Kim Tuyết Ngọc nói như vậy, Lê Trọng Việt ở bên cạnh không nhịn được da mặt run lên, có chút bất an.
"Đây thật sự là đồ ở câu lạc bộ Palazzo." Cao Phong lạnh nhạt giải thích.
"Đừng nói nữa! Tôi sẽ không tin anh” Bây giờ Kim Tuyết Ngọc đối với Cao Phong, thật sự rất chán ghét.
Vốn dĩ trải qua chuyện ngày hôm qua, cô ta có chút ấn tượng tốt với Cao Phong.
Kết quả thì sao, kết quả là Cao Phong lại dùng loại đồ ăn ở ven đường, giả mạo là nho Niagara của câu lạc bộ Palazzo để lừa gạt mình!
Đời này, cô ta ghét nhất bị người khác lừa gạt.