Chương 1947
Điều quan trọng nhất là từ sau khi trận chiến bắt đầu, dù chỉ là một lần Cuồng Ngưu cũng đều không hề có chút tránh né nào hết cứ mạnh mẽ đâm thẳng tới mà húc đầu với Cao Phong.
Không trốn không né cho nên Cao Phong có thể đánh được vào người anh ta, đối phương cũng thế cũng có thể đánh được Cao Phong, giống như là cách đánh lấy mạng đổi mạng.
Nhưng mà Cuồng Ngưu mỗi một lần công kích đánh vào người của Cao Phong đều sẽ cho Cao Phong một cảm giác đau đớn đến kịch liệt.
Nhưng khi Cao Phong công kích đánh vào người anh ta, anh ta lại giống như là trên người chẳng có chuyện gì xảy ra, không đau không chút ngứa ngáy, lại vẫn tiếp tục công kích vào Cao Phong.
Cái này giống như là khoảng cách chênh lệch giữa học sinh tiểu học và sinh viên đại học.
Rõ ràng là sự yếu thế của Cao Phong càng lúc càng lớn, khi bị Cuồng Ngưu tấn công anh ta không ngừng lùi lại.
Cuối cùng thì Cao Phong rút lui đến phía bức tường, sau lưng anh chính là bức tường dày bịch, bây giờ anh còn có thể tiếp tục lui về đâu nữa?”
“Đây chính là chiêu võ của Việt Nam hay sao?” Cuồng Ngưu cười nhe răng nói.
Tiếng cười chưa kịp ngắt, nắm đấm như vũ bão từ Cuồng Ngưu đã đập mạnh lao thẳng về phía của Cao Phong.
Cao Phong nhanh mắt nhìn ngay thấy phương hướng tấn công của Cuồng Ngưu, đầu đột nhiên ngoặt hẳn sang một bên.
“Bùm!”
Một tiếng nổ vang vọng, nắm đấm của Cuồng Ngưu đập thẳng vào phía trên mặt của bức tường kia.
Một nắm đấm va chạm với một bức tường vô cùng cứng, cả bức tường kia, lại bị Cuồng Ngưu đấm một phát biến dạng từ thẳng sang nghiêng, thiếu chút nữa là đã đổ sập ra.
Tường này mặc dù đều là tường cũ nhưng nói thế nào đi nữa thì chúng cũng được xây từ gạch rất tốt, và chúng luôn cứng hơn rất nhiều so với cơ thể người.
Tuy va đập mạnh vào bức tường như vậy, Cuồng Ngưu lại giống như là người chẳng bị gì, chẳng hề hấn gì, không có chút biểu hiện gì gọi là bị tổn thương.
“Vui mừng quá nhỉ!”
Cuồng Ngưu cười một cái thật lạnh lùng, lại vung nắm đấm từ bàn tay ra, căn bản là không cho Cao phong cơ hội để có thể ngăn cản.
Cao phong không còn cách nào khác nữa, chỉ có thể cúi đầu tránh đi để thoát được từng nắm đấm của Cuồng Ngưu.
Nhưng mà một nắm đấm khác của Cuồng Ngưu đã sớm chuẩn bị sẵn sàng lao thẳng tới, nhân lúc Cao Phong cúi đầu tránh né, một cú đấm tàn nhẫn đấm thẳng hung hăng một cách dữ dội đấm đúng vào phía bụng dưới của Cao Phong.
“Bụp!”
Bụng dưới bị thương nghiêm trọng, toàn bộ cơ thể của Cao Phong không thể tự khống chế được, tự động cong lên thành hình cung.
Ngay sau đó, Cuồng Ngưu cười nhếch lên một nụ cười lạnh lùng tàn nhẫn, hắn không ngừng tung ra những nắm đấm như búa bổ xuống, không ngừng đập thật mạnh vào người Cao Phong.
Hai bàn tay nắm thật chặt, không chút gì gọi là nương tay.
Cao Phong đánh mất chiêu đầu tiên, chỉ có thể né tránh một cách bị động, thỉnh thoảng lại bị trúng một cú đấm vào người.
Mỗi một quyền đả ở trên người Cuồng Ngưu đều khiến cho Cao Phong có một loại cảm giác như búa chùy đập vào người.
Sức lực của hắn ta quá là khủng khiếp, tốc độ của anh ta cũng cực kì như tên bắn.
Da thịt của anh ta lại càng giống là dùng sắt thép để rèn đúc ra vậy, khiến người ta khó mà có thể chống cự.
“Bốp!”
“Binh!’
“Bốp!”