RỂ QUÝ RỂ HIỀN

Chương 2127

Cho tới bây giờ, người phụ nữ Phạm Thanh Nhiên sẽ quyết định như nào đây.

Theo nhận thức của Cao Phong về cô ta, Phạm Thanh Nhiên không phải kẻ ngốc, nên chắc sẽ có sự lựa chọn sáng suốt.

Nhưng có một số chuyện không thể không phòng bị, có sự chuẩn bị ngăn chặn chuyện xấu xảy ra trong tương lai luôn là điều tốt.

Vì vậy, Cao Phong phải triển khai mục tiêu để đối phó với vấn đề này, và để lại một con đường lui cho chính mình.

Nghĩ đến đây, Cao Phong xoay người, vội vàng hướng về chỗ ở của Khổng Duệ Chí.

Chuyện này hiện tại không thể để cho cả Hà Nội biết được, nếu không bọn họ nhất định sẽ vô cùng lo lắng.

Hơn nữa, mọi thứ vẫn chưa phát triển đến thời điểm đó.

Vì vậy, Cao Phong chỉ cần nói cho Khổng Duệ Chí biết rồi đề phòng.

Nếu Cao Phong xảy ra chuyện gì, tin tức sẽ do Khổng Duệ Chí truyền đi.

Nếu nhà họ Phạm nhất quyết muốn trở mặt với Cao Phong, thì Cao Phong cùng lắm sẽ cùng họ cá chết lưới rách.

Muốn từ trong tay của Cao Phong lấy đi khu kinh doanh Kiên Thành, thì tuyệt đối không thể.

Có một số chuyện, gọi là giới hạn!

Cao Phong lái xe đi rất nhanh, thích đi trên những con đường hẻo lánh, có thể đạp ga tùy thích, nếu không thì phải tránh người đi đường.

Chỉ cần có con đường ít người qua lại, Cao Phong cũng tình nguyện đi dù co có phải đi vòng,

Chiếc Mercedes-Benz G-Class AMG màu trắng lao nhanh trên đường, cây cối hai bên đường nhanh chóng vụt qua.

“Thật thú vị.”

Đột nhiên, Cao Phong liếc nhìn kính chiếu hậu, không khỏi nhếch môi.

Ngay sau đó, Cao Phong vươn tay bật chế độ thể thao rồi nhấn ga.

Sức mạnh động cơ trong tích tắc bộc phát, mang theo mô-men xoắn cực mạnh, chiếc xe lao ra như một mũi tên lên được phóng đi.

Cao Phong một tay cầm vô lăng, tay phải tùy ý đặt ở trên thùng đựng đồ, hai mắt nhìn thẳng, tốc độ xe càng ngày càng nhanh.

Lý do anh làm điều này là vì anh lại bị theo dõi.

Hai chiếc xe phía sau tuy được che chắn kỹ càng.

Nhưng Cao Phong bây giờ cực kỳ thận trọng, có nhận thức tinh tường.

Trong nháy mắt, anh có thể biết liệu anh có bị ai theo dõi mình hay không.

Chẳng lẽ Phạm Thanh Nhiên thương lượng không được, muốn bắt anh uy hiếp sao?

Anh chỉ có thể nói rằng cô ta quá ngây thơ.

Chỉ bằng hai chiếc xe, mà muốn bắt Cao Phong anh sao, đúng là chuyện đùa.

Bất kể là ai phái bọn họ đi, từ khi bọn họ dám tới, Cao Phong sẽ cho bọn họ có đi không có về, cũng là để cho đối phương biết thái độ của mình.

Một nụ cười giễu cợt từ khóe miệng Cao Phong lóe lên, anh đột nhiên bẻ lái, đầu xe lập tức quay đầu.

Lốp xe dính ma sát trên mặt đất và rầm hú, sau đó trôi dạt sang một bên, và đi vào con hẻm bên.

“Xẹt xẹt!”

Tắt động cơ, tắt máy xe, Cao Phong xoay người xuống xe.

“Vù vù vù!”

Ngay sau đó, hai chiếc xe trông bình thường chạy tới với động cơ gầm rú.

Khi đến gần ngõ, hai chiếc xe ô tô đột ngột dừng lại rồi tắt đèn.

Một lúc sau, cửa hai xe bật mở, một nhóm người bước xuống.

Có bảy hoặc tám người trong hai chiếc xe.

Mọi người nhìn quanh một lúc, nhưng không tìm kiếm được gì.

“Người đâu rồi?” Một thanh niên gãi đầu.

“Tôi nhìn thấy đèn xe của người đàn đó đó đột nhiên biến mất, biến mất ngay tại đây.” Một người bên cạnh trả lời.

“Hai bên đều là đất hoang và không có đường đi, người đàn ông đó có thể biến mất ở đâu? Hãy đến những vùng đất hoang để tìm thử xem.”

Một thanh niên trẻ tuổi hơn bước lên chỉ huy.

Bình luận

Truyện đang đọc

Báo lỗi